Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 461: Đánh Cuộc Với Mai Tôn Giả





Lăng Hư Cung có bốn chủ phong là sự thực, nhưng ngoại trừ bốn chủ phong, còn có ba sơn phong khác cũng quan trọng không kém.

Khí phong chuyên về luyện khí, đến chín phần binh khí pháp bảo trong tông môn đều tới từ Khí phong, chỉ có một số ít là có nguồn gốc khác.

Dược phong chuyên về luyện đan, bất kể là đệ tử hay là trưởng lão tu luyện đều không tránh khỏi phải sử dụng đan dược, tất cả đều do Dược phong cung cấp.

Trận phong tập trung nghiên cứu trận pháp, tuy không thể có thành tựu giống như Thiên Cơ Tông danh chấn thiên hạ, nhưng cũng tuyệt đối không thể xem nhẹ, hộ tông đại trận của Lăng Hư Cung chính là tác phẩm của Trận phong.
Mai Tôn giả là một trong những Thánh Tôn cường giả trẻ tuổi nhất Lăng Hư Cung, nàng năm nay mới chỉ hơn ba trăm tuổi, nếu xét theo thọ nguyên của Thánh Tôn vốn có thể lên tới hơn 800 năm thì nàng cũng chỉ tương đương với nữ nhân 35 tuổi bình thường.

Tên thật của nàng là Mai Thường Hi, không chỉ có thân phận là Tôn giả, nàng còn là một Nhị Tinh Thánh Đan Sư hàng thật giá thật, đồng thời cũng là phong chủ Dược phong.
Đan sư chia làm mười cấp bậc, nhất giai là học đồ, nhị giai là phổ thông đan sư, tam giai đến lục giai phân biệt bốn cấp từ thấp đến cao là Hoàng – Huyền – Địa – Thiên, thất giai chính là Thánh Đan Sư.


Thánh Đan Sư là bước ngoặt lớn giống như từ Tôn cấp đột phá Thánh cấp, có một sự tiến bộ rõ rệt về chất, đan dược luyện chế ra không chỉ có tỉ lệ thành công cao hơn, mà chất lượng đan dược cũng cao hơn nhiều so với đan dược do đan sư cấp thấp hơn luyện chế, dù rằng đó cùng là một loại đan dược.
Thánh Đan Sư cũng không phải điểm cuối, phía trên còn có bát giai Đan Tôn, cửu giai Đan Đế và cuối cùng là thập giai Đan Thần.

Nghe nói mỗi một viên đan dược do Đan Thần luyện chế đều có khả năng dẫn động tới thiên kiếp, dù đó chỉ là một viên nhất phẩm đan dược rác rưởi cũng không ngoại lệ, thập giai đan dược thì không phải bàn, chỉ có qua thiên kiếp tẩy lễ thì mới được coi là thần đan chân chính.
Mỗi một cấp bậc đều biểu hiện cho cấp bậc đan dược cao nhất mà đan sư đó có thể luyện chế, thấp nhất là nhất giai chỉ có thể luyện chế nhất phẩm đan dược, đại khái cũng chỉ tốt hơn thuốc bổ thông thường một chút, chỉ phù hợp với võ giả nhập môn Linh Cảnh thập bộ.

Đạt tới thất giai Thánh Đan Sư có thể luyện chế ra được thất giai đan dược, là loại đan dược mang tới tác dụng thực tế cho Thánh cấp cường giả.
Thất giai Thánh Đan Sư chia làm bốn đẳng cấp ứng với bốn cấp bậc Thánh Giai, chia từ Nhất Tinh đến Tứ Tinh, đệ nhất Đan Sư được thiên hạ công nhận là Dược Vương Thuỷ Nam Hạc, một Tứ Tinh Thánh Đan Sư đã vô hạn tiếp cận cảnh giới bát giai Đan Tôn.

Mai Tôn giả là Nhị Tinh Thánh Đan Sư, so với Tứ Tinh Thánh Đan Sư thì còn kém rất xa, nhưng điều đó cũng không đại biểu rằng nàng kém cỏi, dù sao thì so với võ giả, Thánh Đan Sư cực kì thưa thớt, tính ra cũng chỉ tồn tại chưa tới hai mươi người, hơn nữa đa phần toàn là Nhất Tinh Thánh Đan Sư, Nhị Tinh Thánh Đan Sư như nàng cũng chỉ có sáu người.
Lăng Hư Cung có thể thành tựu đỉnh tiêm thế lực, hơn nữa mấy trăm năm nay thực lực càng ngày càng mạnh mẽ cũng nhờ vào Mai Tôn giả, không chỉ là nàng có thể luyện chế thất giai đan dược, mà còn bởi vì danh tiếng của nàng nên không ít võ giả tán tu có ý định đầu nhập Lăng Hư Cung, gián tiếp lấy được đan dược của một Thánh Đan Sư.
Trong số các vị Tôn giả, cũng chỉ có một mình Mai Tôn giả là có quan hệ gần gũi nhất với Tử Phong, đương nhiên quan hệ gần gũi ở đây không phải là quan hệ nam nữ thông thường, mà đó là quan hệ giữa đan sư và thí nghiệm phẩm a.

