Cưỡng Chế Hoan Sủng: Bạo Quân Ôn Nhu Của Ta

Chương 124: Hoa Lang





Edit: Quân LyCứ như vậy qua mấy ngày.Việc thân thế hoàng đế càng lúc càng lớn, hoàng đế giống như biết bí mật này không áp được nên trừ bỏ lúc đầu giết vài người bên ngoài, hiện tại giống như hoàn toàn mặc kệ chuyện này.Trong lòng Triệu Vân Cầm đắc ý, nhấp một ngụm trà, khóe miệng hơi cong, nói với tâm phúc."Hoàng đế giết nhiều người như vậy, lúc này chuyện ngày một lớn, những quan viên giận mà không dám nói gì thật vất vả nắm được nhược điểm của hắn không có khả năng sẽ dễ dàng buông tha hắn.


Hừ, cũng để cho hoàng đế biết, người này không phải là dễ giết!""Thái Hoàng Thái Hậu anh minh!"Tâm phúc bên cạnh ước chừng khoảng 50 tuổi, rất được Triệu Vân Cầm tín nhiệm, lúc này nàng nói,"Nhân lúc hoàng đế đang bó tay, chúng ta nên rèn sắt khi còn nóng! Thái Hoàng Thái Hậu người xem, bước tiếp theo chúng ta nên đi như nào?"Triệu Vân Cầm híp híp mắt, lạnh lùng cười,"Hiện giờ tuôn ra việc này, đã có quần thần và dân chúng hoài nghi! Kế tiếp......!Chỉ cần tìm một nữ nhân là tốt rồi......""Người muốn?"Tâm phúc dung mạo bình thường hỏi."Nửa tháng sau không phải là đến nghi thức tế thiên sao? Lúc đó sẽ có vô số dân chúng đến quan sát, đến lúc đó, ngươi nói nếu có một nữ nhân chạy ra tự xưng là tỳ nữ của tiên hoàng hậu ngày xưa, sau đó biết Hoàng Hậu là cùng thừa tướng xuân phong nhất độ mới mang thai, đến lúc đó nhất định rất đặc sắc!"Triệu Vân Cầm híp híp mắt, ác độc nói,"Thật vất vả mới nắm được nhược điểm của hoàng đế, ai gia nhất định phải làm chuyện này càng lớn càng tốt, như vậy ngày sau đoạt quyền mới dễ dàng.""Thái Hoàng Thái Hậu anh minh!"Tâm phúc vội vàng nói,"Nô tỳ liền đi làm!""Đi thôi......"Triệu Vân Cầm nghĩ đến cái gì, đột nhiên hỏi,"Đúng rồi, Chung gia với Chu gia bị xét nhà, vậy ngươi đi tra có thấy Ấp Giới Đồ......"Tâm phúc lắc lắc đầu,"Nô tỳ đã tra xét sổ sách, không hề phát hiện Ấp Giới Đồ......"Triệu Vân Cầm có chút thất vọng, xua tay nói,"Thôi, ngươi đi đi, đồ chưa chắc sẽ ở trong tay người khác.


Hơn nữa, người khác cũng không có khả năng giấu diếm tốt như vậy.


