Cuồng Long Xuất Thế

Chương 10: Thẹn quá hóa giận



“Hả? Diệp Huyền?” 

Mấy cô bạn và Phan Quân Lang không khỏi mở to mắt kinh ngạc nhìn Lâm Thanh Nham: “Anh ta thật sự là Diệp Huyền sao? Chồng giả của cô?” 

“Cái này...” 

Lâm Thanh Nham cực kỳ xấu hổ, nhưng đó là sự thật, cô chỉ có thể gật đầu: “Anh ta chính là Diệp Huyền!” 

“Không phải chứ…” 

Mấy cô gái xinh đẹp liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt tràn đầy hoài nghi: “Thanh Nham, cô nói Diệp Huyền là một tên quê mùa, còn là một tên lưu manh đê tiện, một con chó ham giàu?” 

“Cô còn nói hắn là một tên khốn nạn, cặn bã?” 

Các cô không hề có thù oán gì với Diệp Huyền, các cô chỉ giúp lập kế hoạch đối phó với Diệp Huyền vì thể diện của bạn thân thôi! 

Nhưng hiện tại, tất cả mọi người đều cảm thấy bị Lâm Thanh Nham lừa gạt! 

“Thanh Nham, sao cô có thể nói những lời như vậy về anh đẹp trai Diệp Huyền chứ...” 

“Không đúng, Diệp Huyền hoàn toàn không phải loại người mà cô nói, cô đang gạt chúng tôi...” 

“Diệp Huyền đẹp trai như vậy, sao có thể là cặn bã!” 

Lâm Thanh Nham không ngờ rằng Diệp Huyền chỉ lộ ra chút quyến rũ lại có thể khiến mấy cô bạn quay lưng lại với cô, còn chỉ trích cô. 

“Cái này... Cái này...” 

Vẻ mặt Lâm Thanh Nham đầy xấu hổ, nhất thời không biết phải giải thích như thế nào với bạn bè, chỉ có thể lo lắng vội vàng kéo Diệp Huyền: 

“Anh đi ra ngoài với tôi, giải thích rõ ràng!” 

Diệp Huyền bị Lâm Thanh Nham kéo vào nhà vệ sinh, trong mắt tràn đầy tức giận: “Diệp Huyền, anh làm cái gì vậy?” 

“Ha ha.” 

Diệp Huyền cười hỏi ngược lại: “Cô còn hỏi tôi? Vừa rồi không phải bạn bè cô nói hết rồi sao. Cô muốn mượn tay bọn họ thu thập tôi? Cô thật xấu xa!” 

“Anh...” 

Thấy âm mưu của mình bị bại lộ, Lâm Thanh Nham lập tức đỏ mặt ngượng ngùng: “Đúng vậy, tôi muốn thu thập anh, ai bảo anh lừa gạt ông nội tôi, còn muốn cưới tôi!” 

Diệp Huyền cười khinh thường: “Phải nói rõ ràng trước, hôn nhân của chúng ta là giả, chuyện làm giả giấy chứng nhận kết hôn cũng là do cô xử lý, nói đến lừa gạt ông nội, cô mới là thủ phạm thật sự!” 

“Anh...” 

Tuy rằng bình thường Lâm Thanh Nham miệng lưỡi sắc bén, nhưng lúc này lại bị Diệp Huyền làm cho choáng váng nghiêm trọng! 

Quan trọng nhất là… Không phải Diệp Huyền chỉ là một tên quê mùa bẩn thỉu thôi sao, lấy đâu ra tiền đãi rượu, còn lái siêu xe trị giá 40 triệu? 

Sự tình khác thường, chắc chắn có quỷ! 

Chắc chắn có gì đó mờ ám! 

“Tôi nhớ ra rồi, trong tay anh có thẻ vàng mà ông nội đưa!” 

