Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 604: Hệ Thống Cho Ta Rút Thưởng!!





Tu luyện càng lên cao thì sự chênh lệch giữa mỗi cấp độ lại càng lớn, chiến đấu vượt cấp nói thì dễ mà làm thì khó, nhất thế thiên tài chiến lực nổi bật trong cùng cấp thì cũng chỉ có hạn độ, tu vi đạt đến một tầng thứ nào đó mà muốn vượt cấp chiến đấu thì khó lại càng thêm khó.
Thánh Giai cường giả siêu phàm nhập thánh, chính thức bước ra khỏi giới hạn của phàm nhân, nhưng chỉ là bước ra một bước, không đáng để bàn đến, chỉ có đạt tới tầng thứ Thiên Tôn mới gọi là chân chính vượt khỏi giới hạn của nhân loại, một khi đã chứng đạo thì đồng nghĩa với việc võ giả đã tiến gần hơn tới cảnh giới thiên nhân hợp nhất, nắm giữ uy năng cường đại vô song.
Cảnh giới Thiên Tôn mỗi cước bộ đều giống như một đạo lạch trời khó có thể vượt qua, đơn giản mà nói chính là chỉ chênh lệch một bộ cũng có thể tạo nên tình cảnh tuyệt đối nghiền ép, Nhị Bộ Thiên Tôn gặp phải Tam Bộ Thiên Tôn cũng không đến nỗi biến thành một con kiến phế vật, nhưng khó mà chịu qua được nửa hiệp không mất mạng.
Thực lực hiện tại của Tử Phong là như nào chứ, không cần nói đến chiến lực vượt cấp biến thái lại thêm một đống bài tẩy nghịch thiên, chỉ riêng việc tu vi của hắn là Cửu Bộ Thiên Tôn đỉnh phong cũng đã có thể tạo nên kết quả áp đảo hoàn toàn, năm đầu khôi lỗi Lục Bộ Thiên Tôn trong mắt hắn chỉ như năm con búp bê tùy tiện một bàn tay cũng có thể bóp chết, Trác Thanh Phàm chỉ là Nhị Bộ Thiên Tôn mà có thể chống lại được nửa chiêu của Tử Phong mới là gặp quỷ, nếu lão có bản lĩnh như vậy thì đã chẳng ở đây như thằng chột làm vua xứ mù mà trực tiếp gia nhập Thái Diễn Thánh Địa hỗn lấy một cái chức vị cao rồi.
Năm đó Tử Phong bị Trác Thanh Phàm một chưởng trấn áp, hiện tại hắn trả lại món nợ một chưởng đó, đừng nhìn một cái lật tay vừa rồi của hắn so với đạo linh khí cự thủ to như quả núi lúc trước mà cho rằng có phần kém cỏi, thực tế một cái tát vừa rồi của hắn thừa sức phiến chết một tên Nhất Bộ Thiên Tôn, Trác Thanh Phàm không trực tiếp bị vỗ nát đầu chỉ có thể cảm thán gừng càng già càng cay, tu vi Nhị Bộ Thiên Tôn tu luyện thập phần vững chắc.
Trác Thanh Phàm chỉ cảm thấy đầu mình giống như bị một khối sao băng đập trúng, lực đạo kinh khủng khiến cơ thể thiên truy bách luyện của một Thiên Tôn như lão cũng không chịu nổi, không chỉ xương cốt da thịt trên mặt bị phá tan, mà một cỗ ám kình cũng theo đó len lỏi xâm nhập thể nội lão, xương sống, xương sườn, xương tay chân rồi đến cả nội tạng huyết nhục bên trong cũng bị nghiền vỡ, pháp tắc chi lực cương mãnh cuồng bạo xoắn nát thể nội lĩnh vực của bản thân, một cơn đau thấu trời xông thẳng lên đại não khiến thần trí của lão lập tức chết lặng.
Chiến trận chuyển biến quá đột ngột khiến cả đám cường giả đứng xa quan chiến không khỏi trừng mắt lên, sau đó đồng loạt sợ hãi đến mất mật, thiếu điều muốn đại tiểu tiện ra tại chỗ.

