Cường Đại Chiến Y

Chương 1163: Giang Cung Tuấn ra mặt



Giang Cung Tuấn như thế nào cũng khôi nghĩ tới ở chỗ sâu dưới lòng đất này lại có một ngôi mộ.

Mà người trong mộ chính là Ma tộc thời thượng cổ, bây giờ Ma tộc hao tổn tâm huyết chính là muốn hồi sinh người được gọi là Ma Lặc, bây giờ Giang Cung Tuấn đã biết được âm mưu của Ma tộc, anh làm sao có thể trơ mắt nhìn những người này chết thảm.

Hơn nữa trong đó còn có Ngọc Mỹ

Anh đã đồng ý với Cổ Tung Diệp, phải chăm sóc Ngọc Mỹ kỹ càng.

Bây giờ, Ngọc Mỹ gặp nạn, anh làm sao có thể thấy chết mà không cứu.

Anh lặng yên không tiếng động đi vòng trở lại.

Tìm kiếm trong hang đá ở dưới đất này, may là bên trong không có gì canh giữ, nếu không anh nửa bước khó cũng đi ra được.

Rất nhanh anh liền tìm được vị trí địa lao.

Nơi đây có canh giữ.

Giang Cung Tuấn cũng không dám xông loạn ra. Mấy ngày liền trôi qua anh cũng không tìm được Cơ hội cứu người.

Trong mấy ngày đó cũng có rất nhiều người bị bắt tới. Ngay hôm nay, hộ pháp xuất hiện, tự mình đi đến địa lao.

Giang Cung Tuấn lẫn vào trong đám thị vệ của Ma tộc, trở thành một người trong đám thị vệ, đi theo sau lưng hộ pháp, hộ pháp tiến vào địa lao, thấy thiên tài bị nhốt trong tù, ra lệnh: “Hồi sinh chủ nhân ngay bây giờ, giết chết tất cả những người này, dùng máu tươi của bọn họ để hồi sinh chủ nhân.

“Vâng.

Sau khi nhận được lệnh, người phía sau anh nhanh chóng đi đến, mở địa lao đầu tiên ra.

Trong địa lao đầu tiên nhốt hơn một trăm người, những người này đều bị phong ấn sức mạnh, còn có người bị thương.

Người khoác áo đen, mang mặt nạ màu đen giơ tay chém xuống không chút lưu tình liền có mấy người chết thảm, sau đó bọn họ cầm ra vũ khí đặc biệt, bắt đầu lấy máu tươi.

“Ác ma “Ác ma, các người sẽ bị báo ứng.”

“Cứu mạng, cứu mạng với “Ai mau tới cứu tôi.”

Những người khác thấy có người bị giết, máu tươi vung tung tóe cũng bị dọa sợ ngây ngốc, sợ hãi kêu to.

Giang Cung Tuấn lẫn trong đám thị vệ Ma tộc, nhìn thấy cảnh này trong lòng không chịu nổi.

“Làm thế nào đây?” Giang Cung Tuấn buồn rầu đứng lên.

Ngay tại lúc anh đang sầu muộn, lại lần nữa có mấy người bị giết.

Mấy người này cứ như vậy chết dưới mắt của anh, anh rất muốn cứu họ, nhưng là nơi này doanh trại của Ma tộc, tất cả đều là người của Ma tộc, hơn nữa sức mạnh của những người này cũng rất mạnh.

Đặc biệt là hộ pháp kia, mạnh không theo lẽ thường. Có lẽ ông ta đã đạt đến Tiên Cảnh.

Bây giờ nếu anh ra tay, chẳng những không cứu được người, sợ rằng ngay cả anh cũng sẽ bị bắt, cũng sẽ bị giết.

“A…”

Những thiên tài này đang kêu thảm thiết, bị rút sạch máu tươi, trong tức khắc biến thành xác khô.

“Cứu mạng với…

Tiếng kêu khẩn cầu cứu không ngừng vang khắp nơi. Những người kia thấy người khác bị giết, trốn vào trong xó run lẩy bẩy.

Giang Cung Tuấn không xem nổi nữa.



Nếu lúc này anh không đi ra thì sẽ càng có nhiều người chết hơn.

Nhưng nếu anh đi ra thì anh có thể sẽ mất mạng. Anh rơi vào mâu thuẫn.

Ngay lúc anh chần chờ, toàn bộ hơn một trăm người trong địa lao đầu tiên bị giết.

Hộ pháp bắt đầu đi đến địa lao thứ hai, người ở địa lao thứ hai nhiều hơn, có hơn năm trăm người, trong đó có một số khuôn mặt quen thuộc với Giang Cung Tuấn, có đám người Lâm Hoằng, có Ngọc Mỹ, còn có Xung Phan Bá.

Giang Cung Tuấn đi theo sau đám người, nhìn thấy trong địa lao này có Ngọc Mỹ.

Vào lúc này, một vài người quần áo đen đi vào địa lao, bắt đầu giết người.

“Ác ma, tôi biến thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho “A…” các người.”

Tiếng gầm không cam tâm không ngừng vang lên khắp nơi.

Lúc ấy, một người thị vệ đi về phía Ngọc Mỹ, nâng kiếm trong tay lên, chém xuống hướng cổ cô ta.

Tu vi của Ngọc Mỹ bị phong ấn, không cách nào nhúc nhích, đối mặt với cái chết, cô ta chỉ nhắm hai mắt.

“Dừng tay”

Giang Cung Tuấn cũng không nhịn được, quát to một tiếng, đồng thời bước ra, xuất hiện ở trước mặt Ngọc Mỹ, giơ tay lên, vận công đẩy kiếm rơi xuống.

