Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy

Chương 21: Đáng Chết!



Bên tai tôi truyền tới một trận gió lạnh, nghe thấy lời anh ta nói, trái tim của tôi càng thêm lạnh lẽo. Từ khi tôi sinh ra, tay chân so với người khác đều lạnh hơn. Mười lăm tuổi đã có cung hàn, mỗi lần tới kỳ kinh nguyệt đều đau muốn chết, nhưng thế nào cũng thấy không tốt.

Tôi ở nhà tang lễ hóa trang cho người chết, tiền kiếm được đem đi khám bệnh, bác sĩ chỉ nói với tôi điều dưỡng nhiều một chút, chú ý giữ ấm.

Thì ra hết thảy đều do tôi là thân thể chí âm. Dị Tư Ẩn mỗi lần lên giường cùng tôi đều rất cấp bách, thì ra chân tướng là như vậy.

Tịch Hoa: “Dị Tư Ẩn luôn miệng nói là đàn bà của hắn ta, hắn ta sẽ bảo hộ, kết quả không phải chỉ là vì lợi dụng? Thể chất thuần âm rồi cũng có lúc sẽ phải hao phí tinh lực, trên người cô dục, tiên, dục, lúc chết sẽ rất bi thảm.

Tôi: “Số lần lên giường nhiều, tôi có thể sẽ chết?”

Tịch Hoa: “Người quỷ khác biệt, ở bên nhau thời gian quá dài thì sẽ bị đồng hóa. Quỷ không thể thành người, chỉ có người thành quỷ.”

Anh ta càng nói càng chậm, mấy chữ cuối cùng ngữ khí tăng nặng. Trái tim của tôi run rảy. Dị Tư Ẩn cưới tôi làm quỷ thê, lợi dụng thân thể thuần âm của tôi, khi tôi biến thành một khối thi thể, bị anh ta hung hăng vứt bỏ.

Tới lúc đó anh ta có thể ở dưới ánh mặt trời hành tẩu, tìm kiếm một cô gái thuần âm khác.

Tịch Hoa: “Sợ rồi?”

Ánh mắt của tôi mạnh mẽ trừng to, nhìn tuấn nhan đang phóng đại ngay trước mắt.

Tôi: “Anh và anh ta có phải cùng một mục đích?”

Tôi rất rõ ràng, lần đầu tiên gặp tôi anh ta đã nói với tôi, thịt của tôi rất thơm.

Tịch Hoa: “Mục đích tương đồng, tôi và hắn ta chết cùng một lúc, trước khi chết oán hận rất sâu, tôi có thể để hắn ta độc chiếm một khối thịt béo sao?”

Nghe thấy hai chữ ‘thịt béo’ tôi mím chặt môi. Tôi ở trong mắt anh ta chỉ là một cục thịt. Giống như thợ săn đối đãi với con mồi, không một chút lưu tình, khi cần cắn nát thì sẽ hung hăng cắn xuống.

Chính ở lúc này, ngón tay dài băng lạnh khiêu cằm của tôi, ép tôi phải ngẩng đầu đối mặt với anh ta.

Tịch Hoa: “Chỉ cần cô ngoan, nhận mệnh theo tôi, âm khí trên người cô, tôi sẽ không hút hết, số lần cùng cô lên giường sẽ khống chế.”

Tôi: “Nếu như không ngoan thì sao?”

Tịch Hoa: “Kết cục của không ngoan, Tô Tình Thiên, cô ngẩng đầu nhìn tôi.”

Cằm của tôi bị hung hăng bóp chặt, tôi bị đau kêu lên một tiếng. Chính ở lúc này, con ngươi đen của anh ta dần dần biến xanh lục, âm trầm khủng bố.

Tôi muốn nhắm mắt lại nhưng có nỗ lực như thế nào cũng không nhắm được. Tôi thấy màu xanh lục trong mắt anh ta hiện lên ánh lửa. Nháy mắt tầng lửa đó biến thành một đường, vèo một cái bay ra, rơi xuống nền nhà lạnh băng, thành một đoàn ma chơi màu xanh lục.

Thùng thùng thùng! Sàn nhà sảy ra địa chấn chính ở vị trí của ma chơi.

Tịch Hoa: “Tầng lửa đó đều là quỷ, lệ quỷ, mãnh quỷ, nếu cô không ngoan tôi sẽ dùng quỷ lửa thiêu chết cô. Xác thịt của cô sẽ bị những con quỷ đó ăn tươi, từng tấc, lại từng chút.”

Tôi thậm chí còn nghe được tiếng quỷ hỏa đó kêu to, giương nanh múa vuốt, nhe răng trợn mắt, múa may móng vuốt.

Ăn cô ta, mau giết chết cô ta, hung hăng cắn nuốt!

Từng trận âm phong thổi tới tai của tôi, quỷ hỏa bên dưới sàn nhà nói với tôi, chính là cánh cửa đi thông địa ngục.

Tịch Hoa: “Ngoan ngoãn, cởi quần áo ra, hầu hạ ta thật tốt.”

Dứt lời, tay của anh ta từ từ cởi bỏ quần áo tôi, tầng tầng, trùng điệp. Áo sơ mi trượt xuống bả vai, anh ta cúi đầu hôn.

Chính ở lúc này, cửa phòng bị một tiếng nổ, bên ngoài một trận cuồng phong lớn, khí tới rào rạt.

Trên người tôi nhẹ đi, anh ta gầm lên một tiếng.

Tịch Hoa: “Đáng chết!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.