Cuồng Long Xuất Thế

Chương 386: Nụ cười tự tin



Trong lòng Diệp Huyền cười trộm, chờ mang đến cho Lâm Thanh Nham và 'Trương Vấn Thanh một bất ngờ lớn.

Người bán đấu giá hét lớn: “Cô Thạch ra giá 300 triệu, ai muốn tiếp tục đấu giá không?”

Vừa nói, ánh mắt anh ta vừa rơi vào Giang Kim Bưu.

Những người khác cũng đồng loạt nhìn ông.

“Ha ha..."

Trong mắt Giang Kim Bưu lóe lên tia lạnh lẽo, tiếp tục ra giá: “350 triệu!” “ð"

Hiện trường vang lên những tiếng cảm thán, nhưng còn chưa kịp hạ giọng, Thạch Thắng Nam lại giơ tay lên, hét lên dứt khoát: “400 triệu!”

“pm “ðt

Hội trường kêu lên rồi lại trầm xuống, mọi người đều lộ ra nụ cười kinh ngạc: “Đây quả thực là quá trâu bò rồi!”

“Bốn trăm triệu...”

Nụ cười tự tin trên mặt Giang Kim Bưu cứng đờ, ông không ngờ người phụ nữ Thạch Thắng Nam này lại có thể ra tay ngang tàng như vậy!

“Người phụ nữ này thật khó đối phó!”

Giang Kim Bưu chửi rủa trong lòng, Vương Lệ ở bên cạnh nhỏ giọng nói: “Thạch Thắng Nam hành động quả quyết như vậy, xem ra nhất định phải thắng!”

Mọi người xung quanh cũng thưởng thức Thạch Thắng Nam. Nhà họ Thạch thực sự có tài lực!

Suy cho cùng, ở Dương Thành, tập đoàn dưới danh nghĩa nhà họ Lưu và Giang Kim Bưu có tổng tài sản khoảng 50 đến 60 tỷ, nhưng tài sản của Tập đoàn Thạch Thị đã vượt quá 100 tỷ.

Đây là gia đình giàu có số một tuyệt đối ở Dương Thành.

Trong những năm gần đây, hành động của Tập đoàn Thạch thị ở Dương Thành rất bí ẩn và kín đáo vì họ đang cố gắng hết sức để gia nhập Thương hội Giang Nam, nhưng không có ngoại lệ, họ đều thất bại!

Nhưng năm nay họ có vẻ rất tự tin có thể gia nhập Thương hội Giang Nam, như thể được cao nhân tương trợ.

Cách đó không xa, Lâm Thanh Nham thấp giọng nói: “Diệp Huyền, em nghĩ rằng Thạch Thắng Nam và cha cô ta sẽ đến cuộc đấu giá từ thiện này là vì lấy hai chiếc vòng cổ này để đưa cho nhân vật lớn nào đó!”

“Nếu chú Giang Kim Bưu xung đột với nhà họ Thạch chỉ vì chiếc vòng cổ này, ảnh hưởng đến việc nhà họ Thạch vào Thương hội Giang Nam, thì nhà họ Thạch nhất định sẽ ghi hận ông ấy!”

Nghe Lâm Thanh Nham nói, Diệp Huyền nghi hoặc liếc nhìn Lâm Thanh Nham:

“Anh cảm thấy trong khoảng thời gian này em thông minh hơn rất nhiều, tầm nhìn của em đã rộng rất nhiều! Chẳng lẽ là bởi vì yêu đương với anh sao?”

Trương Vãn Thanh che miệng cười khúc khích: “Có lẽ do gần đây chị Thanh Nham vẫn luôn học tập. Dù sao thì chị ấy cũng có anh Diệp Huyền làm gương mà! Ha ha!”

Khuôn mặt Lâm Thanh Nham lập tức đỏ bừng, cô nhẹ nhàng đánh vào ngực Diệp Huyền:

“Hai người cùng nhau chọc em đúng không? Hừ, em không ngồi với hai người nữa...”

Diệp Huyền cười ha hả, đưa tay nắm lấy bàn tay ngọc của cô: “Chúng ta đang khen ngợi em. Để xem Giang Kim Bưu có thể lấy được hai sợi dây chuyền này. không!”

Bên kia, trên bàn của Giang Kim Bưu.

“Thạch tiểu thư đã ra giá 400, Giang tổng có tăng giá không?”

Người chủ trì vô cùng khách khí hỏi.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.