Quyết định chỉ có một, liên quan đến việc này Diệp Phi rất rõ.
Thế nhưng cô sẽ không thể tìm được công việc nào giống như làm trợ lý của Mộ Thương Nam lương cao như vậy, lương ở đây 1 tháng 1 vạn tệ.
Trên người cô chỉ có 100 tệ, học phí đại học vẫn chưa nộp, còn có công việc gì trong vòng 2 tháng có thể giúp cô tiết kiệm được 2 vạn tệ.
Nếu không sống qua được 2 tháng, cô làm 2 tháng không phải là được rồi sao?
Khóe miệng cô cong cong "Công việc lương cao thế này, tôi không tìm được ở đâu, tôi sẽ không đi"
Khóe miệng Thiên Tịnh co rút: "Cô thật là yêu tiền, cần tiền không cần mạng!"
"Tôi chơi cũng là chơi mạng mình, không giống ai đó, vì bản thân mình mà muốn mạng người khác! Muốn tôi gả cho Vương Kim Tài, cô nằm mơ" Diệp Phi quát nói.
"Hừ, cô muốn gả cho ai không liên quan đến tôi, đó là bố mẹ cô sắp đặt! Muốn tìm người tính sổ thì đi tìm bọn họ. Không phải tôi bảo bọn họ bán cô đi."Thiên Tịnh lạnh nhạt nói.
Môi của Diệp Phi mím thành đường thẳng, đích thực không phải Thiên Tịnh bảo bán cô, lúc nào cũng không cần Thiên Tịnh nói, mẹ cô đều ép cô đòi tiền, sau đó cho Thiên Tịnh, nếu không phải cô nhìn qua vết sẹo mổ ở bụng của Thiên Huệ, cô thật sự cho rằng mình được nhặt về nuôi.
"Tôi ở bên cạnh tổng giám đốc Mộ, ông chủ Vương không dám tìm tổng giám đốc Mộ đòi người."
"Mộ Thương Nam cứu cô được 1 lần, có thể cứu cô được cả đời?" Thiên Tịnh nói.
" Không nhọc công chị họ bận tâm, mạng của tôi tôi sẽ tự...." Diệp Phi mở miệng to lạ lùng, 1 chữ cũng không nói ra được nữa.
Thiên Tịnh liếc Diệp Phi 1 cái " Làm sao vậy? Bị dọa thành thế này, là nhìn thấy tình trạng thê thảm của trợ lý đặc biệt trước rồi?
"Mới không phải.! Tôi là phát hiện tin tức của tôi đều không thấy nữa rồi." Diệp Phi cầm điện thoại huơ huơ trước Thiên Tịnh.
Thật là thần kỳ, tin tức nóng hổi như vậy mà không còn nữa rồi, sạch sẽ đến mức toàn bộ hệ thống mạng như chưa từng đưa tin tức đó lên vậy.
"Không thể nào!" Thiên Tịnh vội vàng cầm điện thoại mình tìm, thật sự là không có.
Sao lại như vậy? Cô ta không tin Diệp Phi có năng lực xóa tin tức toàn mạng, chẳng lẽ là người đàn ông đeo mặt nạ kia.
Tâm mày cô ta nhíu lại, có vẻ như người đàn ông kia là nhân vật lớn!
Nhưng anh ta là ai?
Trong phòng sách, Mộ Thương Nam đang ngồi trên ghế sofa đối diện Mộ Thâm.
"Ba tìm con có việc?" Anh ta hỏi.
Mộ Thâm đặt xì gà trong tay xuống, "Ta nghe nói còn cho em họ của Thiên Tịnh làm trợ lý của con rồi?"
"Tin tức của ba thật linh thông, nhanh như vậy ba liền biết rồi?" Mộ Thương Nam nói.
"Đừng quên, công ty con là tập đoàn Mộ Thị, ta là chủ tịch! Nghe nói 2 cô gái lúc chiều còn vì con mà cãi nhau. Nói đi, con rốt cuộc muốn là gì?" Mộ Thâm lạnh lùng hỏi.
"Diệp Phi cần công việc, đúng lúc con cần trợ lý." Mộ Thương Nam nói.
"Hừ!" Mộ Thâm hừ lạnh 1 tiếng, " Đừng tưởng rằng ta không biết con có chủ ý gì, con muốn mượn tay Diệp Phi, làm cho 2 chị em nó tranh nhau, để Thiên Tịnh tự mình giải trừ hôn ước."
Đối với con trai, ông vẫn hiểu, ông không tin Mộ THương Nam thuê Diệp Phi chỉ đơn thuần làm trợ lý, xét cho cùng tuổi tác và kinh nghiệm của cô gái đều không thể đảm nhiệm.
Mà con trai ông lại không gần nữ sắc. Ông cũng không cảm thấy tiểu bạch thảo nước canh nhạt kèm mì có thể thu hút con trai ông.
Nguyên nhân ông có thể nghĩ đến chỉ có thể là, Mộ Thương Nam có ý để chị em họ tranh giành nhau, dễ cho Thiên Tịnh tự ý thoái hôn!
"Ba lúc nào thì bộ não to vậy rồi? Kế sách thâm nho như này cũng bị người nhìn ra rồi?" Mộ Thương Nam nói tà mị.