Tử Phong trước đấy đã tính đến việc diệt sát hai Thánh cấp thì sẽ lên đến level 34, nhưng không ngờ hệ thống lại lòi ra một cái thành tựu không hiểu từ đâu rơi xuống, nhưng mà được miễn phí một level, hắn không có một lí do gì để phàn nàn cả.
Tên: Tử Phong
Chủng tộc: Thiên Ma Vương (đã thức tỉnh)
Sát thủ hư không level 35
Nhanh nhẹn: 9427847 (+9427847)
Thể lực: 9061712 (+18123424)
Lực lượng: 9311093 (+18622186)
Tinh thần: 6634110
Linh lực: 10058933
Danh hiệu “Kẻ Săn Người”: Đạt được khi giết đủ hai ngàn vạn người, tăng toàn bộ chỉ số cơ bản thêm 10%, khi giao chiến với đối tượng là con người (hoặc bất kì sinh vật có hình dạng con người) có thể xuất hiện tỉ lệ bạo kích, nhân đôi thiệt hại do đòn đánh gây ra.
Tạm không nói đến lượng chỉ số mà Tử Phong nhận được khi lên cấp, bản thân cái danh hiệu “Kẻ Săn Người” này cũng khiến hắn tự hít một hơi lạnh vào phổi. Tăng 10% chỉ số cơ bản, chỉ số miễn phí, khá là hữu dụng, nhưng năng lực thứ hai mới là vấn đề thực sự, xuất hiện tỉ lệ bạo kích, nhân đôi thiệt hại do đòn đánh gây ra ư? Vậy chẳng phải nếu hắn chém ra một chiêu Phá Thiên Trảm mà bạo kích thì uy lực sẽ tăng lên gấp đôi sao.
Nghĩ đến việc Phá Thiên Trảm bộc phát uy lực gấp đôi, Tử Phong không kìm được mà rùng mình, như thế thì có kém gì bom nguyên tử là mấy đâu, dính đòn trực diện thì có khi Thánh cấp cũng lên ban thờ ăn chuối cả nải chứ đừng đùa. Một điều tiếc nuối đó là năng lực này chỉ có thể xuất hiện bạo kích khi đối chiến với người, còn những thứ khác như là yêu thú thì không tác dụng. À không, nói như vậy thì cũng không đúng, Tử Phong nhìn vào dòng ghi chú nho nhỏ mà thầm nghĩ, chỉ cần đối tượng mang theo hình dáng con người là được, vậy tức là hóa hình yêu thú, chủng tộc khác hay thậm chí là Thiên Ma Nhất Tộc của hắn cũng đều nằm trong tầm hoạt động của năng lực này, xem ra hạn chế này cũng không thực sự gọi là hạn chế cho lắm, dù sao cũng là hàng tặng kèm miễn phí, hắn không có lí do gì để mà phàn nàn cả.
Bị năng lực mới làm sao lãng, Tử Phong lúc này mới quay ra nhìn vào chỉ số của mình, không nhìn thì thôi, vừa nhìn vào một cái hắn thiếu chút nữa liền ngã ngửa ra đằng sau. Nhiều, quá nhiều, cực kì nhiều, chỉ số của một Tôn cấp cửu phẩm hay thậm chí là Bán Thánh cũng chỉ dao động trong khoảng từ 10-15 triệu đơn vị là cùng, đằng này chỉ riêng chỉ số cơ bản của hắn thôi cũng đã ngang ngửa Tôn cấp cửu phẩm, còn chỉ số cộng thêm thì đến cả Bán Thánh cũng phải gọi một tiếng gia gia. Nếu như trước kia xử lí Bán Thánh còn tốn một chút công phu thì với chỉ số hiện tại Tử Phong có thể trực tiếp dẫm nát bất kì Bán Thánh nào dưới chân, bất kể ngươi có phải là thiên tài hay không.
Trị số linh lực của hắn cũng cao một cách bất thường, đây không phải là thành quả của việc lên level, mà là chỉ số đánh cắp được từ việc giết chết hai Thánh cấp cường giả. Một điều lạ đó là chỉ số như là nhanh nhẹn hay lực lượng đánh cắp được rất ít, nhưng linh lực thì lại vô cùng nhiều, phải chăng đây chính là một phần ảo diệu của Thánh giai cường giả, sở hữu linh lực vô biên vô tận như biển? Thế nào cũng được, Tử Phong tạm thời không quan tâm, dù sao thì tầng thứ Thánh cấp chưa phải là thứ hắn có thể với tới được bây giờ, nên nhớ hắn mới chỉ là Tôn cấp lục phẩm level 35, hắn còn cần nhiều cấp độ hơn nữa trước khi thực sự đạt tới được Thánh giai.
