Cường Giả Đô Thị

Chương 111: 111: Tranh Luận 1




“Đi thôi Dương Thiên, tôi đưa anh đi gặp tổ trưởng! Sau khi tổ trưởng biết những Nhụy h0a màu tím kia đều do anh tìm về thì vô cùng vui vẻ, rất mong chờ được gặp anh!” Long Thiên Y ríu rít nói, giống như một chú chim hoàng oanh tinh nghịch.

Đường Tuấn đi bên cạnh sắc mặt sa sầm cả lại, anh ta chưa từng nhìn thấy Long Thiên Y nhiệt tình như vậy bao giờ.

Trên đường đi, thông qua lời kể của Long Thiên Y, Dương Thiên cũng biết thêm một số thông tin về tổ trưởng Long Tổ.

Tổ trưởng Long tổ tên thật là Hoàng Thừa Quốc, là một trong bốn cường giả cấp S của Long tổ! Là đồ đệ thứ nhất của truyền kỳ Hoa Hạ Long Kinh Thiên! Hoàng Thừa Quốc có dị năng hệ kim, sát phạt chủ hệ kim, hơn nữa còn rèn luyện thân thể.

Trong số những cường giả cấp S trên thế giới, Hoàng Thừa Quốc cũng được xếp hạng đầu tiên!
Dương Thiên đi vào trong một gian phòng, nhìn thấy một người đàn ông trung niên mặc đạo bào đang mỉm cười nhìn hắn.

Người đàn ông trung niên này mặc dù nhìn giống người bình thường, không tỏa ra bất cứ khí thế nào, nhưng Dương Thiên vẫn nhạy bén cảm nhận được ẩn giấu bên trong thân thể tưởng chừng như bình thường này là một nguồn năng lượng cường đại.

Loại năng lượng này một khi bộc phát thì hoàn toàn có thể hủy thiên diệt địa!
“Tổ trưởng!” Long Thiên Y và Đường Tuấn ở bên cạnh vội vàng tiến lên, cung kính chào hỏi.


“Đây là Dương Thiên đúng không? Quả nhiên là niên thiếu tuấn kiệt!” Hoàng Thừa Quốc nhìn thấy Dương Thiên thì mỉm cười đi tới.

Hoàng Thừa Quốc nhìn rất hiền lành, không có chút uy thế của cường giả cấp S nào mà chỉ như một ông cụ tốt bụng.

“Tổ trưởng!” Dương Thiên cũng nhanh chóng chào hỏi.

Trước mặt vị tổ trưởng Long tổ, thần bảo vệ của Hoa Hạ này, Dương Thiên vô cùng tôn kính.

“Tư chất rồng phượng!” Hoàng Thừa Quốc nhìn Dương Thiên, cười nói, sau đó tỏa ra một luồng dao động màu vàng, tiến vào trong thân thể Dương Thiên.

Dương Thiên cảm thấy thân thể của mình bị dao động này chảy qua, giống như tất cả mọi bí mật của mình đều bị phô bày trước mặt Hoàng Thừa Quốc.

Ngay khi Dương Thiên sợ Long phượng nguyên châu bị phát hiện thì luồng dao động đó lại trực tiếp quét qua Long phượng nguyên châu, sau đó lại quay trở về thân thể Hoàng Thừa Quốc.

Hoàng Thừa Quốc cũng thông qua dao động màu vàng này mà biết được tình trạng thân thể của Dương Thiên.

Ông ta lắc đầu, nhíu mày: “Dương Thiên, tôi đã xem qua thương thế trên người cậu rồi, hầu hết các kinh mạch đều đã bị tổn thương.

Loại tổn thương này căn bản không được sử dụng sức mạnh, bởi vì một khi sử dụng thì sẽ khiến kinh mạch hao tổn nhiều hơn!”
“Tổ trưởng, cái này có thể chữa trị không?” Long Thiên Y ở bên cạnh vội vàng hỏi.

Có thể nhìn ra được mối quan hệ giữa cô và Hoàng Thừa Quốc không tồi, hoàn toàn không có cảm giác sợ hãi.

