Mọi người vừa rồi còn giữ lời hứa, bây giờ đã bắt đầu lao vào tranh cướp.
Cứ theo tình trạng này thì phỏng chừng một lúc nữa sẽ xuất hiện thương vong.
Mà lúc này, nhóm Uy Đế và những cường giả cấp S đã tiến vào trong cung điện.
Dương Thiên nhanh chóng tiến vào bên trong, không tranh đoạt cùng đám người này.
Linh quả ở bên ngoài tuy nhiều nhưng cũng không đủ cho mọi người tranh nhau.
Tốc độ di chuyển của Dương Thiên rất nhanh, người khác thậm chỉ còn không nhìn thấy bóng dáng hắn.
“Tiểu Quang!” Dương Thiên gọi Tiểu Quang.
Tiểu Quang rất nhạy bén với bảo vật, biết được nơi nào có đồ tốt.
Tiểu Quang xuất hiện, ban đầu là vui mừng cọ cọ Dương Thiên, sau đó bóng dáng khẽ biến thành một luồng sáng bay về một phía.
Dương Thiên lập tức đi theo.
Tiểu Quang bay về một phía rồi ngừng lại.
Đó là một cánh cửa mục nát, giống như chỉ cần đẩy một cái là đổ.
Dương Thiên hít sâu một hơi, đấm một quyền lên cánh cửa, sau đó đi vào trong.
Đây là một không gian chỉ có khoảng bốn mét vuông, không có cái gì đặc biệt.
Nhưng trên mặt đất lại có một đống linh quả, Dương Thiên nhìn thấy đó là quả Thánh anh, có quả còn hơn một nửa linh lực, có quả còn lại một phần ba linh lực.
Dương Thiên nhìn đống quả Thánh anh chất đống lên nhau, đếm sơ qua một chút, phải hơn hai trăm quả!
Theo như linh lực của quả Thánh anh hoàn chỉnh thì chỗ này phải tương đương với tám mươi quả Thánh anh!
“Trúng mánh rồi!” Dương Thiên luôn bình tĩnh mà lúc này cũng không giấu được vẻ kích động!
Hắn không chút do dự thu hết toàn bộ vào trong long phượng nguyên châu!
Tiểu Quang lại bay về nơi khác, Dương Thiên khẽ cười, nhanh chóng lao đi.
Lát sau, Tiểu Quang lại dừng lại trước một căn phòng.
Dương Thiên phá cửa, nhìn thấy tình cảnh bên trong thì gương mặt tràn đầy khiếp sợ.
Một đống quả Huyền cảnh nằm ở trong đó, đếm sơ cũng phải hơn ba trăm viên!
Hơn ba trăm quả Huyền cảnh nằm chất đống ở một bên, nhìn không khác gì những vật phẩm bình thường.
Nếu như để những người khác nhìn thấy tình cảnh này thì chắc chắn sẽ phát điên!
Những quả Huyền cảnh này có quả nhiều linh lực, có quả ít linh lực.
Dương Thiên tính toán một chút, ba trăm quả này có thể tương đương với 150 quả Huyền cảnh hoàn chỉnh.
Một quả Huyền cảnh có thể khiến một cường giả cấp B đỉnh phong đột phá thành cấp A, 150 quả Huyền cảnh có nghĩa là sẽ có thêm 150 cường giả cấp A!
Toàn bộ cường giả cấp A của Long tổ còn chưa tới một trăm người!
Dương Thiên tràn ngập kích động, nhanh chóng thu hồi tất cả vào trong Long phượng nguyên châu.
Hắn nhìn Tiểu Quang, khích lệ: “Tiểu Quang, làm tốt lắm!”
Có những quả Huyền cảnh này, hắn có thể nâng cao thực lực của nhóm người Trương Đại Hổ! Cực hạn của Chiến hoàng quyết là cấp C trung kỳ, sau khi dùng quả Huyền cảnh thì nhóm Trương Đại Hổ có thể đạt tới cấp B!
