Cường Đại Chiến Y

Chương 36: Đỉnh cao cuộc đời



Hà Diệp Mai lên xe, đám Đường Bình không lên xe mà quyết định về nhà. Giang Cung Tuấn lái xe chạy đến quân khu, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp đoàn xe nhà họ Đường. Anh cũng không sốt ruột mà chậm rì đi theo sau đoàn xe.

Mặc dù nhà họ Đường chỉ là gia tộc hạng hai, nhưng vẫn có chút tiên, người trong nhà đều lái siêu xe, hơn nữa Liễu Súng cũng lái siêu xe tới giữ thể diện cho nhà họ Đường. Đoàn xe của nhà họ Đường rất xa hoa, cực kỳ phô trương. Mấy chục chiếc xe khua chiêng gõ trống, náo nhiệt vô cùng.

Nhất là biểu ngữ bắt mắt ngay đằng trước đoàn xe thu hút người qua đường vây xem, không ít người lấy di động ra quay lại cảnh này đăng lên facebook, gợi ra chấn động.

“Nhà họ Đường ghê thết”

“Thành phố Tử Đẳng có bao nhiêu gia tộc không nhận được thư mời, nhà họ Đường lại nhận được một tấm!”

“Còn không phải là có đứa con rể xịn hay sao?”

Đường Thành Lâm ngồi trong Bentley nhìn người qua đường chung quanh, cười không ngậm mồm lại được. Người nhà họ Đường cũng vô cùng tự hào. Tham dự nghỉ thức nhậm chức của Tiêu Dao Vương chứng minh nhà họ Đường đã được Tiêu Dao Vương tán thành, trở thành danh gia vọng tộc thứ thiệt.

“Chồng ơi, cảm ơn anh.” Đường Mỹ Oanh cười vui vẻ, không nhịn được hôn Liễu Súng đang lái xe. Anh ta lái một chiếc Ferrari thể thao mượn từ trong nhà.

Liễu Súng đắc ý: “Mỹ Oanh, anh đã nói sẽ không làm em mất mặt mà. Anh không lừa em đúng không?”

“Vâng” Đường Mỹ Oanh kích động sắp khóc.

“Nhưng ba anh nói 15 tỷ này còn lâu mới đủ số tiên đã chuẩn bị”

“Lát nữa em sẽ nói với ông nội để ông nội cho thêm một ít”

“Mỹ Oanh, ý anh không phải là như thế”

“Anh giúp nhà em như vậy, sao bọn em có thể để nhà họ Liễu tốn tiên! Anh yên tâm, mười mấy tỷ thì nhà họ Đường vẫn có thể lấy được!”

Nghe vậy, Liễu Súng cười vui vẻ.

Đoàn xe trùng trùng điệp điệp đi tới, tiếng chiêng trống đinh tai nhức óc, người qua đường thấy thế đều lấy di động ra quay lại. Không lâu Sau, đoàn xe đã tới quân khu. Nghỉ thức nhậm chức còn chưa bắt đầu, mọi người đều chờ ở bên ngoài. Những người tới dự lê đều rất kín tiếng, lái xe một mình tới đây. Một vài nhân vật lớn tụ tập ngoài cổng quân khu trao đổi với nhau. Bỗng có tiếng khua chiêng gõ trống cùng tiếng pháo nổ vang lên từ nơi xa. Mọi người nhìn vê phía có tiếng động thì thấy một đoàn xe, đằng trước còn treo biểu ngữ. Thấy cảnh này, những người tới dự lễ đều ngây ra như phỗng.

Đoàn xe dừng lại ngoài quân khu. Đường Thành Lâm bước xuống xe, tay cầm gậy chống, vẻ mặt hãnh diện. Ông ta cảm thấy mình quá ghê gớm, cuối cùng cũng dẫn dắt nhà họ Đường trở thành danh gia vọng tộc. Ông ta chào hỏi với một vài nhân vật lớn. Mặc dù nhà họ Đường chỉ là gia tộc hạng hai, nhưng Đường Thành Lâm vẫn quen biết những người này, chẳng qua không thân thiết mà thôi.

“Anh Triệu, là anh đấy à! Anh cũng nhận được thư mời, chắc tốn không ít tiền đâu nhỉ?”

“Đây chẳng phải là chủ tịch dược phẩm Hải Thiên đó sao? Chủ tịch Tôn, chào ông, tôi là Đường Thành Lâm, công ty Vĩnh Nhạc Đường thị.

Đúng, gần đây Đường thị của tôi đang hợp tác với tập đoàn Vạn Quân”

Đường Thành Lâm vừa tới nơi đã chào hỏi với một vài người trước kia từng gặp mắt, sau này chẳng mấy khi giao tiếp, còn lấy thư mời như muốn khoe khoang. Người nhà họ Đường xuống xe, đi đường mà như lâng lâng, cảm thấy mình đã đạt tới đỉnh cao cuộc đời Thấy thư mời trong tay Đường Thành Lâm, không ít người ở đây đều thay đổi sắc mặt: “Đây…

Đây là khách quý mời riêng ư?”