Năm đầu khôi lỗi Lục Bộ Thiên Tôn, hai vị thái thượng trưởng lão Thiên Cơ Tông Nhất Bộ Thiên Tôn, Phá Quân Tôn Giả Trác Thanh Phàm, tất cả đều là chiến lực kinh khủng có thể xóa bỏ cả một mảng đại lục, vậy mà chỉ trong nháy mắt liền bị một người bóp chết như bóp mấy con kiến, chênh lệch cự đại như vậy khiến ai nấy đều khó có thể tin vào mắt mình.
"Ahhhhhh, tên chó đẻ!!! Ta muốn ngươi chết!!!" Thiên Cơ Ngạo lúc trước bị Tử Phong tùy tiện đánh bay, trên người đẫm máu nhưng bị thương không quá nặng, trông thấy lão giả Thiên Cơ Tông bị Tử Phong cắt thành hai khối thịt liền giân dữ điên cuồng gầm lên.

Lão giả đó tình cờ chính là thái gia gia của Thiên Cơ Ngạo, tuy hắn là người xuyên việt, không có tình cảm tích lũy nhưng vị lão nhân này đối xử với hắn thập phần để tâm, hắn dù có hỗn đản đến đâu cũng khó mà không cảm thấy thân cận với người này.
Mắt thấy lão thái gia của mình cứ như vậy vẫn lạc, Thiên Cơ Ngạo hai mắt trừng lên như muốn bật máu, khí thế trên người không biết dựa vào thứ gì mà tăng vọt lên tựa như núi lửa phun trào, tuy vẫn chỉ là Bán Bộ Thiên Tôn chi cảnh nhưng uy áp đã có thể sánh ngang với Nhị Bộ Thiên Tôn sơ giai.

Hắn nghiến răng nghiến lợi rít lên
"Hệ thống, cho ta rút thưởng!!!"
Bè lũ Thiên Cơ Tông và Lăng Hư Cung nghe thấy vậy liền xuất hiện biểu lộ cổ quái không hiểu gì, trong khi đó Tử Phong ở xa nghe thấy rõ ràng liền cười khảy, kịch bản này hình như có chút quen quen.
Hư không bên cạnh Thiên Cơ Ngạo bỗng nhiên vỡ ra thành một cái động lớn, từ bên trong một cái chân xuất hiện liền dẫm xuống đất, theo sau đó là một thân ảnh khổng lồ uy vũ tiến ra.

