Cường Đại Chiến Y

Chương 912: Đường vào cảnh giới thứ chín



Giang Cung Tuấn chỉ có thể cảm ơn Chiêu Tử Vương và Lan Đà vì những lời chúc của họ.

Họ đã cùng nhau ngồi xuống trò chuyện.

Chiêu Tử Vương đột nhiên hỏi: “À đúng rồi, Giang Cung Tuấn, không phải anh đã ở ẩn rồi sao, sao bây giờ lại quyết định xuống núi thế, sắp tới có kế hoạch gì không, hay về Lan Lăng quốc của tôi thì thế nào?”

Chêu Tử Vương gửi lời mời đến Giang Cung Tuấn.

“Mặc dù nước Lan Lăng của tôi bây giờ không thể so sánh với nước Đoan Hùng, nhưng tôi có tuổi thọ vô hạn, chỉ cần phát triển trong nhiều thập kỷ, hoặc qua trăm năm, Lan Lăng quốc của tôi nhất định sẽ là một trong những vương quốc tầm cỡ thế giới. Và trong tương lai không xa, chắc chắn sẽ trở thành quốc gia mạnh nhất đấy”

Chiêu Tử Vương sinh ra trong gia đình hoàng tộc.

Chỉ là vào một nghìn năm trước, cuộc tranh giành quyền lực đã thất bại.

Để vươn lên, ông ta đã kết nối mạng lưới người mạnh nhất trên thế giới.

Tuy nhiên, ở thời điểm đỉnh cao, ông ta nhận thức được sự tồn tại của Bách Hiểu Sinh, và sợi hãi Bách Hiểu Sinh, nên ông ta đã giả chết và ẩn mình trong một ngàn năm.

Cho đến hiện tại, khoảng cách giữa ông và Bách Hiểu Sinh đã được thu nhỏ lại.

Giờ đây, mở ra kỷ nguyên hùng mạnh nhất trong thế giới võ thuật cổ đại.

Bây giờ là thời đại của những anh hùng chiến tranh tranh giành quyền bá chủ.

Làm sao ông ta có thể chấp nhận tiếp tục ở ẩn chứ.

Giang Cung Tuấn cười từ chối.

Chiêu Tử Vương chỉ cười nhạt không nói nhiều, bởi vì ông ta biết Giang Thời nhà họ Giang cũng đã tạo nên một Giang Triều, và chắc chắn Giang Thời đã mời Giang Cung Tuấn về, Giang Cung Tuấn đến ông nội mình còn từ chối, thì làm sao có thể nhận lời ông ta được chứ.

“Tiền bối, ông tiến vào cảnh giới thứ chín vào lúc nào thế?”

Giang Cung Tuấn đã hỏi một câu mà trong lòng anh rất muốn biết.

Chiêu Tử Vương suy nghĩ một chút rồi nói: “Cảnh giới thứ chín sao, chắc là cũng từ ngàn năm trước rồi, sau khi thất bại trong việc giết Linh Quy”

“Tiền bối đã làm thế nào để tiến vào cảnh giới thứ chín thế?”

Giang Cung Tuấn bắt đầu dò hỏi về con đường tới cảnh giới thứ chín của Chiêu Tử Vương.

“Ha ha, thằng nhóc này”

Chiêu Tử Vương cười nhạt.

Giang Cung Tuấn đang nghĩ gì, ông ta đều biết cả.

Giang Cung Tuấn hỏi, ông ta không hề che giấu và nói: “Cuộc hành trình đến cảnh giới thứ chín của tôi khá suôn sẻ.

Giang Cung Tuấn cẩn thận lắng nghe.

Chiêu Tử Vương nói tiếp: “Sau chín tầng thang trời, đã có thể tiến vào cảnh giới thứ chín bằng cách phá vỡ rào cản của cảnh giới, nhưng rào cản của cảnh giới thật đáng kinh ngạc, không phải chân khí hội tụ đủ là có thể phá được đâu.”

“Ừm.”

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn nhẹ gật đầu, điều này anh cũng đã trải nghiệm rồi.

Chân khí của anh từ lâu đã đạt đến trình độ cực cao, ba năm qua lại không hề gia tăng thêm, nhưng cũng không thể phá vỡ rào cản của cảnh giới.

