Cường Đại Chiến Y

Chương 700: Bức ép



Giang Cung Tuấn mơ hồ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết. Sau khi trải qua suy đoán, anh cảm nhận được tiếng hét ấy được truyền từ dưới đất lên.

Anh cũng đoán được, dưới tòa thành này, chắc có xây dựng một nhà tù, trong nhà tù nhốt không ít người.

Còn về những người bị bỏ tù này là ai thì anh không biết.

Anh đứng ở nơi cao nhất của tòa thành, rơi vào trầm tư, sau một hồi anh mới quyết định, trà trộn vào nhà lao xem tình hình bên dưới đó, nói không chừng Khai Hiểu Đình cũng bị nhốt ở đây.

Anh cẩn thận quan sát xung quanh tòa thành. Đoán cửa vào trong nhà lao. Nhưng, nhìn nửa ngày, đều không phát hiện được vị trí của cửa vào.

Anh khoanh chân ngồi trên nơi cao nhất của tòa thành, nhắm mắt lại, đại não rơi vào trạng thái khoảng minh, anh bắt đầu thông qua phương hướng của tiếng hét để nhận biết và phân tích.

Bên tại có rất nhiều âm thanh truyền đến. Những âm thanh này đều là sự giao lưu của người trong tòa thành.

Anh tự động ngăn cách những âm thanh này, sau đó, ở lúc này, anh nghe thấy cuộc đối thoại. “Giáo chủ, tối nay có người Đại Lan vào thành” “Người nào.”

“Một người trắng trẻo, một người có chút đen, một người là người da trắng, bọn họ nói là du khách, không tìm thấy chỗ ở, muốn ở lại thành ở một đêm, nhưng người trắng trẻo kia cầm một thanh kiếm, chắc không phải là du khách bình thường.”

“Lúc này, không thể xảy ra chuyện gì, nếu như người bình thường, sáng sớm ngày mai đuổi đi luôn, nếu như có mục đích khác thì sớm giải quyết đi.”

“Vâng, tôi lập tức đi điều tra ba người này.”

Giọng nói được truyền đến này cách vị trí của Giang Cung Tuấn không xa, chắc tầm hơn hai mươi mét.

“Giáo chủ?” Sau khi anh nghe đến cái tên này, liền nhíu mày.

Lúc này, anh cũng đoán được, người được gọi là giáo chủ, chắc là lão đại của hội giáo Thánh An, mà âm thanh bên ngoài chắc là ông lão dẫn bọn họ đi vào thành.

Anh vốn dĩ muốn đi xuống nhà lao xem xét tình hình. Nhưng bây giờ xem ra không cần nữa.

Trực tiếp tìm đến giáo chủ là được. Anh phân biệt phương hướng, lay động một cái, từ chỗ cao nhất bay lên tiến về phía trước, trong nháy mắt đã xuất hiện trước cửa phòng.

Anh vừa đến, của phòng đã mở, một ông lão mặc áo bào màu đỏ, đội mũ mở cửa đi ra. Là ông lão vừa dẫn bọn họ vào tòa thành. Ông ta nhìn thấy Giang Cung Tuấn, không tự chủ được ngây ngốc. Giang Cung Tuấn không lưu tình, trực tiếp ra tay, một chưởng đánh tới. Lực đánh rất mạnh, trực tiếp đánh lên người ông lão. Ông bị một nguồn sức mạnh lớn làm chấn động, ngã nhào vào trong phòng.

Mà Giang Cung Tuấn cũng đi vào cùng. Vừa vào phòng, liền nhìn thấy thân thể của ông lão phiêu dụ ở trên không trung, ông ta bị một cỗ sức mạnh lớn bắt được.

Mà đằng sau ông ta đang ngồi sau đó là một người đàn ông trung niên. Người đó là người da trắng, thân hình cao lớn, mặc kì bào màu vàng kim.

Anh ta nhấc tay, trong lòng bàn tay xuất hiện một cỗ khí lực, khí lực này lôi kéo ông lão bị bắn vào trong.

Anh ta thu tay.

Ông lão từ trên không trung rơi xuống đất, đứng trên mặt đất, cơ thể lại mấy bước, xuất hiện trước người đàn ông mặc kì bào màu vàng ánh mắt cảnh giác nhìn Giang Cung Tuấn.

Người đàn ông mặc kị bào màu vàng chầm chậm đứng lên, nhìn chằm chằm Giang Cung Tuấn, trong ánh mắt ngưng tụ, lạnh lùng hỏi: “Cậu là ai, đến tòa thành Thánh An làm gì?”

Giang Cung Tuấn nhìn người đàn ông mặc kì bào màu vàng kim. Trên người anh ta, cảm nhận được khí tức rất mạnh.

Anh không nhịn được nhíu mày, không ngờ, ở địa phương Tây Mông nho nhỏ này, lại ẩn giấu một cường giả đáng sợ như vậy.

Nhưng anh cũng không sợ hãi. “Tôi là ai, chắc anh cũng có thể đoán được.” “Cổ võ giả Đại Lan.” “Không sai.”

“Tòa thành Thánh An này của tôi, không có thù hằn gì với cổ võ giả Đại Lan các người, cậu có ý gì?”