Ở đây có không ít người là nhân vật lớn, đều hiếu biết về thư mời. Thư mời cũng chia thành từng đảng cấp, bình thường phát cho bên ngoài đều là ghế thường, chỉ có thể đứng đăng sau xem lê, còn khách quý mời riêng thì khác, được ở đăng trước, hơn nữa còn có ghế ngồi. Đường Thành Lâm lấy ra thư mời khách quý khiến không ít người rúng động “Nhà họ Đường chỉ là gia tộc hạng hai, sao lại có thư mời khách quý?”

“Chẳng trách lại phô trương như thế, thì ra là khách quý của Tiêu Dao Vương”

Mọi người đều cho răng nhà họ Đường có quan hệ không bình thường với Tiêu Dao Vương, không thì sao lại nhận được thư mời khách quý?

Phải biết răng người được ngôi trên ghế khách quý đều là nhân vật lớn thứ thiệt, không phải có tiên là ngôi được.

“Anh Đường, là anh à? Gân đây khỏe không?”

“Anh Thành Lâm, mười mấy năm không gặp, anh đúng là càng ngày càng khỏe khän!”

Sau khi phát hiện chuyện này, không ít nhân vật lớn đều đích thân tiến lên chào hỏi. Thấy vậy, Đường Thành Lâm vô cùng vinh hạnh, thậm chí cho räng mình đã bước chân vào xã hội thượng lượng, từng giao thiệp với những ông trùm trong giới thượng lưu này.

Người nhà họ Đường đều hãnh diện vô cùng, cảm thấy mình đã đạt tới đỉnh cao cuộc đời. Cuối đoàn xe, Giang Cung Tuấn và Đường Sở Vi không xuống xe. Hà Diệp Mai thấy cảnh này đã hối hận xanh ruột, sớm biết vậy thì không đến, bây giờ Đường Thành Lâm hãnh diện như vậy, chác chăn sẽ khen ngợi Đường Mỹ Oanh “Hầy, Mỹ Oanh tìm được cậu bạn trai tốt quá”

Bà ta không khỏi cảm thán.

Giang Cung Tuấn không nói một câu. Anh đang chờ tới giờ vào sân. Đường Thành Lâm đang được tâng bốc cao bao nhiêu thì lát nữa sẽ ngã thảm bấy nhiêu Diệp Hình cũng đến. Ông ta cũng thấy thư mời khách quý trong tay Đường Thành Lâm, không khỏi hâm mộ Đường Thành Lâm có một cháu rể tốt. Ông ta đi tới, hào phóng chào: “Cụ Đường, đã lâu không gặp.”

“Chủ tịch Diệp…” Đường Thành Lâm vừa mừng vừa sợ, vội băt tay với Diệp Hình, nhiệt tình nói: “Chủ tịch Diệp, gân đây hợp tác với Vạn Quân, tôi rất hài lòng. Tôi hy vọng Vĩnh Nhạc có thể van tiếp tục hợp tác với Vạn Quân”

“Đây là đương nhiên” Diệp Hình nói.

“Đúng rồi, mấy ngày nữa là tiệc mừng thọ 80 tuổi của tôi, chủ tịch Diệp nếu rảnh…”

Đường Thành Lâm còn chưa dứt lời thì Diệp Hình đã đồng ý: “Chắc chắn tôi sẽ đến”

“Anh Đường” Lại một giọng nói vang lên, một người đàn ông khoảng 50 tuổi đi tới. Gã chính là Trương Trọng Thiên ở trong biệt thự của Tiêu Nhàn Nhã đêm qua. Gã là chủ tịch của một công ty y dược cỡ lớn, tài sản gân băng Vạn Quân. Gã đã biết thân phận của Giang Cung Tuấn, bây giờ gặp Đường Thành Lâm, gã cũng hơi sợ hãi.

“Chú Trương, chào chú chào chú.” Đường Thành Lâm kịp thời băt tay với Trương Trọng Thiên. Ông ta cảm thấy mình quá có mặt mũi.

Trước kia những người này đều khinh thường ông ta, bầy giờ lại thay phiên nhau tới chào hỏi mình Ông ta rất biết ơn nhà họ Liễu Thấy cảnh này, người nhà họ Đường lại bắt đầu nịnh bợ Liêu Súng, khiến Liêu Súng suýt nữa không phân biệt được đồng tây nam bắc.

“Chào chủ tịch Đường” Liễu Thạnh Hồng đi tới bắt tay với Đường Thành Lâm. Ông ta cũng không ngờ Đường Thành Lâm lại có quan hệ với Tiêu Dao Vương, nhận được thư mời khách quý, bây giờ không nịnh bợ thì chờ tới khi nào?

“Chủ tịch Đường, hai nhà chúng ta sớm ngày quyết định hôn ước luôn đi, hay là chờ nghỉ thức kết thúc thì cho thăng con không nên thân nhà tôi đính hôn với Mỹ Oanh?”

“Ha ha ha, được được.” Đường Thành Lâm cười to. Đây là giây phút vinh quang nhất của ông ta kể từ lúc chào đời tới nay. Ông ta cảm thấy mình đã đạt tới đỉnh cao cuộc đời, dân dät nhà họ Đường bước vào hàng ngũ danh gia vọng tộc.

Đúng lúc này, cổng quân khu mở cửa. Mấy quân nhân đi tới xếp hàng hai bên, một phó tướng bước ra, nhìn mọi người nói: “Nghi thức sắp bät đầu, mời các vị đi vào, ngồi theo số thứ tự ghi trên thư mời”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.