Lâm Thanh Nham đỏ bừng mặt vì tức giận: “Diệp Huyền, đồ khốn nạn, anh thật sự lấy tiền ông nội tôi để phung phí... Anh vừa nói một câu kia đã tiêu ít nhất 1,5 triệu!” 

Thế nhưng vẻ mặt Diệp Huyền rất bình tĩnh, hắn có chút khinh thường nói: “Chưa đến hai triệu, đẳng cấp nơi này hơi thấp, lần sau nhất định phải tìm chỗ cao cấp hơn!” 

Lâm Thanh Nham gần như nghẹt thở: “Còn chiếc siêu xe 40 triệu kia, là anh thuê phải không? Xe thể thao cao cấp như vậy muốn thuê ít nhất cũng phải tốn 200.000 mới thuê được!” 

“Chiếc đồng hồ phiên bản giới hạn mà anh đeo, bộ vest hàng hiệu đẳng cấp thế giới mà anh đang mặc, cộng lại tối thiểu là ba triệu!” 

“Diệp Huyền, anh quá đáng, trong một đêm đã tiêu hết năm triệu của ông nội tôi?” 

Mặc dù nhà họ Lâm là gia tộc hạng hai ở địa phương, tài sản của tập đoàn lên đến hai tỷ, nhưng họ cũng không thể chịu nổi sự lãng phí vô nhân đạo của Diệp Huyền! 

Đáng sợ nhất chính là đây chỉ mới là ngày đầu tiên Diệp Huyền phung phí! 

“Ha ha.” 

Nhìn Lâm Thanh Nham đang tràn đầy tức giận, Diệp Huyền chậm rãi thở ra một ngụm khói, ánh mắt trở nên sắc bén: “Cô nói xong chưa? Đến lượt tôi!” 

“Cô quên rằng ban đầu đã nói không thể can thiệp vào chuyện của nhau, cho dù là sinh hoạt cá nhân hay chuyện tình cảm!” 

“Cho dù tôi dùng tiền của ông nội cô, cũng là do ông đưa cho, cô cũng không có quyền can thiệp!” 

“Sao cô không về nhà phàn nàn với ông nội đi? Xem ông ấy sẽ bênh vực đứa cháu gái ngỗ ngược hay cháu rể tốt của ông ấy?” 

Nói xong, Diệp Huyền thổi một làn khói lên mặt Lâm Thanh Nham, mỉm cười quay trở lại chỗ ngồi! 

“Khốn kiếp, Diệp Huyền, anh là đồ khốn nạn!” 

Lâm Thanh Nham tức giận gần như muốn nổ tung, sau khi trở về chỗ ngồi cũng không ngồi cạnh Diệp Huyền. 

Ngược lại còn cố ý ngồi đối diện hắn, hung ác nhìn chằm chằm hắn! 

“Hai người nói chuyện xong chưa?” 

Mấy cô bạn xinh đẹp đều mỉm cười: “Thanh Nham, cuộc hôn nhân giữa cô và Diệp Huyền là giả, vậy chúng tôi có thể theo đuổi anh chàng đẹp trai Diệp Huyền đúng không? Diệp Huyền, chúng tôi có thể xin thông tin liên lạc của anh được không?” 

Đôi mắt đẹp của bọn họ chớp chớp, tràn đầy dịu dàng! 

Thậm chí, có cô nàng còn cố tình cởi cúc ngực để lộ cảnh đẹp, khiến máu người ta sôi sục! 

Mục đích làm việc này chỉ có một, chính là thu hút sự chú ý của Diệp Huyền! 

Mỹ nữ đô thị, thực sự thú vị! 

Diệp Huyền rất là vui vẻ! 

Nhưng Lâm Thanh Nham sắp tức chết: “Các cô mau dừng lại, Diệp Huyền chỉ là một tên khốn kiếp, một kẻ ăn bám vô dụng, chỉ biết lấy tiền của ông nội tôi khoe khoang mà thôi!” 