Bây giờ, anh lại có thể tăng chân khí trở lại, chẳng biết là vì lý do gì nữa, tạm thời anh cũng chưa thể lý giải được.

Chiêu Tử Vương nhìn Giang Cung Tuấn nói: “Nếu muốn phá hủy được rào cản của chín tầng thang trời, theo tôi được biết, còn có vài cách khác nữa.”

“Đầu tiên là mượn năng lượng từ bên ngoài.

“Thứ hai, sức mạnh của ham muốn.”

“Thứ ba, sức mạnh tự nhiên của trời đất.”

Giang Cung Tuấn vẻ mặt ngẩn ra.

Cái gì ngoại lực, cái gì sức mạnh của ham muốn, cái gì sức mạnh của đất trời.

Chiêu Tử Vương thấy Giang Cung Tuấn với biển cảm khó hiểu, liền giải thích: “Cái gọi là ngoại lực là dùng để chỉ một số bảo vật có sức mạnh to lớn, chẳng hạn như Long Nguyên. Nếu ta đoán không lầm, trời đã đột phá đến cảnh giới thứ chín, trước khi có được Long Nguyên, thì cũng chỉ là đỉnh của chín tầng thang trời thôi.”

“Cái tiếp theo là ham muốn”

“Vậy còn ham muốn thì sao?”

“Ham muốn của đất trời là ham muốn lớn nhất trên cõi đời này, nỗi ám ảnh này quá lớn, khi ham muốn lên đến đỉnh điểm, cộng thêm với sức mạnh của Long Nguyên, mới đột phá mạnh mẽ và trở thành cảnh giới thứ chín.”

“Ông nội Giang Thời của cậu cũng vậy, ham muốn cũng rất mạnh, cũng rất đa mưu túc trí, cộng với Long Nguyên, nên ông ta mới đạt được đến cảnh giới bản thánh”

“Ham muốn của con người là vô cùng khủng khiếp”

Vừa nói ông ta vừa nhìn Giang Cung Tuấn cười: “Đối với một người như cậu không có ham muốn cũng như mưu cầu, sẽ không thể nào dùng phương pháp này được. Chỉ có một phương pháp duy nhất, chính là sức mạnh của tự nhiên”

“Hả?” Giang Cung Tuần thắc mắc: “Sức mạnh của tự nhiên lại là cái gì thế?”

“Điều này đòi hỏi sự hiểu biết.”

Chiêu Tử Vương vòng tay ra sau lưng, trên mặt nở nụ cười đắc ý nói: “Thằng nhỏ này, cũng xem như có tài đấy, ở độ tuổi còn trẻ như vậy, mà cậu ta đã nhận thức được đến mức này, việc bước đến cảnh giới thứ chín chỉ còn là vấn đề thời gian thôi. Con đường mà cậu ta đi mới là con đường chính thống. Con đường mà ba và những người khác chọn là sai. Dù cũng đã bước vào cảnh giới thứ chín, nhưng phải mất một thời gian dài để tìm ra con đường đúng đắn, nhưng cậu ấy thì khác, trước khi bước vào cảnh giới thứ chín đã tìm được hướng đi đúng cho mình”

“Vâng.”

Lan Đà cũng thở dài: “Cậu ta vốn đã rất có tài. Nhiều năm qua, con đã chứng kiến cậu ta trưởng thành, từ một thiếu niên bình thường trở thành đại tướng. Cậu ta có chí lớn, có tầm, có tâm với thế giới. Có lẽ cũng chỉ có con người mới có thể nhận ra con đường tu luyện chân chính.

“Đúng vậy”

Chiêu Tử Vương gật đầu nói: “Cũng không biết con đường bước vào cảnh giới thứ chín của Bách Hiểu Sinh như thế nào. Tuy rằng đã biết sự tồn tại của ông ta từ hàng ngàn năm trước, nhưng cũng chưa bao giờ giao đấu, ba cũng không biết thực lực của ông ta thế nào, nhân cơ hội này chiến đấu với ông ta một lần xem sao, để biết sức mạnh thực sự của Bách Hiểu Sinh lợi hại đến đâu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.