Mai Tôn giả đối với một Thiên Ma như Tử Phong cực kỳ có hứng thú, đây thuần tuý là bệnh nghề nghiệp của một đan sư, nếu không phải Tử Phong có giá trị to lớn trong Lăng Hư Cung thì nàng chắc chắn sẽ mổ xẻ hắn ra làm thí nghiệm giải phẫu.
Tử Phong tránh thoát một kiếp giống như con ếch bị đưa lên bàn mổ, nhưng không tránh được một kiếp khác.

Mai Tôn giả không thể giải phẫu một mẫu vật Thiên Ma còn sống sờ sờ ra, trong lòng có chút tiếc nuối, cũng không biết là phát điên cái gì mà có một hôm trực tiếp đè Tử Phong ra.
Sau đó cũng không phải là tràng cảnh hương diễm gì mà nàng trực tiếp nhét đan dược cho Tử Phong bắt hắn ăn.

Mai Tôn giả đọc điển tịch thì biết được rằng máu của Thiên Ma là kịch độc hiếm thấy, giúp bản thân Thiên Ma miễn nhiễm với hầu hết các loại độc tố thông thường, hơn nữa bản chất Thiên Ma chính là con gián, có ăn nhầm đan dược đại bổ cũng không sợ ăn no quá bạo thể mà chết, nghiễm nhiên coi hắn thành vật thí nghiệm cho đống đan dược mới phát minh của mình.
Tử Phong đánh thì không lại, muốn từ chối cũng không được, đành phải ngậm ngùi trở thành thí nghiệm phẩm trường kỳ cho Mai Tôn giả, may mắn đó là bản thân hắn miễn nhiễm kịch độc, có đôi khi bị Mai Tôn giả “lỡ tay” nhét cho độc dược kiến huyết phong hầu cũng chỉ như ăn nhầm đồ ăn ôi thiu, đau bụng một chút rồi thôi, còn đan dược thuộc thể loại thuốc bổ thì trực tiếp vô dụng đối với hắn, ăn bao nhiêu cũng không có một chút tác dụng gì, điều này khiến Mai Tôn giả nổi điên, thề sẽ tạo ra thứ đan dược có thể ảnh hưởng đến tên quái thai này.
Vì lí do đó mà nàng thường xuyên lui tới phủ đệ của Tử Phong, mỗi lần đến là mười ngày nửa tháng không thấy đi ra ngoài, trong tông môn có không ít tin đồn là hai người có quan hệ mờ ám với nhau.


