*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cả thế giới giờ đây chìm ngập trong sự hỗn loạn. Những người bình thường lúc này đều đang quan tâm đến chuyện không biết phải chọn con đường nào cho tương lai.
Nhưng những võ giả thì lại đang rất quan tâm đến trận chiến lớn sẽ xảy ra sắp tới, và dường như tất cả đều chú tâm đến trận chiến giữa Giang Cung Tuấn và Tiềm Thi.
Ngay cả những tu sĩ đến từ Tam Thiên khe nứt được phong ấn dường như không một ai trong số họ đi lại nhiều quanh trái đất nữa. Họ đều chọn cách ẩn náu, âm thầm chờ đợi tạo hóa xuất hiện.
Sau khi Giang Cung Tuấn rời khỏi Tiên Phủ, anh tạm thời yên tâm thở phào nhẹ nhõm ngay khi biết được tình hình hiện tại của trái đất trên diễn đàn. Mặc dù tình hình hiện tại có thể nói là rất tồi tệ, nhưng tất cả đã là kết cục được định sẵn mà không một thứ gì có thể thay đổi, cho nên dù mọi thứ có tệ đến đâu thì cũng sẽ chẳng thể tệ hơn nữa.
Tiếp đến, anh tiến vào núi Bất Chu, tìm một dãy núi không người, ngồi khoanh chân trên đỉnh núi, bắt đầu điều hòa lại trạng thái của bản thân để chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.
Thoáng chốc ba ngày đã trôi qua.
Chẳng bao lâu nữa là lúc Giang Cung Tuấn phải chiến đấu với Tiềm Thi.
Sáng sớm.
Một người đàn ông bước ra khỏi thành Bất Chu.
Người đàn ông ấy khoác trên mình một chiếc áo choàng màu xanh lam, sau lưng đeo theo một thanh trường kiểm cùng vẻ mặt nghiêm nghị. Anh ta bước từng bước từng bước ra khỏi thành Bất Chu. Sau khi ra khỏi thành, cơ thể anh ta bỗng lóe lên và xuất hiện trên đỉnh của một ngọn núi ở phía xa xa.
Ngọn núi này không thuộc bất kì một dãy núi bình thường nào trên trái đất, mà nó thuộc một dãy núi xuất hiện từ bên trong tam thiên khe nứt được phong ấn.
Bây giờ, có rất nhiều dãy núi như vậy xuất hiện ở núi Bất Chu. Người đàn ông mặc áo choàng màu xanh lam xuất hiện trên đỉnh núi bên ngoài thành Bất Chu ấy chính là Tiềm Thi.
Tiềm Thi vừa xuất hiện, đã gây ra một hồi chấn động. Trong thành, vô số tu sĩ xuất hiện bắt đầu lao đến dãy núi chỗ Tiềm Thi.
Vào ngày hôm nay, các võ giả trên trái đất dường như đã tập họp đông đủ.
Xa xa có một ngọn núi, nơi đây tụ họp rất nhiều người.
Có Bách Hiểu Sinh, Chiêu Tử Vương, Lan Đà, Thiên, Giang Thời, còn có cả Trần Thanh Sơn, Trần Phi Hùng, Giang Phùng, Mộ Dung Xuân…
Nói tóm lại, hầu như tất cả những võ giả có tên tuổi trên trái đất đều đến đông đủ.
“Tiềm Thi xuất hiện rồi”
Bách Hiểu Sinh nhìn Tiềm Thi trên đỉnh của dãy núi ở phía xa với vẻ mặt nghiêm trọng và nói: “Không biết lần này Giang Cung Tuấn có thể tạo ra kỳ tích, đánh bại hay thậm chí là giết chết Tiềm Thi hay không nữa?”
“Chắc là không thể đâu”
Chiêu Tử Vương khẽ lắc đầu nói: “Tuy tôi rất hy vọng Giang Cung Tuấn có thể thắng, nhưng thật lòng mà nói thực lực giữa hai người chênh lệch nhau quá lớn. Tiềm Thị đã là nhập thánh tam giai rồi, cứ cho là tốc độ tu luyện của Giang Cung Tuấn rất nhanh đi, nhưng mà chỉ với một tháng ngắn ngủi thì thật sự là không cách nào bắt kịp Tiềm Thi”
Giang Thời nghiêm túc nói.