“Hử, món quà từ Chúa Tế Hư Không, nghe tên kêu dữ, không biết nó là cái thứ gì đây.” Tử Phong nhíu mày thầm nghĩ.
“Món quà của Chúa Tể Hư Không” (vật phẩm dùng một lần): Chúa Tể Hư Không cảm thấy thích thú với màn trình diễn của bạn, ngài ban tặng cho một món quà bất ngờ làm phần thưởng khích lệ. Mở hộp quà sẽ nhận được từ 3-5 phần thưởng, có xác suất nhận được một năng lực đặc biệt của Chúa Tể Hư Không.
“Mẹ nó, phần thưởng từ admin à, cái tên kia thiết kế hệ thống kiểu mẹ gì mà giống hệt như game vậy, rốt cuộc đây là một bộ truyện xuyên không hay là một bộ truyện võng du vậy, à mà thôi, mở ra đã rồi tính sau.”
Ở một chiều không gian khác, một tiếng hắt xì thật lớn vang vọng trong không gian vô định, mấy hành tinh xung quanh cứ như vậy mà nổ tung thành vô số bụi sao, thậm chí một hành tinh cỡ lớn sau khi nổ tung liền hình thành một cái hắc động bắt đầu cắn nuốt những hành tinh ở gần đó. Bóng người vừa mới tạo ra một cú hắt xì tai họa đó lắc lắc đầu, lẩm bẩm: “Ta mà cũng bị cúm à, không thể nào, làm sao mà bị cúm được chứ, cơ thể thì tại sao lại hắt xì nhỉ, hay là có tên mất dạy nào chửi xéo mình, thôi kệ đi vậy.”.......
Tử Phong thầm nghĩ trong đầu, không hề hay biết ở một nơi nào đó có cả một tinh hệ lâm vào tai họa ngập đầu chỉ bởi vì một cú hắt xì mà nguyên nhân là từ việc hắn chửi thầm cái “tên kia”, hắn lúc này quan tâm tới vật phẩm mình vừa nhận được hơn.
“Xác nhận mở ra Món quà của Chúa Tể Hư Không!!”
Một tiếng thông báo vang lên trong đầu Tử Phong kèm theo hiệu ứng âm thanh sống động không khác gì game online.
“Chúc mừng chủ nhân nhận được Thần khí Cung tên địa ngục Vijaya Dhanush.”
“Chúc mừng chủ nhân nhận được năng lực mới: Đế uy.”
“Chúc mừng chủ nhân nhận được kĩ năng mới: Tước đoạt.”
“Chúc mừng chủ nhân nhận được phần thưởng đặc biệt, một năng lực của Chúa Tể Hư Không: Ảnh đế.”
Giọng nói máy móc của hệ thống vang lên liên tục khi Tử Phong mở ra hộp quà thưởng, trong nháy mắt một lượng lớn thông tin tràn vào đại não khiến hắn không khỏi choáng ngợp.
“Cung tên địa ngục Vijaya Dhanush: thần khí được tạo ra bởi Chúa Tể Hư Không, cung được làm từ lõi của một siêu tân tinh, sở hữu uy lực hủy thiên diệt địa không gì sánh bằng, tương truyền năm xưa Chúa Tể Hư Không đã dùng nó để phá hủy cả một thiên hà.”
Tử Phong giơ tay lên bóp trán, được rồi, ta biết đấy là thần khí rồi, mặc dù không biết Chúa Tể Hư Không là cái tên chết tiệt nào nhưng chắc cũng là một thần linh mạnh mẽ, chỉ là thưởng cho ta một kiện Thần khí làm gì, tu vi có đủ đâu mà dùng cơ chứ. Tâm trạng của Tử Phong không tốt cũng có lí do của nó, Thánh khí cũng tốt, Thần khí cũng tốt, điều cơ bản nhất mà ai cũng biết đó là ngươi có là một chuyện, nhưng ngươi có đủ năng lực để sử dụng hay không là chuyện khác. Lấy tu vi hiện tại của hắn, Thánh khí thì hắn miễn cưỡng còn dùng được, chứ Thần khí thì chịu thua, có khác nào bắt một đứa trẻ sơ sinh còn chưa mọc răng phải ăn mấy củ lạc cứng ngắc đâu, hiển nhiên là không thể rồi.
