Cường Đại Chiến Y

Chương 719: Tài liệu về thân phận



Thái Nhất tùy tiện vung tay, ngay lập tức ném một văn kiện đến gần Giang Cung Tuấn

“Anh Giang, đây là thông tin chi tiết của Chuột hoang, anh xem xem ”.

Giang Cung Tuấn nhận lấy nó, sau đó mở ra đọc. Ở phía trên của tài liệu, lộ ra một bức ảnh

Ảnh chụp có chút hơi mờ, người trong ảnh lại còn đeo khẩu trang nên chỉ nhìn được nửa khuôn mặt. Vẫn là không có cách nào thấy được rõ hình dáng.

Thái Nhất mở lời: “Thời gian quá ngắn, trước mắt đây là tất cả thông tin tôi có thể tìm được, Chuột hoang rất cẩn thận, anh ta đao mặt nạ ở mọi nơi nên đây là bức ảnh duy nhất tôi có được”

“Ừ. ” Giang Cung Thần nhẹ giọng nói, sau đó nghiêm chỉnh xem tài liệu Tên: La Dũng. Biệt danh: Chuột hoang Tuổi: ước chừng 146 tuổi

Sinh ra tại thành phố Bảo An, Đại Lan, anh ta từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ, một cách tình cờ, hắn gia nhập Nội gia võ Tâm Pháp và trở thành chiến binh võ đại.

Năm đó, trong kháng chiến Đại Lan,anh ta đã phản bội và thành lập tổ chức Thiên Danh Hội, mục đích tồn tại của Thiên Danh Hội là để giúp đỡ quân đội của kẻ thù, kiểm tra các đội du kích chính ở Đại Lan vào thời điểm đó, và kiểm tra những gián điệp trong đội du kích.

Rất nhiều người dân của Đại Lan đã vì anh ta mà chết

Sau khi Đại Lan được thành lập, Thiên Danh Hội cũng vì vậy mà dần biến mất.

Chính xác là thế nhưng vài thập niên trở lại đây, Thiên Danh Hội lại dần nổi lên, bắt đầu hoạt động trong nội bộ Đại Lan, thậm chí còn có dấu vết hoạt động trên toàn thế giới.

Giang Cung Tuấn nhìn tài liệu trong tay

Tài liệu ghi lại rất rõ ràng, rành mạch nói rõ một số việc đám người Chuột hoang năm ấy đã làm.

Nhưng mà, điều quan trọng lại không có.

Trong tài liệu không cho biết là Chuột hoang đang ở đâu. “Hết rồi à?”.

Giang Cung Tuấn tỉ mỉ xem lại phía sau tài liệu, anh đã thấy Thái Nhất và giáo chủ của anh ta, thật là chân thật.

“Thông tin này thì có ích lợi gì? Tôi chỉ muốn biết Chuột hoang đang ở đâu, người mà tôi đang tìm kiếm, còn sống hay đã chết?”

Trên mặt Thái Nhất hiện lên vẻ bối rối, anh ta giải thích “Anh Giang, thời gian quá gấp nên người của tôi chỉ tìm được những thông tin này, về việc tên Chuột hoang hiện tại đang ở đâu thì tôi không xác định được, chỉ có thể khẳng định người anh muốn tìm bây giờ vẫn còn sống, vì đệ tử của tôi đã từng thấy chuột hoang dặn dò không được phép động vào một sợi tóc của hai mẹ con đó, có vẻ như thấy họ có ích nên được giữ lại”.

Nghe thế, Giang Cung Thần suy nghĩ.

Anh không thể ngờ rằng, sức ảnh hưởng của Khai Hiểu Đình lại lớn đến thế.

Nhiệm vụ của Khai Hiểu Đình là ép Triệu Tuân xuất hiện

Mà trong tay của Triệu Tuân chỉ có vài tài liệu nghiên cứu khoa học mà thôi.

Anh đã biết sơ lược thông tin trong những tư liệu này rồi.

