Cưỡng Đoạt Ái Tình Nhan Tổng Xin Dừng Lại!

Chương 21: 21: Kế Hoạch Bất Thành




Vì đêm qua cô được anh đưa về nhà trong tình huống bất ngờ không có dự tính trước nên chẳng có mang theo trang phục mới để thay đổi.

Cô đành mặc lại chiếc đầm hôm qua sau khi đã tắm rửa xong.

Trong lúc thay đồ, Túc Kỳ chợt nhìn thấy một vệt máu dính trên phần dưới cùng của tà áo đầm.

Cũng may là dính phía bên trong, mặc vào sẽ không thấy, xém chút nữa cô chẳng còn đồ để mặc.

Túc Kỳ càng nghĩ càng thấy mệt mỏi, tại sao bản thân lại bị rơi vào tình cảnh khốn đốn thế này.

Chợt tiếng chuông điện thoại reo lên, cô nhìn xung quanh, túi xách của cô đang được đặt trên bàn gỗ cạnh đầu giường.

Tối qua khi đưa cô về, cô có đeo theo túi xách, may mà anh tinh ý mang luôn lên phòng.

Lấy điện thoại ra xem, là mẹ cô gọi đến, hơn nữa tối hôm qua mẹ cô đã gọi rất nhiều cuộc gọi nhỡ.

Chắc chắn là lo lắng vì không thấy cô về nhà.

Vừa bắt máy, giọng nói khẩn trương của mẹ cô liền cất lên:
- Túc Kỳ à, sao đêm qua con không về nhà? Mẹ gọi cho con cũng không được, cả đêm mẹ cứ lo lắng suốt.

Con ổn không? Có chuyện gì sao?
Cô giữ bình tĩnh, biết mẹ đang rất lo lắng nên trước mắt cần trấn an tinh thần bà ấy.


- Dạ con nghe đây mẹ.

Tiệc kỷ niệm tối qua con uống hơi say nên đã ghé nhà bạn ở gần nhà hàng để ngủ.

Điện thoại con để chế độ rung, con mệt quá đã ngủ sớm nên không hay mẹ gọi.

Con xin lỗi đã làm mẹ lo lắng.

Con thấy còn hơi chóng mặt nên đã xin nghỉ làm hôm nay.

Bây giờ con sẽ về nhà liền đây.

Mẹ cô nghe lời giải thích cặn kẽ của con gái thì liền cảm thấy yên lòng.

Chỉ cần biết cô vẫn ổn và đang an toàn thì bà ấy nhẹ nhõm cả người.

- Con không sao là mẹ yên tâm rồi.

Làm cả đêm qua mẹ cứ thấp thỏm.

Thôi lo về đi, mẹ sẽ nấu mấy món con thích.

Túc Kỳ vội chỉnh trang lại quần áo và nét mặt để trở về nhà tránh làm mẹ lo lắng, hoài nghi về chuyện đã xảy ra với cô.

Mở cánh cửa phòng ra, lúc này cô mới thật sự sững sờ bởi sự tráng lệ, quý tộc của căn villa mình đã qua đêm.

Phòng ngủ đã quá đỗi sang trọng, bước ra ngoài, nội thất đắt đỏ của nơi đây càng làm cô cảm thấy choáng ngợp.

Nhan Lục Tần quả thật lắm tiền nhiều của, nơi ở thôi mà như cung điện thế này, có ở nhà cả ngày cũng không biết chán.

Vừa đi xuống lầu, cô nhìn thấy một người nữ giúp việc bước đến gần mình, lời nói nhỏ nhẹ:
- Tiểu thư, Lục Tần thiếu gia đã căn dặn chúng tôi chuẩn bị bữa sáng cho cô.

Mời cô sang đây dùng cho nóng.

Túc Kỳ có chút ngạc nhiên bởi sự chu đáo của anh.

Cô không nghĩ đằng sau những lời lẽ cục súc và thái độ lồi lõm trước khi anh rời đi lại là một Nhan Lục Tần thấu đáo thế này.