“Cung tên địa ngục Vijaya Dhanush: mũi tên được tạo nên từ năng lượng của người sử dụng, số lượng mũi tên không giới hạn, có thể yểm lên mũi tên các loại kĩ năng khác nhau tùy nhu cầu. Thần khí này không giới hạn tu vi người sử dụng, tu vi người sử dụng ra sao thì nó sẽ biểu hiện ra năng lực ở tầng thứ đó.”
Tử Phong bật cười một cách sảng khoái, có thế chứ, Thần khí không hổ là Thần khí, có thể thích nghi với tu vi của người sử dụng mà thể hiện ra năng lực tương ứng, độ đa dụng thì phải nói là hơn hẳn so với bất kì dạng khí cụ nào khác, kể cả Thánh khí cũng chưa chắc có thể có được năng lực đó. Phải biết rằng bản thân một khí cụ khi được tạo ra, độ mạnh yếu của nó phụ thuộc rất nhiều vào nguyên liệu chế tạo cùng với trận pháp khắc trong vũ khí. Nguyên liệu càng cao cấp thì uy lực càng mạnh, đó là kiến thức thông thường.
Thần khí này, Cung tên địa ngục, Vijaya Dhanush mặc dù được tạo ra từ lõi của một siêu tân tinh, hắn cũng không biết là cái thứ nguyên liệu này cao cấp ra sao, nhưng có thể chịu tải năng lượng đủ để hủy diệt cả một thiên hà thì khẳng định đây là nguyên liệu đỉnh cấp trong số tất cả nguyên liệu đỉnh cấp, vậy mà nó có thể tự giảm khả năng của mình xuống sao cho phù hợp với tu vi người sử dụng, khả năng thích nghi này thật sự vô cùng quý giá đối với hắn.
Tạm thời thì cứ để kiện Thần khí mới nhận được qua một chỗ đã, Tử Phong sẽ thử nó sau, hiện giờ vẫn còn thứ khác mà hắn cần phải tìm hiểu.
“Đế uy”: sở hữu một phần cực nhỏ uy áp của Chúa Tể Hư Không, có thể khuếch đại uy áp của bản thân lên rất nhiều lần. Đế uy bỏ qua khả năng phòng ngự tinh thần của đối phương.
Ái chà chà, lần này trúng lớn rồi, Tử Phong không khỏi nở một nụ cười vui sướng, uy áp của võ giả thông thường là một dạng tinh thần lực công kích, bản thân hắn cũng sử dụng nhiều lần trong chiến đấu, và thực sự nếu kết hợp uy áp với sát khí thì hiệu quả tốt đến không ngờ. Nhưng uy áp có một nhược điểm đó là vô dụng đối với phòng ngự tinh thần, Tử Phong có năng lực đề kháng tinh thần công kích nên cũng biết, Đế uy có thể bỏ qua phòng ngự tinh thần, tương đương với việc để cho hắn thi triển uy áp cùng sát khí mà không cần lo lắng đến việc đối phương có phòng ngự được hay không, hơn nữa năng lực này còn phóng đại uy áp của hắn nữa, một năng lực tốt.
“Tước đoạt” (kĩ năng chủ động): Có thể sử dụng để tước đoạt một năng lực đặc thù nào đó của đối phương đem cho mình sử dụng, thời gian sử dụng là một canh giờ, một ngày tối đa dùng hai lần, không thể sử dụng lên cùng một mục tiêu trong vòng 24h kể từ khi tước đoạt.”
Kĩ năng này khá là đơn giản, nhưng tùy vào cách sử dụng thì có thể tạo ra đột biến bất ngờ, Tử Phong thấy nó không phải quá nghịch thiên nhưng độ hữu dụng cũng khá cao, đó là chưa kể đến việc đối tượng sử dụng không hề nói rõ là con người hay gì cả, tức là hắn có thể tước đoạt năng lực của nhưng đối tượng khác ví dụ như là yêu thú, độ đa dụng chính là điểm mạnh của kĩ năng này.