Dương Thiên cũng hỏi: “Tổ trưởng, phải làm thế nào mới chữa trị được đây?”
Dương Thiên thực sự rất muốn lấy lại sức mạnh của mình!
Hoàng Thừa Quốc nghĩ một chút rồi nói: “Chỉ có hai biện pháp!”
Dương Thiên nghe thấy có biện pháp thì hai mắt sáng lên, cả người vô cùng kích động.


Hắn nhìn chằm chằm Hoàng Thừa Quốc.

Hoàng Thừa Quốc nói: “Một là tìm một cường giả cấp S đỉnh phong, chậm rãi sử dụng dị năng của mình để chứa trị lại toàn bộ kinh mạch, để chúng trở lại như bình thường! Nhưng trên thế giới này chỉ có duy nhất một cường giả cấp S đỉnh phong, đó là sư phụ tôi! Tuy nhiên, bây giờ sư phụ đang đi thám hiểm một nơi rất hiểm trở, không biết đang ở đâu!”
Xem ra phương pháp thứ nhất khó mà thực hiện được, Dương Thiên nghĩ thầm.

Hắn yên lặng chờ Hoàng Thừa Quốc nói phương pháp thứ hai.

Hoàng Thừa Quốc nói tiếp: “Phương pháp thứ hai chính là nuốt thánh dược phục vụ cho việc khôi phục kinh mạch! Ví dụ như là những quả Huyền cảnh hoặc là những loại quả khác có năng lượng cường đại.

Những loại quả đó không chỉ có tác dụng trong tu luyện mà còn có thể chữa trị vết thương, rất có tác dụng với thương thế của cậu!”
Dương Thiên cười khổ, không nói gì.

Thương thế của hắn chính là do không chịu nổi linh lực mạnh mẽ của quả Huyền cảnh vương.

Hơn nữa, Long phượng nguyên châu trong đầu hắn vẫn đang phong bế, không biết bao giờ mới mở ra.

Hắn biết trong Long phượng nguyên châu vẫn còn hai quả Huyền cảnh nữa, nhưng không lấy ra được thì có tác dụng gì!
“Quả Huyền cảnh có tác dụng trị thương rất tốt, nhưng nếu là những vết thương tổn thương kinh mạch thì chỉ có thể nói là trị ngọn không trị được gốc.

Loại linh quả có tác dụng nhất, không gây tác dụng phụ chính là quả Thánh anh!” Hoàng Thừa Quốc nói: “Quả Thánh anh có thể gọi là thánh dược chữa những vết thương đứt kinh mạch.


Cho dù là cường giả cấp S bị đứt hết kinh mạch thì nó cũng có thể chữa trị được.

Sau khi chữa khỏi, kinh mạch sẽ trở nên cứng cỏi hơn trước rất nhiều!”
Dương Thiên nghe thấy hy vọng hồi phục thì vô cùng hào hứng: “Tổ trưởng, vậy tôi có thể tìm thấy quả Thánh anh ở đâu?”
Hoàng Thừa Quốc nói: “Thực ra trong Long tổ cũng có!”
Long Thiên Y nói luôn: “Tổ trưởng, vậy chúng ta mau dùng quả Thánh anh để chữa trị cho Dương Thiên đi.”
Hoàng Thừa Quốc cười khổ: “Mặc dù Long tổ có quả Thánh anh nhưng tôi lại không có quyền sử dụng nó.

Quả Thánh anh do tổ phó của Long tổ- Từ Ngọc Cường lão nhân tìm được, thế nên muốn dùng cũng phải được ông ấy đồng ý.”
Long tổ có hai tổ phó, Từ Ngọc Cường là một trong số đó, cũng là một cường giả cấp S!
Trên thực tế, ở Long tổ, chỉ cần thực lực đạt tới cấp S thì sẽ lập tức trở thành tổ phó!
“Dương Thiên, cậu cũng không cần gấp gáp, tôi sẽ cố gắng thuyết phục Từ Ngọc Cường lão nhân! Nhưng cậu cũng đừng ôm quá nhiều hy vọng! Quả Thánh anh đối với Từ Ngọc Cường lão nhân mà nói chính là bảo vật quan trọng!” Hoàng Thừa Quốc nói thêm vào.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.