Chỉ thấy đó là một đầu cơ giáp khôi ngẫu khổng lồ, thân cao đến ba trăm mét có dư, toàn thân được làm từ những khối kim loại màu đỏ thập phần tinh mỹ được lắp ráp vào nhau vô cùng xảo diệu, tỏa ra khí tức băng lãnh cứng rắn của kim thiết cùng với một loại áp lực khủng bố giống như thái sơn áp đỉnh, hiển nhiên không phải là phàm vật.
Thiên Cơ Ngạo nhún mình một cái liền chui vào bên trong cơ giáp khôi ngẫu khổng lồ đó, trong nháy mắt đầu cơ giáp giống như từ tử vật biến thành một sinh vật sống mà bắt đầu cử động, từng tiếng lạch cạch của kim loại va chạm với nhau vang lên, cơ thể cơ giáp vô cùng to lớn nhưng động tác lại linh hoạt tựa như không có sức nặng.
Chỉ thấy cơ giáp từ sau lưng rút ra một cây gậy kim loại nắm trong tay sau đó vung lên, một lưỡi đao cự đại tạo thành từ năng lượng thuần túy xuất hiện, lấy cây gậy đó làm cán đao, không khí xung quanh thân đao bốc lên từng tiếng xèo xèo như bị thiêu cháy, đồng thời cánh tay còn lại của nó cũng xuất hiện một tấm khiên năng lượng trông vô cùng huyền ảo.
"Đây chính là át chủ bài của ta, cơ giáp khôi ngẫu Gundam MSM-08 Zogok bản cải tiến, được chế tạo đặc biệt cho vật lộn cận chiến, thực lực có thể so với Cửu Bộ Thiên Tôn đỉnh phong, tên khốn kiếp nhà ngươi ngày hôm nay chết chắc!!" thanh âm của Thiên Cơ Ngạo cất lên từ bên trong cơ giáp vang vọng khắp không gian, mọi người tuy không hiểu Gundam là thứ quỷ gì, nhưng từ trên người cơ giáp này tỏa ra khí thế kinh khủng như thần linh giáng thế, hiển nhiên Thiên Cơ Ngạo không có nói láo về chiến lực của đầu cơ giáp này.
Tử Phong vừa nhìn thấy đầu cơ giáp này liền thiếu chút nữa ngã cắm đầu xuống đất, hỏa diễm của Bát Tự Thần Hỏa suýt thì tắt lịm vì tâm tình của hắn lúc này hoàn toàn không có chút mặt trái nào, ngược lại là buồn cười đến muốn mạng.
Hắn từ lúc trước đã nhận ra Thiên Cơ Ngạo cũng là nhân sĩ xuyên việt, đối với chuyện này Tử Phong không có gì lạ lẫm nữa, thời buổi ngày nay không xuyên việt thì không đáng lên mặt bàn, hắn chỉ có chút tò mò không biết kim thủ chỉ của Thiên Cơ Ngạo là cái gì mà thôi.
Hiện tại thì Tử Phong đã biết rồi, có thể khiến Thiên Cơ Ngạo ở trong tông môn như cá gặp nước, hơn nữa tiện tay rút thưởng liền lôi nguyên cả đầu Gundam ra đây chơi, với kinh nghiệm đọc tiểu thuyết của hắn liền dễ dàng đoán được Thiên Cơ Ngạo hẳn là có một cái hệ thống liên quan đến cơ giới hóa hoặc đại khái như vậy.
Theo lí thuyết thì mỗi tên khí vân chi tử này sẽ gắn liền với một tên tác giả viết tiểu thuyết mạng nào đó, chỉ là khiến Tử Phong muốn phỉ nhổ đó là cái tên tác giả chó má của Thiên Cơ Ngạo không ngờ đến suy nghĩ cũng lười, trực tiếp ném ra một cái hệ thống ba ba sau đó tùy tiện bê nguyên mấy thứ trong anime của Nhật Bản vào rồi coi như đó là sản phẩm trí tuệ của mình, cái thể loại tác giả này khiến Tử Phong kiếp trước cực kỳ ngứa mắt a.
Tử Phong còn đang suy nghĩ lung tung, đột nhiên cảm thấy bản thân dường như bị một đạo bóng đen che phủ, tỉnh lại liền thấy đầu Gundam kia không biết từ lúc nào đã xuất hiện trước mặt mình, cự đao giơ lên liền bổ xuống với tốc độ không tưởng, khí tràng kinh khủng trấn áp khiến hắn khó có thể nhúc nhích.
Đang lăn lộn ngay dưới chân Tử Phong lúc này là Trác Thanh Phàm, vậy mà Thiên Cơ Ngạo vẫn chẳng để ý mà chém xuống, hiển nhiên là không coi mạng sống của lão già này vào trong mắt, nếu Tử Phong tránh né thì Trác Thanh Phàm sẽ ăn trọn một đao có thực lực sánh ngang Cửu Bộ Thiên Tôn, không chết mới là lạ.
Chỉ là Tử Phong bị khí tràng đặc thù kia trấn áp khó có thể di chuyển để tránh né, hơn nữa, hắn cũng không muốn tránh né a.

Đối mặt với một thanh cự đao dài hơn trăm mét đang bổ xuống đầu mình, hắn chỉ thoải mái giơ lên một tay tiếp lấy.
"Ầm!!!!"