“Ảnh đế” (kĩ năng chủ động): có thể cho phép người sử dụng ẩn mình vào trong cái bóng của vạn vật, khiến bản thân không thể bị tổn thương bởi bất kì công kích, tăng mạnh tốc độ hồi phục thể lực, linh lực khi ở trong bóng.
Tử Phong hít một hơi thật sâu để bình ổn tâm tình, so với những năng lực trước, năng lực mới này thật sự....quá mạnh. Hắn có thể nghĩ ra muôn vàn cách sử dụng đối với năng lực của kĩ năng này, ẩn mình vào bóng của vạn vật, tức là hắn có thể chỉ định một mục tiêu, sau đó ẩn vào cái bóng của đối tượng, dù đối phương di chuyển đến đâu hay ẩn nấp kĩ như thế nào thì hắn vẫn cứ đi theo như “hình với bóng”, khả năng truy tung cùng theo dõi tuyệt đối là đỉnh cấp trong số đỉnh cấp, kể cả kết hợp Ngụy trang cùng Liễm tức cũng không thể tạo thành hiệu quả như thế này được.
Hơn nữa, nếu kết hợp kĩ năng Ảnh đế với Thiên ngoại hóa thân, hắn có thể để một phân thân ẩn nấp ở trong cái bóng của một người, sau đó dùng năng lực hoán đổi vị trí với phân thân, hắn có thể có mặt ở bên cạnh mục tiêu gần như ngay tức thì, vô cùng hữu dụng trong một số tình huống nhất định.
Tử Phong xem lại toàn bộ những thứ mình vừa có được, khuôn mặt lạnh lùng của hắn lại hiện ra một nụ cười thỏa mãn, cũng không biết là nụ cười thứ mấy trong ngày rồi.
“Chúa Tể Hư Không à, ta không biết ngươi là ai nhưng mà cảm ơn nhiều nhé, món quà của ngươi thật sự rất hữu dụng.”
Tử Phong vừa mới hoàn hồn, đã thấy Diệu Yên xuất hiện bên cạnh hắn từ lúc nào, cùng với đó là Ám phân thân và Lôi phân thân. Trong số mấy người thì chỉ có Ám phân thân cùng Diệu Yên là lành lặn, bản thể Tử Phong quần áo tàn tạ như ăn mày, cũng may là bộ giáp hoàng kim trên người hắn vẫn đủ để khiến hắn trông ổn, nhưng Lôi phân thân thì nhếch nhác không chịu nổi, toàn thân trên dưới đầy những cát bụi cùng với những dịch thể nhầy nhụa nhìn mà thấy ghê.
“Ngươi làm cái gì mà cả người bẩn thỉu vậy??” Tử Phong khóe miệng giật giật.
“Còn làm cái gì nữa, ngươi nghĩ ta làm thế nào để khiến mấy con giun đất bự chảng kia đứng yên một chỗ, đương nhiên là chui vào trong bụng bọn chúng rồi giật điện từ trong ra ngoài rồi.” Lôi phân thân nhún vai nói.
Tử Phong đưa mắt nhìn mười mấy đầu Sa Mạc Địa Long đang nằm trên mặt đất co giật ở phía xa mà không khỏi buồn cười, xem ra Lôi phân thân đã chịu khổ rồi.
“Tử Phong, xử lí bọn chúng như thế nào bây giờ??” Diệu Yên nãy giờ mang tiếng là giao chiến với đám Sa Mạc Địa Long, nhưng thực tế thì nàng chỉ có đứng đó để cho Lôi phân thân cùng Ám phân thân làm việc, lúc này nàng mới lên tiếng.
Theo hướng chỉ của Diệu Yên, Tử Phong nhìn thấy mấy tên tùy tùng của Lăng Thi Thi và Lịch Xuyên đang kết thành trận pháp, đau khổ chống đỡ công kích liên miên của mấy đầu Sa Mạc Địa Long, khả năng trốn thoát là không thể, nhìn thế này thì sớm muộn bọn hắn cũng sẽ chết. Đương nhiên Tử Phong sẽ không để sót mấy con mồi ngon lành trước mắt, dù sao thì cũng là điểm kinh nghiệm miễn phí, hắn không thể bỏ qua được, vả lại....
“Để bọn hắn cho ta, sẵn tiện ta có mấy chiêu mới muốn thử nghiệm!!” Tử Phong cười lạnh.