Sau khi ra ngoài ngươi kêu Hoa lang tới, lúc trước ở trong hoàng cung buồn bã chết, mấy ngày nay ra ngoài ai gia phải hưởng thụ cho tốt.""Vâng."Hoa lang chính là thiếu niên gần đây được Triệu Vân Cầm sủng ái, chỉ chốc lát sau, hắn liền tới bên người Triệu Vân Cầm.Triệu Vân Cầm tuổi cũng không lớn, hơn bốn mươi mà thôi, bà cũng không phải tổ mẫu ruột của Mặc Lâm Uyên cho nên đối với Mặc Lâm Uyên và Mặc Thế Văn xuống tay rất dứt khoát.Vừa thấy Hoa lang đến Triệu Vân Cầm lập tức tươi cười, hắn lớn lên nhìn nhu nhược, da trắng nõn, hơn nữa nhìn qua có vài phần giống hương vị sạch sẽ trên người Vô Thanh hòa thượng.Nhưng lúc hắn cười có vẻ có chút vô duyên."Lại đây."Triệu Vân Cầm ngoắc ngón tay gọi hắn, bà cười mị hoặc, Hoa lang vội vàng đi qua cầm tay bà."Kế tiếp, tới hầu hạ ai gia nào......"Triệu Vân Cầm kéo hắn lại gần, việc tiếp tự nhiên không thể nói.Nhưng sau nửa canh giờ, bên ngoài biệt viện có một chỗ đột nhiên nổi lửa!Sau đó Dạ Mộc liền mang theo người xông vào, tiếp đó hạ lệnh vây lấy toàn bộ người bên trong."Thái Hoàng Thái Hậu, không tốt! Có......"Cung nhân kia còn chưa nói xong, Triệu Vân Cầm kinh hoảng thất thố, còn chưa kịp mặc quần áo Dạ Mộc liền xông vào, phía sau nàng còn có rất nhiều thị vệ!"Thái Hoàng Thái Hậu, đã lâu không gặp?"Dạ Mộc cho người trực tiếp tiến vào, mà nàng vừa tiến lên đã bị Triệu Vân Cầm ngăn ở cửa."Ngươi thật to gan!"Mặt Triệu Vân Cầm hồng hồng, ánh mắt càng thêm sắc nhọn,"Ai cho phép ngươi xông vào? Ai gia chính là Thái Hoàng Thái Hậu! Ngươi đừng ỷ vào hoàng đế sủng ngươi liền vô pháp vô thiên!"Dạ Mộc muốn đi qua bà vào trong xem, nhưng Triệu Vân Cầm lại chắn kín mít, nàng cười nói,"Thái Hoàng Thái Hậu quá lời rồi, ta chỉ thấy bên này có lửa, nhất thời nóng vội lo lắng an nguy của người nên mới xông vào, người trách oan ý tốt của ta rồi."Triệu Vân Cầm nhìn chằm chằm Dạ Mộc, ánh mắt càng thêm không tốt, bà đã ý thức được Dạ Mộc là muốn làm cái gì."Thái Hoàng Thái Hậu không cho ta vào ngồi chút sao? Hay là nói.....trong phòng người còn có người khác?"Dạ Mộc khẽ tươi tươi cười hỏi.Triệu Vân Cầm hừ một tiếng, dù sao lúc này nam nhân kia chắc đã ra ngoài rồi, bà tránh ra, nói:"Thật là hỗn láo! Ai gia lại muốn xem ngươi muốn vào tìm cái gì?"Dạ Mộc đi vào phát hiện bên trong không ai, nàng cũng hoàn toàn không thất vọng, quả nhiên không qua lâu liền có cấm quân ở cửa nói,"Dạ tiểu thư, thuộc hạ bắt được một tên trộm chạy ra từ phòng Thái Hoàng Thái Hậu!""Hả?"Dạ Mộc đi ra ngoài, Triệu Vân Cầm không nghĩ tới Dạ Mộc lại vây quanh nơi này, liền vội vã bắt lấy tay nàng!"Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì? Ngươi muốn bôi nhọ ai gia, làm cho lời gièm pha hoàng đế được áp xuống sao?!"Dạ Mộc bị móng tay Triệu Vân Cầm đâm vào đau đớn nhưng biểu tình nàng vẫn không thay đổi."Sao Thái Hoàng Thái Hậu lại nói như vậy? Có kẻ trộm, chẳng lẽ còn không thể bắt sao?"Nàng hất tay Triệu Vân Cầm ra,"Ta rất muốn nhìn xem tên trộm chạy ra từ phòng Thái Hoàng Thái Hậu đã trộm mất cái gì!"Thấy Dạ Mộc không quay đầu lại đi ra ngoài, Triệu Vân Cầm cắn răng một cái, quần áo bất chỉnh theo ra ngoài!Lúc này biệt viện trừ bỏ nhóm tâm phúc của Triệu Vân Cầm thì chỉ có cấm quân, một nam nhân bạch y bị đè nặng quỳ trên mặt đất, hắn kinh hoảng không thôi, không xong! Bị người phát hiện hắn ngủ với Thái Hoàng Thái Hậu, tuyệt đối chết chắc rồi!Mà người duy nhất có thể cứu hắn chính là Triệu Vân Cầm, vì thế hắn vừa thấy Triệu Vân Cầm đến liền giãy giụa muốn qua đó nhưng bị cấm quân đè nặng không động đậy được!"Đây là tên trộm kia?"Tay Dạ Mộc làm bộ che mắt,"Sao hắn lại không mặc quần???"Người xung quanh Triệu Vân Cầm không dám nói chuyện, không xong rồi, nhiều cấm quân như vậy, nếu không áp xuống, ngày mai việc này sẽ truyền khắp kinh thành!Hoa lang cũng cảm nhận được áp lực, nhưng hắn nghĩ lúc trước Triệu Vân Cầm vừa thấy gương mặt này của hắn liền càng thêm sủng hạnh, nhất định sẽ không thấy chết mà không cứu!Vì thế hắn há miệng liền nói,"Thái Hoàng Thái Hậu nương nương, người mau nói cho bọn họ......!Ta, ta không phải trộm!"Tầm mắt mọi người đều tập trung trên người Thái Hoàng Thái Hậu, sắc mặt Triệu Vân Cầm cực kỳ khó coi, mà Hoa lang kia vì bảo mệnh lại bò vài bước,"Nương nương, mau cứu ta, người không phải nói......"Ngay lúc này, Triệu Vân Cầm đột nhiên lao ra!Bà rút bội kiếm của cấm quân gần nhất, giây tiếp theo liền trực tiếp đâm vào bụng Hoa lang kia!Đáng thương hắn còn chưa nói xong liền chết không nhắm mắt, vì sao? Không phải nương nương nói rất thích hắn sao?!Biến cố bất thình lình này lại ngoài dự đoán của mọi người!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.