Cường Giả Đô Thị

Chương 99: 99: Hoạt Náo Viên




“Này! Anh có còn sống không? Có thể nói chuyện được không?” Hoan Hoan gọi nửa ngày mà không thấy người nọ phản ứng lại, lập tức vươn tay chạm vào thân thể nằm trên mặt đất một chút.

Hoan Hoan vừa chạm vào thì thân thể này bỗng giật bắn mình, sau đó thân thể đang co quắp nằm thẳng trên mặt đất.

Người này mặt mũi đầy máu, căn bản không nhìn ra được dáng vẻ vốn có.

Quần áo rách rưới, trên người toàn là vết thương, nhìn qua kh ủng bố dị thường.

Xe cứu thương nhanh chóng đến nơi.

Hoan Hoan nhanh chóng xin lỗi những người đang xem buổi livestream của mình, sau đó tắt live.

Bởi vì là người phát hiện ra Dương Thiên nên cô cũng muốn tới bệnh viện xem hắn có làm sao không.

Trong bệnh viện không thể phát sóng trực tiếp.

Xe nhanh chóng tới bệnh viện, Hoan Hoan không được vào trong, chỉ có thể ngồi bên ngoài yên lặng chờ đợi.

Trong lòng cô cũng vô cùng lo lắng, mong người đàn ông này không gặp phải chuyện gì.

Một lát sau, cảnh sát cũng tới đây.


Bởi vì vết thương trên người Dương Thiên quá mức chấn động, có lẽ đã xảy ra chuyện gì, thế nên cảnh sát lập tức tới điều tra.

Từ những phân tích của bệnh viện cho thấy tất cả mọi vết máu đều là của Dương Thiên.

Hơn nữa, bọn họ còn phát hiện không biết vì lý do gì mà hầu hết kinh mạch của Dương Thiên đều bị hao tổn, thế nên mới chảy nhiều máu như vậy.

Cảnh sách nghe thế thì đơn giản ghi lại một chút rồi rời đi.

Phẫu thuật thực ra cũng không có gì cả.

Sau khi các bác sĩ lau sạch vết máu trên người Dương Thiên thì mới phát hiện trên người hắn cũng không có nhiều vết thương lắm, chủ yếu là kinh mạch tổn thương quá nhiều dẫn đến mất máu.

Các bác sĩ tiến hành truyền máu, lau người, tiêu độc, khử trùng...!bận rộn nửa ngày mới xử lý xong cho Dương Thiên.

“Bác sĩ, người trong đó không có việc gì chứ?” Hoan Hoan nhìn thấy bác sĩ ra ngoài thì nhanh chóng chạy đến hỏi.

“Bệnh nhân tạm thời không có gì đáng ngại, nhưng kinh mạch hao tổn nghiêm trọng.

Khả năng sau này sẽ không làm được việc gì nặng nhọc, cô là bạn gái cậu ấy, sau này nhớ phải chăm sóc cậu ấy thật tốt!” Bác sĩ nói thẳng: “Còn nữa, phí phẫu thuật và nằm viện là mười nghìn tệ, cô ra kia nộp viện phí đi.”
“Vâng!” Hoan Hoan gật đầu, cũng không phủ nhận điều gì, thành thật đi nộp viện phí.

Cô là một hoạt náo viên rất nổi tiếng, mỗi tháng livestream có thể kiếm được mấy trăm nghìn tệ, hoàn toàn không thiếu tiền.

Người này do cô đưa đến bệnh viện, bây giờ vẫn hôn mê chưa tỉnh, cô nộp chút viện phí cũng không vấn đề gì.

Sau khi lo xong chuyện viện phí, Hoan Hoan bước vào phòng bệnh.

Cô đến trước giường của Dương Thiên, cẩn thận nhìn người mà mình đã cứu.

Dương Thiên nằm trên giường, mặc dù sắc mặt tái nhợt nhưng trên người lại tỏa ra một luồng khí chất mạnh mẽ.

Hơn nữa, gương mặt vừa thanh tú vừa non nớt, khiến người khác rất có thiện cảm.

Lại còn rất đẹp trai nữa! Hoan Hoan nghĩ thầm trong lòng.

Mấy ngày tiếp theo, Dương Thiên vẫn hôn mê không tỉnh.

Ngày nào Hoan Hoan cũng tới đây thăm hắn một chút.

