Cuồng Phi Sủng Vương

Chương 1029



Chương 1029

Có oán hận, có chấn động, có nghi ngờ, đủ thứ đan xen vào nhau.

Đan Hồi cốc và Thiên Phần tộc không hề có giao tình thâm sâu, tại sao ở sâu trong cấm địa lại có trận pháp truyền tống?

Nếu đoán không nhầm, chắc hẳn nơi này là một trong số những cấm địa của Thiên Phần tộc.

“Bên ngoài có người tiến vào”.

Cố Thanh Hy vừa nói vừa kéo hắn vào một góc khuất.

“Cộp cộp cộp..”.

Mấy tiếng bước chân từ xa đến gần, cùng với đó là tiếng thảo luận của họ.

“Nghe nói gì chưa, thiếu tộc chủ của chúng ta và phó tộc trưởng Tư Không bị thương nặng rồi, nhất là thiếu tộc chủ, bị thương nghiêm trọng lắm, tộc trưởng và mấy vị trưởng lão chữa trị cho hắn ta cả đêm, đến giờ vẫn chưa qua khỏi thời kỳ nguy hiểm”.

“Không phải chứ, thiếu tộc chủ và phó tộc trưởng Tư Không võ công cao cường, trên thế gian này có ai làm gì được họ?”

“Điều này thì ai mà biết được, nhưng có một chuyện kỳ lạ lắm”.

“Ồ… chuyện gì thế?”

“Chẳng phải phó tộc trưởng với thiếu tộc chủ của chúng ta tới Đan Hồi cốc tham gia đại hội thưởng đan sao, chẳng hiểu thế nào, họ đột nhiên từ trên trời rơi xuống, xuất hiện trên mái nhà chính điện của Thiên Phần tộc, nghe nói còn làm sập cả mái nhà”.

“Không thể nào, cho dù phó tộc trưởng với thiếu tộc chủ quay về Thiên Phần tộc cũng không thể rơi từ trên xuống làm hỏng mái nhà. Vả lại, Đan Hồi cốc cách chúng ta xa như thế, trong thời gian ngắn như vậy, làm sao họ có thể quay về được, trừ phi họ chưa từng đến Đan Hồi cốc”.

Cố Thanh Hy và Dạ Mặc Uyên đưa mắt nhìn nhau.

Hai người họ rơi xuống nơi này, nhưng Ôn Thiếu Nghi lại rơi xuống mái nhà, vậy những người khác thì sao, phải chăng cũng rơi xuống nơi khác ở Thiên Phần tộc?

Bất kể là ma chủ, Tịch Thấm hay Bạch Cẩm, thế lực phía sau không hề tầm thường, họ không cần phải quá lo cho những người này, ngược lại là nên lo lắng xem mình có thể an toàn rời khỏi Thiên Phần tộc không.

Mấy hạ nhân thấy không có ai nên mới thậm thà thậm thụt với nhau: “Nể tình hai ta quan hệ tốt, ta lén nói cho ngươi một bí mật động trời. Thiếu tộc chủ và phó tộc trưởng thực sự đã tới Đan Hồi cốc, vết thương chằng chịt trên người họ là do bị người ta đả thương khi ở Đan Hồi cốc đấy”.

“Đùa gì chứ, hai nơi cách nhau xa xôi ngàn dặm, vả lại, Đan Hồi cốc cũng chẳng có ai đủ bản lĩnh để đánh trọng thương phó tộc trưởng cùng thiếu tộc chủ của chúng ta cả”.

“Ta nói tại sao ngươi lại không tin ta chứ, điều này là do chính miệng tỷ tỷ ta nói với ta đấy. Tỷ tỷ ta là tiểu thiếp được sủng ái của phó tộc trưởng Tư Không, lời tỷ ấy nói, chẳng lẽ là giả sao?”

“Không phải chứ..”.

“Thật đó, không chỉ như thế, cốc chủ Nạp Lan và thiếu cốc chủ Nạp Lan cũng tới”.

“Sao cơ… chẳng phải Đan Hồi cốc đang diễn ra đại hội thưởng đan à, sao họ lại tới Thiên Phần tộc của chúng ta?”

“Thế nên ta mới cảm thấy chuyện này có điều gì đó không đúng lắm”.

“Người của Đan Hồi cốc tới Thiên Phần tộc của chúng ta làm gì?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.