Đối với tin đồn thất thiệt này Mai Tôn giả không quan tâm, mấy thứ râu ria này so sánh với việc đan dược mà mình dày công nghiên cứu ra không có tác dụng gì căn bản không đáng để nàng chú ý tới.
“Ta nói này Tôn giả đại nhân, ngài có thể không coi đây là ngôi nhà thứ hai của mình được không, thường xuyên chạy tới đây thì cũng thôi đi, đây lại trực tiếp đi thẳng vào còn không thèm hỏi đến ta một tiếng, lỡ như ta đang khoả thân đứng đó thì sao hả?” Tử Phong có chút bất mãn nói.
“Ngươi khoả thân thì liên quan gì tới ta, cũng không phải là chưa nhìn thấy, ta là nữ nhân còn không ngại, ngươi ngại cái gì?” Mai Tôn giả chậm rãi bưng chén trà lên uống một ngụm, thản nhiên nói.
Tử Phong thiếu chút nữa phun ngụm trà trong miệng ra ngoài, trợn mắt lên nhìn nàng, trọng điểm không phải nằm ở việc ta có khoả thân hay không, mà là…..thôi bỏ đi, nói chuyện với nữ nhân cuồng “y học” như nàng thì hắn thà nói chuyện với cái cột nhà còn hơn, đúng là không nói đạo lý mà.
“Được rồi, bỏ qua chuyện đó, hôm nay ngài lại đến đây làm gì, chẳng lẽ lại nghiên cứu ra thứ đan dược kỳ quái nào à?”
“Không có, ngươi nghĩ nghiên cứu đan dược dễ dàng như thế à, ta dù có là Nhị Tinh Thánh Đan Sư cũng không thể nghịch thiên như thế được.” Mai Tôn giả lắc đầu.
“Nhị Tinh Thánh Đan Sư thì sao chứ, ta còn là thập giai Đan Thần này.” Tử Phong âm thầm nghĩ.
Rộng rãi mà tính, nếu tiêu chuẩn của đan sư được quyết định bởi đan dược cao cấp nhất mà đan sư đó có thể luyện chế ra, đan dược của Tử Phong đều là do hệ thống luyện chế ra, mà hệ thống là vật sở hữu của hắn, về lí thuyết mà nói thì cũng có thể coi như Tử Phong chính là một thập giai Đan Thần.
“Ta nghe nói ngươi thu nhận đệ tử chân truyền?” Mai Tôn giả nói.
Chuyện này cũng không có gì phải giấu, Tử Phong ngay lập tức gật đầu thừa nhận, trong lòng không khỏi hồ nghi, chỉ bởi việc cỏn con này mà nàng tới tận đây để hỏi ư?
“Ngươi xác định là mình thật sự muốn thu hai người kia làm đệ tử? Ta có điều tra qua rồi, thiên phú cả hai đều không được tốt cho lắm, nói trắng ra là còn xa mới có tư cách trở thành đệ tử chân truyền, ngươi hẳn cũng biết ý nghĩa của đệ tử chân truyền như thế nào, ta cảm thấy hai người đó không thể tiến xa được.” Mai Tôn giả chậm rãi nói.
Tử Phong nở một nụ cười khinh miệt, các ngươi thì biết cái rắm gì, Trần Duệ là tuýp nhân vật chính điển hình đấy, thiên phú rác rưởi nhưng được vận khí nghịch thiên phù hộ thì dù có là con giun cũng thành đệ nhất cường giả, thiên tài chó má gì đó chẳng phải luôn là đá kê chân cho nhân vật chính hay sao, Nạp Lan Yên Nhiên tuy không phải nhân vật chính nhưng hướng ké hào quang của Trần Duệ chắc chắn cũng không kém là bao.
“Ta tự có chủ ý của mình, ngài chỉ cần ở đó mà quan sát là được, nếu vẫn không tin thì ngài dám cá cược với ta hay không, trong đợt tỉ thí sơn phong sắp tới hai đệ tử của ta chắc chắn sẽ lấy được thứ hạng cao.” Tử Phong thần bí nói.
“Bọn hắn sẽ lấy được thứ hạng cao?? Đừng đùa với ta, cả hai đến Tướng cấp còn chưa đến, đệ tử nội môn thông thường cũng có thể đánh bại được bọn hắn, chẳng lẽ ngươi định dùng đan dược cưỡng ép nâng tu vi của chúng lên? Đừng trách ta không nói trước, lấy thiên phú của hai người muốn đạt tới Tôn cấp hẳn là không quá mức khó khăn, nhưng nếu dùng đan dược đi đường tắt ắt sẽ ảnh hưởng căn cơ, tin rằng ngươi cũng không muốn cắt đứt tiền đồ của đồ đệ mình đi.” Mai Tôn giả không tin nói.
“Đừng nói lời thừa, ta đương nhiên sẽ không dùng cách thiểu não như vậy, ta chỉ hỏi ngài có dám đánh cuộc hay không thôi?” Tử Phong cười ngạo nghễ.
Mai Tôn giả nhìn gia hoả trước mặt một bộ dáng cực kỳ tự tin, dường như nắm chắc phần thắng trong tay mà không khỏi tức giận, hừ lạnh một tiếng
“Sao lại không dám?! Ngươi muốn đánh cuộc thế nào?”
“Đơn giản thôi, người thua sẽ phải làm bất kỳ một việc gì mà người thắng yêu cầu.”
“Đề nghị này không công bằng, chuyện ngươi có thể làm thì ta cũng làm được, còn chuyện ta muốn làm chưa chắc ngươi đã đáp ứng nổi.

Nếu ngươi thua thì ngoại trừ điều kiện này còn phải thêm một điều kiện nữa, ta muốn thí nghiệm một vài thứ trực tiếp lên cơ thể ngươi.” Mai Tôn giả lắc đầu nói.

