Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy

Chương 38: Mạnh Mẽ Ôm



Thanh âm của anh ta vừa mát lạnh lại lạnh như băng, trầm thấp có từ tính. Tôi chỉ cảm thấy uy áp không ngừng đánh úp lại. Trong cái nhìn chăm chú của anh ta, tôi không dám trì hoãn, lập tức trèo lên.

Hai tay vừa chạm được vào ga giường mềm mại thì bị anh ta một phen kéo lên. Tôi suýt chút nữa thì kêu ra tiếng.

Tôi bị anh ta ôm vào trong ngực. Tay anh ta giữ ở eo của tôi, chân cũng đi lên kẹp lấy chân của tôi. Tôi không thể động đậy, vô cùng không được tự nhiên.

Ở phòng ngủ trong ký túc, tôi bị một con quỷ ôm ngủ, đây…

Dị Tư Ẩn: “Cái giường này của cô hơi nhỏ, ngủ không được thoải mái.”

Anh ta hạ giọng, nói nhỏ.

Tôi: “Không thoải mái thì hãy về chỗ của anh mà ngủ, đừng miễn cưỡng.”

Lúc tôi nói lời này, một chút cũng không chú ý có nghĩa khác. Thẳng tới khi anh ta tới gần tôi, vừa hôn vào tai tôi vừa nói.

Dị Tư Ẩn: “Xác định là tới chỗ của tôi để ngủ?”

Anh ta vừa nói vừa di chuyển tay, từ trên xuống dưới, chỉ kém chưa cho tay vào trong quần áo của tôi.

Giọng nói quá mập mờ, tôi rốt cuộc cũng hiểu được, bên tai đỏ lên. Tuy rằng là một con quỷ, tốt xấu gì cũng là một nam quỷ, bị đàn ông đùa giỡn.

Tôi: “Anh đi, tôi vẫn là ngủ ở trên giường của tôi thôi.”

Dị Tư Ẩn: “Xuất giá tòng phu, tôi đi thì em cũng phải đi theo tôi. Đêm nay, nhất định phải cùng một chỗ với tôi.”

Âm thanh chắc chắn, thập phần bá đạo. Động tác lại càng lớn mật, tay trực tiếp duỗi vào trong, cảm xúc lạnh như băng đâm thẳng vào da thịt. Tôi bị lạnh mà phát run.

Dị Tư Ẩn: “Tôi sờ đứa nhỏ.”

Bụng dưới của tôi chợt lạnh. Anh ta chậm rãi vuốt, hai mắt nheo lại chậm rãi mở ra, đáy mắt ẩn ẩn lộ ra ý cười nhè nhẹ.

Anh ta trước lúc chết vẫn chưa kết hôn, lại càng không có con. Đây là đứa con đầu tiên của anh ta. Lúc đàn ông biết mình sắp được làm cha sẽ đặc biệt cao hứng.

Trong mắt anh ta, tôi nhìn thấy sự vui mừng, tuy rằng đứa nhỏ này là quỷ thai. Tôi lại không thể cảm thấy vui vẻ.

Dị Tư Ẩn: “Mỗi ngày ăn nhiều một chút, đứa nhỏ cần dinh dưỡng.”

Nhìn ánh mắt nghiêm túc của anh ta, tại một khắc này, tôi lại có điểm nói không được ý định thực sự. Đứa nhỏ này tôi không thể giữ lại, sớm muộn cũng sẽ tìm cách loại bỏ.

Người sao có thể sinh con cho quỷ? Sinh ra quỷ thai, tôi có còn là người không? Ít nhất cũng không thể là một người bình thường.

Dị Tư Ẩn: “Ít cùng đàn ông tiếp xúc, đặc biệt là người có dương khí nặng. Đứa nhỏ vẫn chưa thành hình, sẽ bị ảnh hưởng bởi dương khí.”

Tôi hạ mí mắt, trong lòng có một ý nghĩ lớn mật. Thai chưa thành hình có thể dễ dàng tiêu trừ, chỉ cần tôi hỗn trong đám đàn ông, thai nhi sẽ bị chịu ảnh hưởng của dương khí. Lời nói vô tình của anh ta đã nhắc nhở tôi.

Trương Tiểu Mẫn: “Tình Thiên, sao vẫn chưa ngủ? Động đậy liên tục, làm gì vậy chứ?”

Một tiếng hạ xuống, tôi chỉ thấy Trương Tiểu Mẫn kêu lên một tiếng nhỏ, sau đó không còn động tĩnh nào nữa, mà Chu Tiên ngủ lại giống như đã chết, không động đậy.

Tôi có chút khẩn trương, lập tức nhìn anh ta.

Tôi: “Anh làm gì các cô ấy rồi?”

Dị Tư Ẩn: “Yên tâm, ba người bạn cùng ký túc của em chỉ là bị ngất đi mà thôi, ngày mai sẽ tỉnh. Lúc này đúng dịp, chúng ta có làm gì thì bọn họ cũng sẽ không nghe thấy, không nhìn thấy."

Tim tôi đập thình thịch, anh ta đến tột cùng muốn ở trên chiếc giường này cùng tôi làm việc gì? Nếu anh ta cứng rắn, tôi không có cách nào ngăn cản. Nhưng đây là phòng ngủ, nguyên tắc của tôi cũng sắp bị sụp đổ rồi.

Tôi: “Không được, tôi không muốn.”

Một bàn tay để trên cằm của tôi vuốt ve qua lại.

Dị Tư Ẩn: “Dùng phương thức của nữ nhân cầu xin ta.”

Tôi không phải là thiếu nữ chưa biết việc đời, hiểu được lời này của anh ta là có ý gì. Nếu như tôi không đáp ứng, anh ta khẳng định sẽ cứng rắn, đến lúc đó tôi càng không thể chịu đựng nổi.

Vì thế tôi cắn răng, trở mình, trực tiếp ngồi lên người của anh ta. Anh ta đại khái là bị hành động của tôi làm cho kinh ngạc, nhưng rất nhanh bên miệng của anh ta tràn ra ý cười, đối với tôi vô cùng hài lòng.

Phía sau lưng của tôi bị anh ta xoa nhẹ, trong đáy mắt của anh ta hàm chứa ý cười nhìn tôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.