Giang Cung Tuấn là đệ tử ưu tú nhất trong thế hệ này của nhà họ Giang và cũng là một trong những thiên tài mạnh nhất, kiêu ngạo nhất của trái đất. Ông ấy thực sự không hy vọng Giang Cung Tuấn xảy ra chuyện.
“Phải làm sao đây?”
Giang Thời nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ muốn nổ tung cả đầu nhưng cũng không biết phải làm thế nào để cứu Giang Cung Tuấn. Ngay lúc này, một cô gái với vẻ ngoài nổi bật từ xa xa bước tới. Cô gái ấy mặc quần áo màu đen, trên tay cầm một thanh trường kiểm cũng màu đen, dáng người mảnh khảnh, dung mạo vô cùng xinh đẹp.
“Đường Sở Vi.”
Giang Thời dẫn đầu đứng dậy, gọi một tiếng.
Người đang đi đến chính là Đường Đường Sở Vi, cô khẽ gật đầu cũng gọi một tiếng: “Ông nội”.
Vẻ mặt Giang Thời mang theo một chút lo lắng, ông ấy nói: “Đường Sở Vi, lần này Giang Cung Tuấn có thể sống được hay không, tất cả đều nhờ vào con.”
Vẻ mặt của Đường Đường Sở Vị bỗng chốc cũng trở nên nghiêm trọng, cô bất lực thở dài rồi nói: “Bên ngoài có tin tức nói rằng cảnh giới của Tiềm Thi đang ở giai đoạn nhập thánh tạm giai.
Tuy con của lúc này có thể giết chết cường giả mới bước vào nhập thánh, nhưng nếu đối chiến với cường giả ở cảnh giới nhập thánh tầng thứ ba thì thật sự là không có hy vọng chiến thắng.”
Công pháp mà cô tu luyện chính là thiên địa tứ tượng quyết.
Bộ công pháp này có thể kích phát sức mạnh của tứ đại thụy thú, đồng thời khiến cho thực lực của bản thân tăng lên trong một khoảng thời gian ngắn.
Tuy là vậy những cảnh giới của cô bây giờ vẫn còn quá yếu, nếu cô có thể đạt đến cảnh giới siêu phàm tầng bốn hoặc cao hơn thì nhất định sẽ có đủ sức quyết đấu với Tiềm Thị một trận ra trò. Nhưng thật đáng tiếc bây giờ cô chỉ là mới bước đầu bước vào cảnh giới siêu phàm.
Thiên địa tứ tượng quyết cũng không cách nào khỏa lấp được khoảng cách chênh lệch giữa hai cảnh giới.
“Vậy phải làm sao đây?” Giang Thời nhíu mày nói: “Chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Giang Cung Tuấn bị đánh chết thôi sao?”
Đường Sở Vị nói: “Ông nội, ông đừng lo lắng, chúng ta cứ bình tĩnh xem xem tình hình thể nào trước đã. Con sẽ không bao giờ đứng trơ mắt ra nhìn Giang Cung Tuấn chết đâu. Đến lúc cần thiết con nhất định sẽ ra tay. Cho dù có không phải là đối thủ của Tiềm Thi đi chăng nữa, con vẫn sẽ xông ra cứu Giang Cung Tuấn.”
“Chị Đường Sở Vi”.
Có tiếng kêu từ xa xa truyền tới, Đường Đường Sở Vi nhìn về phía nơi phát ra âm thanh.
Hai cô gái xinh đẹp đi tới, hai người này chính là Đan Thiến và Y Đình Thi. Trong những năm qua, cả hai gần như đều ở cùng nhau.
Nhìn thấy Y Đình Thi, Đường Sở Thi có chút cau mày, mà Y Đình Thi thì dường như cũng cảm thấy xấu hổ trong lòng nên cô ta cũng không dám nhìn Đường Đường Sở Vi.