“Không thì không oán sao?” Giang Cung Tuấn nhàn nhạt cười, nháy mắt vẻ mặt đã ngưng trệ, lạnh lùng nói: “Tôi hỏi anh, hai tháng trước, có phải anh đã bắt mẹ con người Đại Lan đến đây không?”

Giáo chủ Thánh An thay đổi sắc mặt.

Sắc mặt của anh bán đứng anh ta, khiến cho Giang Cung Tuấn chắc chắn, mẹ con Khai Hiểu đình chắc chắn bị bắt đến đây.

Anh tỏa ra một cỗ khí tức đáng sợ. Lay động thân thể một chút, trong khoảnh khắc xuất hiện ở trước mặt giáo chủ Thánh An.

Tốc độ của anh rất nhanh, rất nhanh đã đứng trước mặt giáo chủ Thánh An, khiến anh ta không kịp phản ứng. Liền đem kiếm dí vào cổ của anh ta.

Giang Cung Tuấn đã rút hình kiếm ra, dí trên cổ giáo chủ Thánh An.

“Đừng nói tôi không cho anh cơ hội sống, tiếp theo, tôi hỏi anh cái gì, thì anh trả lời cái đó, nếu không trả lời cho tôi hài lòng, vậy thì đừng trách tôi.”

Giang Cung Tuấn lạnh lùng nói. Giáo chủ Thánh An trong lòng sợ hãi. Anh ta là một cường giả, cường giả chân chính. Là cường giả thứ ba mươi hai trên Thiên Bảng thế giới này.

Thiên Bảng thế giới là bảng đơn vị uy tín nhất trên thế giới này, anh ta có thể xếp thứ ba hai là có thể chứng minh, anh ta chiến thắng ba hai người.

Sau đó, đối diện với cổ võ giả của Đại Lan, anh ta ngay cả hy vọng chiến đấu cũng không có. Nếu như cường giả cổ võ này muốn giết anh ta, bây giờ anh ta đã là một cỗ thi thể rồi.

Mồ hôi to như hạt đậu rơi từ trên đầu anh ta xuống, mồ hôi nhễ nhại, rất nhanh đã thấm ướt kì bào màu vàng.

Hít sâu một hơi, mạnh mẽ trấn định lại bản thân. “Cậu, cậu, cậu muốn hỏi cái gì?”

Anh ta rất muốn trấn tĩnh lại, nhưng vừa mở miệng, ngay cả nói chuyện cũng phát run, ngay cả nói chuyện cũng không lưu loát.”

“Hai tháng trước, có phải cậu bắt một cặp mẹ con người Đại Lan đến đây không?” “Phải” Giáo chủ Thánh An một chút cũng không dám giấu diếm. Giang Cung Tuấn lấy ra tấm hình của Khai Hiểu Đình hỏi: “Là cô ấy?” “Đúng”. Giang Cung Tuấn lạnh lẽo hét lớn: “Bây giờ người ở đâu?” “Tôi không biết.” “Cái gì?” Cả người Giang Cung Tuấn tỏa ra khí tức đáng sợ.

Dưới ảnh hưởng của cỗ khí tức này, giáo chủ Thánh An đến việc hít thở cũng cảm thấy khó khăn, rất nhanh về mặt tím hồng, hình như sắp bị nghẹt chết.

“Tôi thật sự không biết.”

Giáo chủ Thánh An khó khăn nói: “Bọn họ quả thực bị bắt đến đây, nhưng chỉ qua mấy ngày thì liền bị đưa đi.”

“Ai đưa đi, đưa đi đâu, kẻ bắt bọn họ là người nào?” Một lúc Giang Cung Tuấn hỏi mấy câu liền. “Là, là…” Giáo chủ Thánh An do dự…..

Nhưng sau đó, anh ta cảm thấy cổ mình bị bóp càng chặt hơn, máu tươi trào ta, anh ta lập tức hoang mang nói: “Đừng, đừng ra tay, tôi nói, tôi nói”

Giang Cung Tuấn lạnh lùng nhìn anh ta. Trên đầu giáo chủ Thánh An, mồ hôi không ngừng lăn xuống. . truyện đam mỹ

“Người bắt bọn họ là ai tôi không biết, cũng không biết bọn họ đem đi đâu, tôi chỉ biết người đưa bọn họ đi là người của Thiên Nhất giáo.

Giang Cung Tuấn lại hỏi: “Thiên Nhật giáo lại lịch như thế nào?”

“Việc này, việc này làm sao nói với cậu đây, Thiên Nhật giáo truyền thừa một nghìn năm. Lại lịch tôi không biết, tôi chỉ có thể nói cho cậu biết, giáo chủ của Thiên Nhất Giáo, là người đứng thứ ba trong bảng xếp hạng Thiên Bảng, cường giả đứng thứ ba”.

“Thiên Bảng?” Giang Cung Tuấn ngây người, đây lại là trò đùa gì vậy? Lần đầu tiên anh nghe đến cái tên này.

Giáo chủ Thánh An giải thích: “Thiên Bảng là ngoài những cổ võ giả của Đại Lan thì những cường giả khác ở trên thế giới đều là Thiên Bảng”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.