Cự đao chém xuống, chấn cho đại địa run rẩy, đao khí cuồng bạo phóng xuất cắt mặt đất thành một cái rãnh dài mấy ngàn mét sâu hoắm, khí lưu đảo loạn hóa thành từng luồng phong bạo tứ ngược khắp nơi.
Thiên Cơ Ngạo đắc ý cuồng tiếu, hắn cho rằng Tử Phong hẳn đã chết vểnh râu lên rồi, một kích toàn lực của Cửu Bộ Thiên Tôn không phải nói đón đỡ là có thể đón đỡ, chỉ là hắn còn chưa cười được đến tiếng thứ hai thì chợt thấy thanh cự đao trong tay Gundam của mình nhúc nhích, sau đó từ từ được nâng lên cao.
Một luồng gió thổi qua xua đi khói bụi, chỉ thấy bên dưới trường đao cự đại đó, Tử Phong vẫn hoàn hảo đứng đó, một mẫu ba phần đất bên dưới chân hắn vẫn nguyên vẹn không có đến một tia rạn nứt, bất kể đại địa xung quanh đã bị lật tung lên, hắn dùng một tay nắm lấy cự đao chậm rãi đẩy ngược lên.
"Không thể nào, đao năng lượng plasma của ta có thể chém đứt mọi thứ, ngươi làm thế nào mà vẫn bình yên vô sự?!"
Thiên Cơ Ngạo kinh hãi thốt lên sau đó không nghĩ gì nữa lập tức dồn thêm lực đạo vào tay Gundam, cự đao mang theo ức vạn cân chi lực đè ép xuống, tưởng chừng như muốn nghiền Tử Phong thành một cái bánh thịt.

Có điều bất kể Thiên Cơ Ngạo có thúc giục Gundam đến đâu, thanh cự đao kia thủy chung vẫn chậm rãi bị nâng lên, cánh tay của Gundam dùng quá nhiều lực lượng nhưng không có tác dụng đã phát ra từng tiếng kẽo kẹt như muốn hỏng mất.
Tử Phong trong mắt hiện lên nộ hỏa, lúc trước hắn có chút bất ngờ nên nghĩ vẩn vơ, nhưng hiển nhiên thân là một tên đại ma đầu tham lam ích kỷ có thù tất báo như hắn sẽ không nhìn cái con giun dế có ý đồ nhúng chàm nữ nhân của hắn vừa mắt, quản đối phương có phải là xuyên việt giả khí vận chi tử hay không, dám đánh chủ ý lên đầu nương tử của hắn, vậy thì đối phương phải chết!!
Chậm rãi rời khỏi mặt đất, Tử Phong cứ như vậy dùng một bàn tay khiêng lấy cự đao sau đó bay lên, bất kể đầu Gundam trước mặt cố gắng dụng lực đến như thế nào cũng vô dụng.

Đối với sự kinh hãi của Thiên Cơ Ngạo, Tử Phong không thèm quan tâm, giáp trụ của hắn không phải là vô kiên bất tồi, nhưng xương cốt của hẳn thì không biết đã biến dị thành cái thể loại gì rồi, bản thân hắn dùng Tài Quyết Chi Nhận còn chặt không đứt, đao năng lượng plasma của Gundam là cái rắm!
Hất tay một cái, lực đạo cường đại chấn lui Gundam lùi lại phía sau mấy chục bước, Tử Phong mặc kệ bản thân bị cái khí tràng quỷ dị của đối phương quấn thân bị hạn chế di chuyển đến mức tột cùng, chân hắn đạp vào hư không, cả người giống như một viên đạn pháo bắn thẳng tới đối phương, cánh tay cong lại liền tung ra một quyền.
Thiên Cơ Ngạo giống như trực tiếp biến thành đầu Gundam, phản ứng vô cùng nhanh, tấm khiên năng lượng cự đại liền xuất hiện trước người.