Nhìn thấy sắc mặt Dương Thiên tốt lên từng ngày, Hoan Hoan cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ.


Dù sao thì đây cũng là người mà cô cứu được.

“Được rồi mọi người! Tôi sắp phải đến bệnh viện rồi, bệnh viện không cho livestream đâu.

Tôi phải đi thăm người kia, lát nữa chúng ta gặp lại nhé!” Hoan Hoan mỉm cười chào tạm biệt mọi người.

“Không...!Hoan Hoan, đừng vứt bỏ chúng tôi mà.”
“Hoan Hoan, có thể cho chúng tôi nhìn anh trai kia một cái không? Tôi cũng gọi xe cấp cứu đấy.”
...!
Không để ý tới người hâm mộ nữa, Hoan Hoan nhanh chóng tắt live, sau đó đi tới bệnh viện.

Đến trước cửa phòng bệnh quen thuộc, Hoan Hoan vừa đẩy cửa ra đã nhìn thấy Dương Thiên vẫn hôn mê lúc này lại đang ngồi trên giường.

Nhìn thấy Hoan Hoan đẩy cửa đi vào, Dương Thiên lặng lẽ nhìn cô, nhẹ giọng hỏi: “Cô là người đã cứu tôi à?” Mặc dù hắn luôn hôn mê nhưng cũng có thể cảm ứng được một số chuyện xảy ra ở bên ngoài.

Hắn biết mình được một cô gái cứu, đôi mắt sáng ngời tản ra một ánh sáng kỳ dị, khiến người ta say mê.

“Đúng vậy!” Hoan Hoan gật đầu, nhìn thấy Dương Thiên tỉnh lại, cô vô cùng cao hứng, cười nói: “Lúc phát hiện ra cậu, cả người cậu đều là máu, làm tôi sợ muốn chết.

Sau đó lại nghe bác sĩ và cảnh sát nói kinh mạch của cậu bị đứt dẫn tới chuyện xuất huyết nhiều như vậy, tôi cũng không hiểu lắm.

Nhưng mà bây giờ nhìn thấy cậu không sao là tôi yên tâm rồi.”
“Cảm ơn.” Dương Thiên nói.

“Không có gì! Đúng rôi, nhà cậu ở đâu? Cậu xảy ra chuyện nhiều ngày như vậy, gia đình cậu chắc là lo lắng lắm! Mau gọi điện thoại cho họ đi!” Hoan Hoan nói.

Đúng là một cô gái lương thiện, Dương Thiên nghĩ thầm.


Nhưng điện thoại của hắn đã bị hỏng trong bí cảnh rồi, lại còn làm rơi ở trong đó.

Trên người hắn là quần áo bệnh nhân, quần áo của hắn rách nát như vậy, các y tá đã ném vào thùng rác từ lâu rồi.

Dương Thiên cười, nói với Hoan Hoan: “Có thể mua giúp tôi một bộ quần áo không?”
“Được chứ! Cậu chờ tôi một lát.” Hoan Hoan đồng ý, nhanh chóng ra ngoài.

Một lát sau, cô quay lại, cầm theo một bộ vest, cả áo sơ mi và quần âu.

“Cảm ơn cô, cô tên là gì? Tôi nằm viện nhiều ngày như thế, chắc là tiêu tốn không ít tiền của cô đâu nhỉ? Cô đọc số tài khoản cho tôi, tôi chuyển tiền lại cho cô!” Dương Thiên cười nói.

“Tôi là Hoan Hoan, thực ra cậu nằm viện cũng không tốn bao nhiêu tiền, cậu không sao là ổn rồi, tiền thì thôi khỏi trả lại, hôm nào cậu mời tôi ăn một bữa là được! Đúng rồi, cậu tên là gì?” Hoan Hoan rất có hảo cảm với Dương Thiên, cô nhìn Dương Thiên không giống người có tiền nên cũng không nỡ lấy tiền của hắn.

“Tôi là Dương Thiên!” Dương Thiên nói.

“Ừ, tôi lớn tuổi hơn cậu, tôi gọi cậu là Tiểu Thiên nhé! Cậu có thể gọi tôi là chị Hoan Hoan!” Hoan Hoan cười nói.

Hoan Hoan nhìn khoảng chừng 23 tuổi, còn Dương Thiên mới chỉ 18.

“Được! Vậy cảm ơn chị Hoan Hoan!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.