Cuồng Long Xuất Thế

Chương 66:  Hóa ra là như vậy! 



 “Giang tổng, ngài quen Diệp Huyền sao?” 

 Lâm Thanh Nham nóng lòng hỏi Giang Kim Bưu! 

 “Cái này...” 

 Sắc mặt Giang Kim Bưu đột nhiên cứng đờ! 

 Có vẻ như Diệp Huyền hoàn toàn không nói cho mấy người Lâm Thanh Nham biết chuyện của mình? Nói cách khác, nhà họ Lâm vẫn không biết ông giúp bọn họ là vì Diệp Huyền? Giờ phút này, Giang Kim Bưu không biết trả lời thế nào! 

 “Ha ha.” 

 Diệp Huyền cười nhạt, lên tiếng trước: “Hôm qua tôi gặp Giang tổng ở phòng khám của bác sĩ Trương, chúng tôi cùng trò chuyện một lúc. Giang tổng muốn bán khu đất thương mại số hai nên bác sĩ Trương đã đề cử Tập đoàn Lâm thị cho Giang tổng!” 

 “Tất nhiên, để cảm ơn ông nội Lâm đã đối xử tốt với tôi, tôi cũng liệt kê những dự án xuất sắc mà Tập đoàn Lâm thị đã thực hiện trong những năm gần đây để Chủ tịch Giang tham khảo.” 

 “Ừ, chính là như vậy!” 

 Giang Kim Bưu liên tục gật đầu: “Nếu là Trương thần y đích thân đề cử, tôi nhất định phải tin tưởng! Và những dự án mà cậu Diệp liệt kê, tôi cũng rất hài lòng! Tập đoàn Lâm thị rất có năng lực!” 

 Hóa ra là như vậy! 

 Mọi người lập tức hiểu ra! 

 Mấy người Lâm Thanh Nham hiểu rằng chính bác sĩ Trương đã vô tình giúp nhà họ Lâm một chuyện lớn! 

 Cái này cũng nói rõ tại sao vừa rồi Diệp Huyền lại tự tin như vậy khi nói chuyện với hai ông cháu Trang Công Tử! 

 Đó là bởi vì Diệp Huyền đã biết trước nội tình! 

 Hơn nữa, Diệp Huyền cũng không nhàn rỗi, sau khi bác sĩ Trương đề cử, hắn đã liệt kê những dự án xuất sắc của tập đoàn Lâm thị trước mặt Giang Kim Bưu! 

 Điều này càng củng cố niềm tin của Giang Kim Bưu trong việc hợp tác với Tập đoàn Lâm thị! 

 “Diệp Huyền, làm tốt lắm.” 

 Ông Lâm tươi cười vỗ vai Diệp Huyền thật mạnh, cảm thấy rất hài lòng. 

 “Đó là chuyện cháu nên làm.” Diệp Huyền mỉm cười. 

 Sở dĩ hắn thay đổi tác phong, chủ động nói mình đã giúp đỡ không phải vì hắn tham công mà vì hắn muốn ông nội Lâm vui vẻ một chút. Ông lão này từ đầu đến cuối đều xem trọng hắn, luôn quan tâm đ ến hắn, hắn không muốn làm ông thất vọng. 

 “Chẳng trách đích thân Chủ tịch Giang gọi điện thoại cho tôi…” 

 Lâm Thanh Nham lặng lẽ tụt lại phía sau, thấp giọng hỏi Diệp Huyền: “Bi3n thái, anh đã biết trước tại sao không nói cho chúng tôi biết?” 

 Diệp Huyền không nhịn được cười: “Chỉ là một chút tin tức, không biết kết quả cuối cùng sẽ như thế nào! Nếu tôi nói trước cho cô, lỡ như có gì thay đổi, với tính tình quỷ dạ xoa của cô, cô còn không xé xác tôi sao?” 

 Hai mắt Lâm Thanh Nham đột nhiên mở to! 

 Quỷ dạ xoa? Cô xinh đẹp như vậy, nhưng trong lòng Diệp Huyền lại là hình tượng như vậy? 

 “Anh nói ai là quỷ dạ xoa?” 

 Lâm Thanh Nham tức giận, tiếp tục chất vấn Diệp Huyền! 

 “Ai biết.” 

 Diệp Huyền cười xấu xa rồi nhanh chóng đi vào phòng riêng, Lâm Thanh Nham đi theo với vẻ mặt tức giận: “Chờ về nhà biết tay tôi!” 

 “Quan hệ của chúng có vẻ tốt hơn rất nhiều, đúng không?” 

 Ông Lâm mỉm cười nói với Lâm Văn Bạch: “Con cũng thấy đó, Diệp Huyền cũng không phải là chơi bời lêu lổng, nó đã giúp công ty và nhà họ Lâm chúng ta.” 

 “Hừ.” 

 Lâm Văn Bạch lạnh lùng nói: “Nó là nhân viên của tập đoàn Lâm thị, chuyện nó giúp đỡ tập đoàn là chuyện đương nhiên.” 

 Ông Lâm lắc đầu: “Con trai, cha thấy con có thành kiến với Diệp Huyền.” 

 “Quên đi, hiện tại chúng ta đừng bàn chuyện này, đợi lúc về phải nghĩ cách cảm ơn bác sĩ Trương!” 

 Lâm Vân Hà phất phất tay, đi vào phòng riêng. 

 Phía bên kia. 

 Sau khi nhìn mấy người Diệp Huyền đi vào trong, Trang Vương Mã rốt cục nhịn không được nữa, chửi ầm lên! 

 “Mẹ nó rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” 

 Ông ta nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Trang Công Tử: “Anh nói xem rốt cuộc là sao, tại sao Giang Kim Bưu lại gạt hai chúng ta sang một bên?” 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.