Nhưng cô muốn nhanh chóng về nhà nên lập tức chối từ:

- Xin lỗi nhưng tôi có việc phải đi rồi.

Cô không chần chừ lập tức rời khỏi villa.

Hôm qua cô bắt taxi đến bữa tiệc nên hôm nay cũng gọi taxi đến đưa về.

Ngồi trong văn phòng, Lục Tần tập trung làm việc thì ít, chủ yếu nghĩ đến chuyện cuồng nhiệt đêm qua đến mức say đắm.

Người con gái quá đỗi xinh đẹp với cơ thể quyến rũ ngất ngây cánh đàn ông, hương thơm từ mái tóc, vị ngọt từ đôi môi, tất cả đều khiến anh muốn phát điên khi nghĩ đến.

Anh chẳng thể ngờ rằng có một ngày, mình lại cuồng si chuyện lăn giường cùng một người con gái nào đó đến nhường này.

Dòng suy nghĩ về cô đang quẩn quanh trong đầu anh, chợt tiếng gõ cửa vang lên, được sự cho phép, người bên ngoài đi vào.

Chu Yến Thư nhẹ nhàng đặt lên bàn một sấp tài liệu:
- Thưa tổng giám đốc, đây là danh sách các nhân sự mới được tuyển dụng vào công ty theo từng vị trí trong tháng này.

Anh xem qua rồi ký giúp em.

Lục Tần lạnh lùng đưa tay lật lần lượt các trang tài liệu.

Anh đặt bút ký vào cuối trang.

Ngoài ra chẳng nói bất kỳ lời nào với Chu Yến Thư.

Mang tiếng là thanh mai trúc mã, nhưng anh ngoài việc nhường nhịn, lịch thiệp khi nói chuyện, cư xử với Yến Thư ra thì rất lạnh nhạt và nghiêm nghị, khó gần.

Nhận lại tài liệu, cô ta bước khỏi văn phòng CEO.

Trong lòng vẫn chưa nguôi ngoai việc tiếc nuối kế hoạch bất thành tối hôm qua.


Cô ta chẳng rõ vì sao anh lại tỉnh táo mà chẳng có hiện tượng gì xảy ra sau khi đã uống ly rượu được cô ta bỏ xuân dược vào.

Chu Yến Thư nào ngờ rằng, người tính chẳng bằng trời tính.

Vào lúc nữ phục vụ cô ta căn dặn bưng khay rượu đi theo sau cô ta, nữ phục vụ đã đi ngang qua vị trí của một đối tác đang đứng trò chuyện cùng Túc Kỳ.

Vị đối tác sẵn nhìn thấy nhân viên mang rượu đứng gần nên đã tiện tay lấy hai ly rượu trên khay, một ly mời Túc Kỳ cùng uống.

Vị đối tác nào ngờ ly rượu ông ấy đưa cho Túc Kỳ vô tình có chứa xuân dược.

Về phần người nhân viên, cô ấy nào biết âm mưu đê hèn của Chu Yến Thư.

Chỉ đơn thuần nghĩ rằng ly rượu nào cũng như nhau, vì vậy cô ấy đã lấy hai ly rượu khác từ khay rượu của đồng nghiệp để đặt lên khay cho đủ số lượng rồi đi đến cạnh Chu Yến Thư như lời cô ta đã dặn dò.

Vào lúc ly rượu có chứa xuân dược được người đối tác lấy trên khay rượu đưa cho Túc Kỳ, Yến Thư đang mải mê bắt chuyện với anh nên nào để ý.

Cô ta muốn xuân dược khơi dậy dục vọng trong anh, muốn sắp xếp để cô ta và anh xảy ra chuyện.

Nào ngờ không tóm được anh, ngược lại còn để anh ăn sạch Túc Kỳ nhưng cô ta lại chẳng hay biết.

Cục diện thay đổi đến chống mặt, kế hoạch tưởng chừng như hoàn hảo tan tành..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.