Tử Phong căn bản không thèm đếm xỉa đến mấy cái thí nghiệm đó có ý nghĩa gì, hắn không chút nghĩ ngợi liền gật đầu đồng ý.
Tiễn Mai Tôn giả rời đi, khoé miệng Tử Phong nhếch lên, dám coi thường người có hào quang nhân vật chính như Trần Duệ ư?? Để xem ngươi sẽ thua thê thảm đến mức nào!
Tử Phong căn bản không chút lo lắng, lấy vận khí nghịch thiên của Trần Duệ, việc tăng tiến tu vi căn bản không hề liên quan đến thiên phú, chỉ cần đem hắn thả đến mấy nơi khỉ ho cò gáy hoặc mấy chỗ nguy hiểm trùng trùng thì dăm bữa nửa tháng sau quay lại kiểu gì cũng tăng vài đại cảnh giới, ngẫu nhiên rớt vách núi cũng đạt được vũ kỹ thượng thừa, còn về vấn đề nguy hiểm thì Tử Phong trực tiếp ném ra sau đầu.
Đã thấy nhân vật chính nào gặp nguy hiểm mà chết chưa? Đương nhiên là chưa bao giờ, hơn nữa để bảo đảm an toàn thì Tử Phong cũng sẽ bí mật bảo hộ Trần Duệ và Nạp Lan Yên Nhiên, với thực lực hiện tại của hắn thì trừ khi chọc phải Thánh Tôn cường giả, muốn giữ mạng cho cả hai không khó chút nào.
Nếu mọi thứ không đi theo ý muốn thì Tử Phong vẫn còn một con át chủ bài cuối cùng, hắn sẽ trực tiếp làm theo lời Mai Tôn giả, đem đan dược thay cơm cho hai người ăn, sau đó dùng đan dược cửu phẩm thập phẩm để thanh lọc cơ thể cho cả hai, tránh lưu lại tệ đoan.

Hắn không tin là dưới tác dụng nghịch thiên của thập phẩm thần đan mà không thanh lọc được cơ thể cho Trần Duệ và Nạp Lan Yên Nhiên, nếu mà thế thì thập phẩm đan dược cũng quá rác rưởi rồi.
Cũng chỉ có Tử Phong mới có cái trình độ xa xỉ này, đến cả thời kỳ thượng cổ thì thập phẩm đan dược cũng hiếm như lông phượng sừng lân, nào có giống như hắn dùng đơn vị kilogram để tính toán số lượng thập phẩm đan dược.
Nghĩ đến đây, Tử Phong thoáng kiểm tra lại số điểm tích luỹ của mình, hoàn hảo là hắn không còn nghèo khổ như xưa nữa, điểm tích luỹ của hắn cũng có vài chục ức, giá trị trung bình của một viên thập phẩm đan dược dao động từ một vạn cho đến vài chục vạn điểm tích luỹ tuỳ vào độ trân quý, trong đó đan dược thanh lọc cơ thể của võ giả chỉ có giá mười vạn, nếu muốn hắn có thể hoán đổi ra vài vạn viên, có đem làm mồi câu cá cũng vẫn còn dư.
--------------------------------
Cảnh nội Càn Nguyên đế quốc, Thiên Ưng thành, một nhóm khoảng chừng sáu người toàn thân mặc áo choàng đen che hết cả thân hình cho đến diện mạo, vô cùng thần bí tụ tập lại với nhau.
“Thưa đại nhân, thuộc hạ vô năng, manh mối tới nơi này là đứt đoạn.” một người trong đó lên tiếng.
“Thế giới con người không phải là nơi quen thuộc đối với chúng ta, không thể trách ngươi được, chỉ có thể trách mục tiêu của chúng ta quá giảo hoạt.” một người mặc áo choàng khác lắc đầu nói, khí độ thượng vị giả hiện lên rõ ràng trong từng hơi thở.
“Vậy chẳng lẽ chúng ta lại phải bỏ cuộc tại đây?” một người khác nói.
“Các ngươi ít khi đến thế giới con người nên có nhiều thứ không rõ, chuyện chúng ta không điều tra được không có nghĩa là người khác không tra ra được.” vị đại nhân kia thần bí nói.
“Ý ngài là….”
“Ngươi đoán đúng rồi đó, trực tiếp bắt tên thành chủ tới đây để tra hỏi, hơn nữa, ngươi mang theo lễ vật đến bái phỏng Vạn Bảo Lâu, nếu cần thì cứ nói thẳng thân phận của ta ra, ta tin rằng bọn chúng sẽ hiểu rõ nặng nhẹ.”
Sáu người mặc áo choàng sau khi thống nhất ý kiến liền đột nhiên tiêu thất vào hư không, hoàn toàn không có dấu hiệu báo trước, quỷ dị như những bóng ma.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.