“Đừng có đùa!” 

Một cô gái có thân hình như rắn nước quyến rũ nhìn Diệp Huyền: “Anh Diệp Huyền đẹp trai khí chất như vậy, sao có thể là tên khốn khiếp?” 

Một cô gái khác với đôi mắt hoa đào che miệng cười khẩy: “Anh đẹp trai Diệp Huyền có ăn bám thì đó cũng là chuyện bình thường. Ai bảo ảnh đẹp trai như vậy? Có thể bao nuôi ảnh, tôi cầu còn không được!” 

Khi họ đang nói chuyện, mấy cô gái khác cũng vội vàng chạy tới, nhân cơ hội hỏi thông tin liên lạc của Diệp Huyền. 

Diệp Huyền cảm nhận được sự nhiệt tình vô hạn của người đẹp, tâm trạng rất vui vẻ: “Đừng nóng vội, mọi người lần lượt đến, tôi chưa từng được nhiều người đẹp cùng lúc vây quanh như vậy đâu.” 

Mọi người đều là người trưởng thành, tự nhiên cũng hiểu được những câu nói đùa của Diệp Huyền, liền bật cười: “Anh đẹp trai, anh thật xấu tính, nhưng em rất thích...” 

Ngay cả Diệp Mai Tân vốn luôn trầm lặng cũng không khỏi đỏ mặt xấu hổ, không nhịn được bật cười, cảm thấy Diệp Huyền rất hài hước! 

Điều này gần như khiến Lâm Thanh Nham tức giận suýt chết, cô nhịn không được duỗi chân đá Diệp Huyền! 

Không ngờ Diệp Huyền né tránh, Lâm Thanh Nham tự đá đau chân mình! 

“Shhh!” 

Lâm Thanh Nham cảm nhận được sự đau nhói từ ngón chân, không khỏi hít sâu một hơi! 

Cô nhìn Diệp Huyền và mấy cô gái vừa nói vừa cười vui vẻ như vậy, trong lòng càng thêm tức giận! 

Mọi người đồng ý cùng nhau đối phó Diệp Huyền, sao bây giờ Diệp Huyền giống như siêu sao vậy, còn cô lại trở thành nhân vật phản diện? 

Thật không thể chịu nổi! 

“Thanh Nham!” 

Đúng lúc này, Phan Quân Lang lại gần, trên mặt cũng có vẻ tức giận hỏi: “Diệp Huyền này thật sự không có chỗ dựa lớn? Hắn chỉ đang dùng tiền của ông nội cô để khoe khoang thôi sao?” 

Ánh mắt Lâm Thanh Nham lóe lên sự tức giận nồng đậm: “Chắc chắn một trăm phần trăm! Anh ta chỉ là một kẻ nhà quê mà thôi! Nếu không có thẻ vàng của ông nội tôi, anh ta chẳng là cái thá gì cả!” 

“Tôi hiểu rồi!” 

Phan Quân Lang vẫn luôn muốn tìm cơ hội thể hiện trước mặt Lâm Thanh Nham, gã cũng ghen tị với sự chói mắt của Diệp Huyền! 

Hắn dám khiến Phan thiếu gia Dương Thành gã đây trở thành phông nền, thật sự đáng giận! 

Hiện tại biết được Diệp Huyền không có người chống lưng, đừng trách gã không khách khí! 

“Ha ha.” 

Phan Quân Lang cười với vẻ mặt đầy xảo trá, lấy ra một viên thuốc: “Đây là thuốc nhuận tràng tôi tốn rất nhiều tiền để mua, vừa gặp nước liền tan, sau khi uống không quá hai phút, Diệp Huyền liền gặp tào tháo. Tôi đảm bảo anh ta sẽ thành trò cười.” 

“Thật?” 

Trong mắt Lâm Thanh Nham hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó khóe miệng hiện ra một nụ cười cười xấu xa! 

“Thật!” 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.