Quyền đầu của Tử Phong phát ra từng tiếng xé gió gào thét, trực tiếp nện lên tấm khiên năng lượng trước mặt.
Chỉ nghe một tiếng nổ trầm đục chấn đãng không gian vang lên, không gian xung quanh nơi va chạm lập tức sụp đổ, cuồng phong bạo vũ thổi bay mọi thứ trong bán kính ngàn mét, dư lực hóa thành một đạo sóng kình phóng thẳng xuống dưới, trực tiếp đem đại địa lật úp lên cả một mảng, lấy nơi phát sinh va chạm làm trung tâm, mặt đất điên cuồng nổ tung sau đó bắn lên không trung, vô số đạo vết nứt sâu hoắm kéo dài mấy ngàn mét như mạng nhện, cả tòa đại sơn lại một lần nữa rung lắc kịch liệt, cơ hồ có xu hướng muốn đổ sập xuống.
Tấm chắn năng lượng của Thiên Cơ Ngạo rung lên bần bật, màu sắc trở nên ảm đạm, có thể nhìn thấy từng đạo vết nứt kéo dài trên bề mặt, may mắn là chưa bị đánh vỡ, đúng vậy, chỉ là "chưa bị đánh vỡ" mà thôi.
"Tử Lôi Thất Kích - Bôn Lôi Quyền!!"
Tử Phong nện hai nắm đấm của mình vào nhau, kéo ra từng tia lôi điện màu đen giống như linh xà uốn lượn chạy dọc cánh tay của hắn sau đó tiếp tục tung quyền.

Một tiếng lôi minh đinh tai nhức óc vang lên, chấn động một lần so với một lần đều mạnh hơn gấp trăm ngàn lần, bầu trời và mặt đất giống như bị đảo lộn, tấm chắn năng lượng của Gundam lập tức phá toái, nguyên cả cánh tay của nó cũng bị một quyền này đập tan nát, mảnh vụn kim loại cùng với linh kiện rơi xuống như mưa rào.

Thiên Cơ Ngạo phát ra từng tiếng gào thét thống khổ, nếu nhìn vào bên trong thì có thể thấy được khắp người hắn tràn ngập máu tươi, cánh tay trái rũ xuống vô lực, hai mắt đỏ hồng lên như muốn bật huyết, có vẻ như xúc cảm của hắn được liên kết với chính đầu Gundam này để dễ bề điều khiển, nhưng hiển nhiên đó cũng là một cái tai hại, Gundam bị tổn thương thì chính hắn cũng bị hao tổn.

Hắn mặc kệ một cánh tay của mình đã bị phế, điều khiển Gundam huy động thanh cự đao trong tay, cự đao đột nhiên dao động với tần số kinh khủng phát ra từng đạo sóng âm điếc tai sau đó vung tay lên chém xuống, vô số đạo quang mang phá không lao tới chỗ Tử Phong giống như một chiếc lưới dày đặc, đến cả con ruồi cũng không bay lọt.
Đúng lúc này, một cự thủ khủng bố từ trên trời giáng xuống, trực tiếp ngạnh kháng những đạo quang mang sắc bén rợn người này, trên bề mặt cự thủ chỉ xuất hiện vài vết cắt không đâu vào với đâu, hiển nhiên là chút thương tổn này chỉ là một bữa điểm tâm mà thôi, không có gì quan trọng cả.
"Hình như ngươi quên mất một chuyện, ta còn có Pháp Tướng của bản thân a." Giọng nói trào phúng của Tử Phong vang lên, tràn ngập ý giễu cợt, phảng phất như đang nói rằng Thiên Cơ Ngạo dù có mượn ngoại lực để có được chiến lực Cửu Bộ Thiên Tôn thì cũng chỉ là con kiến, không đáng để hắn phải coi trọng.
Tử Phong không hề nhận ra bản thân mình lúc này có bao nhiêu ngạo mạn, điệu bộ giống hệt như Bạch Tử Phong, coi người khác chỉ như một thứ sâu bọ trong lòng bàn tay, tùy ý đùa giỡn.