Đan Thiển đi tới, mỉm cười chào Đường Đường Sở Vị Lúc này Đường Đường Sở Vi mới kịp phản ứng lại, cô khẽ gật đầu: “Là Đan Thiến à? Nhiều năm không gặp, em vẫn khỏe chứ?”
Đan Thiển cười nói: “Vâng, em vẫn khỏe. À đúng rồi, chị Đường Sở Vi, mấy năm gần đây chị có gặp chị Vô Song không?”
Đường Đường Sở Vi sửng sốt hỏi: “Giang Vô Song?”
“Vâng” Đan Thiến gật đầu. Đường Đường Sở Vi lại hỏi: “Giang Vô Song đã xảy ra chuyện gì rồi sao?” Cô thực sự chưa từng gặp Giang Vô Song trong những năm gần đây.
Đan Thiến cho biết: “Khoảng hai ba năm về trước, chị Vô Song đột nhiên biến mất, những năm gần đây cũng không thấy chị ấy xuất hiện. Em cũng không biết chị ấy rốt cuộc là đã đi đâu rồi nữa?”
Đường Đường Sở Vị hỏi tiếp: “Mọi chuyện là thế nào?”
Đan Thiến kể lại đầu đuôi câu chuyện.
Nghe vậy, Đường Đường Sở Vị nhíu mày hỏi lại: “Ý của em là cô ấy vì muốn xác nhận xem Giang Cung Tuấn có thật sự còn sống hay không nên đã cố tình đến núi Bất Chu. Nhưng trước khi cô ấy gặp được Giang Cung Tuấn thì đã mất tích trên đường đến núi Bất Chu?”
“Vâng, mọi chuyện chính là như vậy”
Đan Thiến gật đầu và nói: “Em cũng hỏi anh Giang rồi, chị Vô Song thật sự không tìm tới anh ấy. Nói như vậy cũng có nghĩa là chị ấy chưa từng xuất hiện ở núi Bất Chu”
Đường Đường Sở Vi nói: “Chuyện này chị cũng không rõ, bởi vì chị đã bế quan suốt mấy năm nay và cũng không ra ngoài. Cho nên chị cũng không biết bây giờ Giang Vô Song đang ở đâu.
Nhưng mà em yên tâm đi, đợi sau khi trận chiến này kết thúc, chị sẽ cùng em đi tìm lại cô ấy.”
“Oh.”
Đan Thiển trông có vẻ thất vọng.
Cô còn tường Giang Vô Song đã tìm đến chỗ Đường Đường Sở Vi, nhưng bây giờ xem ra Giang Vô Song đã thực sự gặp chuyện không may rồi.
Các võ giả trái đất cùng nhau tụ họp, chờ đợi Giang Cung Tuấn xuất hiện.
Vào giờ khắc này bên trong dãy núi, tu sĩ xuất hiện càng lúc càng đông, những tu sĩ này đều là từ Tam Thiên khe nứt được phong ấn mà ra, thực lực vô cùng lớn mạnh, vượt xa võ giả trái đất.
Trong số những tu sĩ này, còn có thiên tài thực sự của tam thiên khe nứt được phong ấn.
Những người này ở đây là bởi vì tạo hóa chưa xuất hiện, rảnh rỗi không có việc gì làm, nên đến đây để xem náo nhiệt.
“Cái quái gì đang diễn ra vậy?”
“Đã lâu như vậy rồi, mà sao tên Giang Cung Tuấn đó còn chưa xuất hiện nữa?”
Anh cười nhếch mép rồi thản nhiên nói: “Cũng nhiều người phết”
Ngay sau đó, anh bước về phía trước, giẫm lên khoảng không, đi về phía Tiềm Thi, thoáng chốc vài bước đã xuất hiện ở chỗ Tiềm Thi..
“Giang Cung Tuấn, Giang Cung Tuấn xuất hiện rồi..”
“Chậc chậc chậc, thật thú vị, đứa nhỏ này vậy mà thật sự dám lộ mặt, tôi cũng muốn xem xem cậu ta liệu có thể tiếp được một chiều của Tiềm Thi hay không đây.”