Nhưng anh lại không ngờ rằng có rất nhiều người quan tâm đến tài liệu này.

Còn ba ghẻ của Khai Hiểu Đình, Triệu Tuân ông ta đang ở đâu, còn sống hay đã chết.

Nếu như chết rồi, thì tại sao bọn họ lại bắt Hiểu Đình.

Còn nếu ông ta còn sống, thì bây giờ đang ở đâu, tại sao nhiều thế lực tìm kiếm ông ta mà chẳng ai có thể tìm thấy.

Nghĩ một lúc, Giang Cung Thần hỏi: “Giáo chủ, việc tìm kiếm này anh cần thêm bao lâu nữa?”

Thái Nhất nghĩ rồi lại nghĩ, sau đó bàn bạc: “Việc này không nói chính xác được, nó còn phụ thuộc vào việc Chuột hoang có để lại tí manh mối nào không, nếu có một ít manh mối, thì có lẽ khoảng mười ngày hoặc hơn, còn nếu anh ta từ những chi tiết rất nhỏ cũng không lưu lại bất kì dấu vết nào thì việc này thật sự rất khó khăn”.

“Cố gắng điều tra càng nhiều càng tốt? Giang Cung Tuấn nghĩ một lát rồi nói.

Hiện tại anh cũng chỉ có thể trông cậy vào việc điều tra của Thái Nhất.

Đồng thời, anh cũng phải mau chóng trở về Đại Lan trong thời gian sớm nhất, lên kế hoạch sử dụng một số thế lực trong thế giới võ hiệp cổ đại để tìm ra tên Chuột hoang này.

Bởi vì Chuột hoang cũng đã hơn một trăm bốn tuổi, hắn định thị là một cái võ sư, còn là võ sư mạnh, ít nhất cũng phải ở cảnh giới thứ bảy trở lên.

Thế lực bình thường còn không thể nào tìm thấy Khai Hiểu Đình. “Vâng, tôi sẽ cố hết sức. ”. “Còn nữa, giúp tôi điều tra thêm một người nữa.” “Là ba dượng của Khai Hiểu Đình đúng chứ? “Thái Nhất hỏi

Sau khi ông ta điều tra chuyện này thì ông ta cũng sẽ biết thân phận của Khai Hiểu Đình, đương nhiên cũng biết thân phận hiện tại của Giang Cung Tuấn.

Có một số thông tin nội bộ trong chuyện, và đương nhiên ông ta cũng nghe đến rồi “Vâng. ”

Giang Cung Tuấn gật đầu sau đó nói: “Ngay cả ba của Khai Hiểu Đình, Triệu Tuân, sống thì phải thấy mặt, còn chết phải thấy xác, nếu không tìm được người thì cũng phải tìm xem tài liệu trong tay ông ta ở nơi nào”

“Tôi sẽ cố hết sức ”. Thái Nhất không cam đoan sẽ điều tra được. Vì hiện tại anh ta biết rằng có rất nhiều người đã chen vào việc này rồi.

“Anh Giang, tôi có chút khó hiểu, tài liệu khoa học kĩ thuật trong tay. ông ta quan trọng đến vậy sao, vì sao mà lại có nhiều người tìm kiếm đến thế?”

Giang Cung Tuấn nhún vai nói: “Tôi không biết nói thế nào, tôi cũng không tham gia nghiên cứu khoa học và công nghệ, nhưng từ thông tin thu được, công nghệ này quả thực tương đối mạnh, nếu có thể biến nó thành hiện thực, công nghệ của con người sẽ thực sự tiến bộ,sẽ tạo một bước tiến vào thời đại mới.

“Chuyện này đừng lo lắng, tôi sẽ dùng hết sức để giúp anh, bây giờ nói chuyện khác đi”.

Làm sao Giang Cung Tuấn có thể không lo lắng cho được?

Thời gian càng kéo dài, thì việc tìm kiếm Khai Hiểu Đình lại càng khó khăn.