Cơ mà dù hắn biết thì có lẽ hắn cũng không để trong lòng, Bạch chính là hắn mà hắn cũng chính là Bạch, ngạo mạn thì làm sao, hắn xác thực có tiền vốn để ngạo mạn a.
Thực ra lấy thực lực của Tử Phong hiện tại, Thiên Cơ Ngạo lái Gundam thì như thế nào, Pháp Tướng của hắn tùy tiện bất kỳ cái nào cũng có thể một chưởng chụp chết, đừng nói là hắn có đến tận chín đạo Pháp Tướng.
Chỉ là Tử Phong không thích sử dụng Pháp Tướng của mình, thứ mặt hàng này nếu để đem ra đối phó với đông đảo mục tiêu thì chính là đả kích mang tính hủy diệt, nhưng đối chiến một với một thì có chút lúng túng, đôi khi hình thể quá to lớn cũng không phải chuyện tốt.
Đối với điểm này thì Tử Phong hết cách, Pháp Tướng của hắn hiện tại đã được thu nhỏ lại nhất có thể, nếu hắn tùy ý buông thả, Pháp Tướng của hắn có thể to lớn đến mức dùng một bàn chân cũng đủ đạp bẹp một ngọn núi, chỉ là lúc đó tự nó sẽ biến thành một cái bia sống cho kẻ địch công kích, chẳng bằng để những Pháp Tướng đấy coi như là lồng giam không cho kẻ địch tùy ý chạy trốn còn hơn.
Tử Phong đã cố tình kéo dài thời gian cho đến tận bây giờ mà vẫn không thể dụ địch nhân ẩn trong bóng tối ra ngoài, trực giác của hắn nói rằng ở đâu đó vẫn có những cặp mắt đang quan sát nhất cử nhất động của mình, hắn cũng chẳng còn kiên nhẫn nữa, hắn không tin rằng mình bắt đầu đại khai sát giới mà đối phương vẫn có thể ngồi im.
Nghĩ nào làm thế, Tử Phong lập tức hành động, thân ảnh của hắn biến mất tại chỗ, trong tích tắc liền xuất hiện trước bả vai của đầu Gundam kia, thủ chưởng hóa thành đao sau đó chặt xuống.
Một tiếng kim loại ma sát rít lên, bả vai của Gundam tưởng như vô kiên bất tồi lúc này giống như đậu hũ, trực tiếp bị chém đoạn, cánh tay cầm đao của nó rơi xuống mặt đất phát ra một tiếng "ầm" thật lớn, tiếng rú thảm của Thiên Cơ Ngạo lại vang lên lần nữa.
Sáu khe hở trên chiếc mũ trụ của Tử Phong sáng lên, sau đó một đạo quang mang tử sắc từ trong đó bắn ra rồi quét ngang một đường, xuyên thẳng qua thân thể to lớn của Gundam.
Đầu Gundam phát ra từng tiếng kẽo kẹt lạch cạch loạn thất bát tao, sau đó phần thân trực tiếp bị cắt làm hai nửa, thân trên rời ra sau đó đổ rạp xuống, chỉ để lại nửa thân dưới lúc này đang co quắp quỳ gối trên mặt đất, ở giữa lớp kim loại đó lộ ra thân ảnh Thiên Cơ Ngạo, lúc này toàn thân vô lực nằm một chỗ như chó chết, thất khiếu phụt máu trông cực kỳ thê thảm.
Tử Phong từ trên cao hạ xuống trước mặt Thiên Cơ Ngạo, đang muốn cúi người xuống xách cái thân xác tàn tạ kia lên thì bỗng nhiên một đạo lôi điện gào thét phá không lao tới, tốc độ nhanh đến mức Tử Phong không kịp làm ra phản ứng, cả người hắn bị đạo lôi điện đó đánh bay không có lực hoàn thủ..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.