Tiểu Quang vui vẻ xoay vòng xung quanh Dương Thiên.
Nó dụ đầu cọ cọ lên người Dương Thiên, sau đó lại bay về một phía.
Tòa cung điện này quá lớn, Dương Thiên điên cuồng tìm bảo vật, mấy cường giả cấp S cũng không hề nghỉ ngơi.
“Uy Đế, ông đừng có quá đáng!” Một căn phòng bằng đá vừa mở ra, Uy Đế và Đường Chính Lâm gần như cùng nhau đi vào.
Hơn hai trăm quả Hồng anh lặng lẽ nằm đó.
Những quả Hồng anh này rất có tác dụng trị thương rất tốt, thậm chí còn có cả một chút tác dụng đối với cường giả cấp A, nhưng Uy Đế lại muốn độc chiếm một mình.
“Cút ngay!” Uy Đế tức giận, tấn công Đường Chính Lâm không chút kiêng nể gì.
Đường Chính Lâm không có khả năng chống cự, thân thể bay ngược về sau.
Sau đó, Uy Đế nhanh chóng nhặt hết tất cả những quả Hồng anh này.
Sắc mặt Đường Chính Lâm vô cùng khó coi, ông ta không cam lòng, nhưng bản thân lại không phải đối thủ của Uy Đế, thế nên chỉ có thể đi sang chỗ khác.
Đường Chính Lâm vừa phẫn nộ vừa đi sang mở một cánh cửa khác, nhưng lại phát hiện tất cả linh quả ở trong thạch thất này đều đã khô quắt, mất hết linh lực.
Đường Chính Lâm đã đi bốn căn phòng, ba căn phòng đều là linh quả mất hết linh lực, đến căn phòng này thì có quả Hồng anh, nhưng lại bị Uy Đế chiếm mất.
Đến bây giờ ông ta vẫn chưa thu hoạch được gì.
Trên thực tế, mặc dù tòa cung điện này có vô số căn phòng cất giữ dược thảo linh quả, bảo vật phải gọi là nhiều vô kể, nhưng bởi vì thời gian quá dài, thế nên hầu hết đều đã mất đi linh lực, chỉ có rất ít phòng còn chút linh quả còn linh lực.
Dương Thiên mở hai căn phòng đều có những linh quả quý hiếm còn linh lực, tất cả là nhờ Tiểu Quang.
Tiểu Quang rất nhạy cảm với dược thảo linh quả.
Bởi vì nó bị những linh lực này hấp dẫn, thế nên nếu như linh quả mất linh lực thì Tiểu Quang sẽ không cảm ứng được.
Dương Thiên tràn đầy ý cười, từ khi tiến vào đến giờ hắn đã mở năm căn phòng rồi, phòng nào cũng có bảo vật.
Tuy nhiên, sau khi mở được năm căn phòng, đã hơn mười phút trôi qua mà Tiểu Quang không phát hiện thêm được gì nữa.
Dương Thiên cũng không quan tâm, cho dù từ giờ không có thu hoạch được gì nữa thì hắn cũng cảm thấy như thế này đã nhiều lắm rồi.
Trong Long phượng nguyên châu có đến tận hơn 300 quả Huyền cảnh, chuyến đi này đáng giá lắm.
Bỗng nhiên, Tiểu Quang trở nên cô cùng phấn khích, tốc độ cũng nhanh hơn.
Dương Thiên vui vẻ, hành động này của Tiểu Quang chứng tỏ nó đã phát hiện ra được một bảo vật to lớn.
Lúc trước, cho dù là quả Huyền cảnh cũng không khiến nó kích động như vậy.
Sau khi rẽ vào một góc, Dương Thiên đột nhiên dừng bước, né sáng một bên.
Phía xa là hơn mười cường giả cấp S đang giằng co.
Mà trước mặt bọn họ, một cánh cửa mở toang, Dương Thiên nhìn một cái, trái tim như nhảy ra khỏi lồng ngực! Nơi đó có gần một trăm quả Huyền cảnh vương!.