Nhưng bây giờ, có lo lắng thì cũng vô ích. Hắn nhìn Thái Nhất hỏi: “Có chuyện gì?”

Thái Nhất trả lời: “Trước đây tôi có nói cho anh biết lại lịch nguồn gốc của tôi, tôi nói với anh tôi là tổ sư bế quan trong ba mươi năm và tạo ra ma thuật bất khả chiến bại, nhưng trong một trăm năm qua, tôi đã truyền dạy qua nhiều thế hệ nhưng đều không thể học được thần công do người sáng lập ngọn núi để lại, anh Giang đến từ Đại Lan, và anh cũng là long vương, anh là một thiên tài võ thuật thành công khi còn trẻ, anh đã làm thế nào để học này có thể lưu lại?”

“Không thành vấn đề, tôi hoàn toàn đồng ý. “.

Giang Cung Tuấn một chút ý kiến cũng không có Đối với anh mà nói, thì đây là một vận may, cũng như là một cơ hội tốt Bí kíp võ công đúng là bảo bối..

Đặc biệt là võ công hơn ngàn năm trước, nếu học được thì sẽ nâng cao năng lực của bản thân lên rất nhiều.

Trong chính điện,hội tụ không ít hình bóng của các trưởng lão ở nhiều cấp bậc.

Tuy rằng trong lòng những trưởng lão đều cảm thấy không tình nguyện, nhưng cũng không nói gì.

Bởi vì chuyện này, ba vị trưởng lão đã đồng ý.

Hơn nữa, giáo chủ bên này cứ khăng khăng như thế, cho dù bọn họ có muốn phản đối cũng vô dụng.

Hơn nữa tất cả đều suy nghĩ cẩn thận. Đều muốn đến thăm Thánh Địa.

“Anh Giang, nếu anh có thể học được, anh nhất định phải chỉ tôi” Thái Nhất nhìn Giang Cung Tuấn

“Đương nhiên” Giang Cung Tuấn gật đầu. Đây là võ công bị thất truyền của giáo Thái Nhất mà.

Nếu như anh có thể học được, thì anh đương nhiên sẽ chỉ cho Giáo chủ Thái Nhất

Nghe vậy, giáo chủ phái Thái Nhất lộ ra vẻ mặt vui vẻ, anh ta vội vàng đứng lên nói: “Anh Giang, tôi biết anh bận rộn thế nào, tôi sẽ không làm chậm trễ thời gian của anh, không nên chậm trễ, chúng ta mau đi đến Thánh Hỏa Quật xem xem.

“Các vị trưởng lão, tôi đã nói là ai cũng có thể đi, mọi người cùng nhau lĩnh hội, ai có thể lĩnh hội, thì cũng là may mắn của tôi”

Rất nhiều trưởng lão mặt mày hớn hở. “Đáng lẽ phải như vậy từ lâu rồi”.

“Đây là thời đại nào, còn tuân thủ quy tắc từ ngàn năm trước để lại, làm người thì nên thay đổi thôi”.

Không ít trưởng lão hứng thú.

Nếu không có cơ hội này, họ sẽ không đủ điều kiện để vào Thánh Hòa Quật cho đến khi chết, cũng như không đủ tư cách để xem những kiến thức bí mật được ghi lại trong Thánh Hỏa Quật, không chỉ kiếm thuật, mà còn có tâm pháp cao cường của gia tộc.

Thánh Hòa Quật là nơi nghỉ dưỡng của người khai sơn lên núi từ hàng nghìn năm trước, và có quá nhiều kiến thức độc đáo được ghi lại nơi đây.

Sự tồn tại của một cổ võ sư có thể càn quét Đại Lan ngàn năm trước, võ công để lại nhất định không phải là loại võ công bình thường.

Giang Cung Tuấn cũng rất mong chờ, rất muốn được xem võ công bí truyền của giáo Thái Nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.