“Làm cái gì đấy?

Hộ pháp lạnh lùng nhìn những người bị lấy máu tươi, bây giờ có người đứng ra, sắc mặt ông ta trầm xuống, lạnh lùng nói: “Cậu muốn chết phải không, cút ngay”

Giang Cung Tuấn đeo mặt nạ nhìn hộ pháp đang nổi giận, nói: “Đại nhân hộ pháp, thật sự muốn hy sinh nhiều người như vậy để hồi sinh Ma Lặc sao?”

“Đúng vậy.

Hộ pháp mở miệng nói: “Đại nhân Ma Lặc chính là tài cao ngút trời, một khi ngài hồi sinh, phải trấn áp ba nghìn thiên tài trên thế giới, bên trên đã có chỉ thị muốn hối sinh, cậu ở bộ phận nào?”

“Phù!”

Giang Cung Tuấn hít sâu một hơi, anh biết anh sẽ bại

Nhưng anh không thể trơ mắt nhìn Ngọc Mỹ bị giết. lội.

Anh ép bản thân bình tĩnh lại, nhìn hộ pháp, trong lòng chấn động, lấy một lệnh bài màu đen trong tay, ma khí thôi thúc trong cơ thể, lệnh bài trong tay liền toát ra rất nhiều sức mạnh.

“Đây?”

Hộ pháp ngẩn người.

Đối mặt với lệnh bài, ông ta cảm thấy hai chân mình đang run rẩy.

Bich.

Hộ pháp rốt cuộc không cách nào nhịn được, quỳ rạp xuống đất, toàn bộ người xung quanh đều quỳ xuống đất.

Đám người Ngọc Mỹ đều trợn tròn mắt.

“Đây là?”

Ngọc Mỹ thấy lệnh bài trong tay Giang Cung Tuấn, cô ta không có cảm thấy áp lực, bởi vì trong cơ thể cô ta không có ma khí, lệnh bài này dành cho Ma tộc, chỉ nhằm vào người tu luyện ma khí.

Chỉ là cô cảm thấy lệnh bài kia có chút quen thuộc.



“Đúng rồi.”

Cô ta chợt nghĩ tới.

Lúc ở Cổ tộc, khi gia tộc gặp nguy hiểm, có một người cầm lệnh bài kia xuất hiện, lúc này Cổ tộc mới thoát được một kiếp.

“Đại, đại nhân.

Hộ pháp quỳ xuống đất, cơ thể run lẩy bẩy.

Giang Cung Tuấn không ngờ lệnh bài Mạch Doanh cho có tác dụng lớn như vậy, một người có máu mặt nhìn thấy cũng trực tiếp quỳ xuống đất.

Giang Cung Tuấn hít sâu một hơi, nói: “Thả người.

“Việc này

Hộ pháp khó xử.

“Đại nhân, vì hồi sinh chủ nhân Ma Lặc, bọn tôi đã hao tổn tâm sức, đã sắp có thể hồi sinh, sao có thể buông bỏ được”

Giang Cung Tuấn không ngờ, ngay cả lệnh bài cũng không dễ dùng cho lắm.

Anh chìm vào trong suy nghĩ, sau một lúc mới hỏi: “Chỉ có thể dùng máu tươi mới có thể hồi sinh lại sao?”

Hộ pháp quỳ xuống đất, đặt trán xuống mặt đất, nói: “Năm đó, đại nhân Ma để biết mình sẽ chết, trước khi chết ngài đã lợi dụng ma khí vô thượng, phong ấn huyết mạch Ma Lặc duy nhất”

“Trải qua mấy triệu năm, sức mạnh phong ấn đã rất yếu, nhưng cũng không có sức mạnh gì có thể phá phong ấn, bọn tôi học được một loại bí pháp thượng cổ, thêm máu tươi những người này nữa liền có thể phá phong ấn, để cho chủ nhân Ma Lặc sống lại.

Nghe được những lời này, Giang Cung Tuấn đại khái đã hiểu được.

Thì ra mở phong ấn cần ma khí vô thượng.

Mà sức mạnh của bọn họ không đủ, lúc này mới định dùng máu tươi của những người này.

Ma khí vô thượng?

Anh nghĩ tới cơ thể mình.

Cơ thể của anh được cải tạo từ ma liên.

Mà ma liên là chỉ bảo của Ma tộc, ẩn chứa ma khí vô thượng.

Suy nghĩ một chút, anh mở miệng nói: “Tôi đi thử một chút, xem có thể mở ra phong ấn hay không, những người này trước tiên đừng giết.

“Đại nhân, ngài?”

Hộ pháp ngẩng đầu nhìn Giang Cung Tuấn đeo mặt nạ, bây giờ ông ta còn không biết thân phận của Giang Cung Tuấn, không biết vì sao lại ở trong đám thuộc hạ lại có thể có người mang theo lệnh bài ma khí đáng sợ như vậy?

Mặc dù ông ta không biết lệnh bài kia là cái gì, nhưng ông ta biết, chỉ có đại nhân đến từ Ma tộc mới sở hữu lệnh bài như vậy.

“Đại nhân cái gì mà đại nhân, tôi đi thử một chút, không được giết người.” Giang Cung Tuấn ỷ vào lệnh bài trong tay, nói lớn tiếng.

“Vâng.”

Hộ pháp cũng không dám làm trái.

Giang Cung Tuấn nói: “Được rồi, đứng lên nói chuyện. Lúc này hộ pháp mới đứng lên.

Giang Cung Tuấn xoay người nhìn Ngọc Mỹ, cũng không dừng lại lâu liền xoay người rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.