Cương Thi Gia Tộc Trung Duy Nhất Nhân Loại

Chương 6



“Thịch thịch, thịch thịch, cạch, hou hou”

Âm thanh nơi địa phương chật hẹp buồn bã vang lên.

“Thịch thịch” là thanh âm hai người bởi vì va chạm mà sinh ra. Soviet nghĩ mãi vẫn không nhận ra đây rốt cuộc là chỗ nào. Bất quá, tựa hồ không gian ở đây rất nhỏ, rộng nhất là cỡ hai người nằm ngang, giờ khắc này hắn tận lực giãy giụa, vị đội mũ kia như là sợ hắn bị tổn thương, tuy rằng thỉnh thoảng lại gầm lên cảnh cáo, nhưng âm thanh tựa hồ cũng không quá mức.

Mà không biết vì cái gì, Soviet xác định vị đội mũ kia sẽ không thương tổn mình, nên hắn giãy giụa mạnh hơn trước nhiều. Lúc trước tuy hắn đã tự an ủi mình không thoát khỏi một chữ tử, thật ra chỉ giãy giụa một nửa lực đạo thôi, hiện tại thì toàn bộ lực đạo đều dùng đến cả.

Tuy là… thật ra mà nói, mặc kệ là lực lớn hay lực nhỏ, hiển nhiên vẫn là không thoát khỏi, chỉ khác nhau một chỗ là hắn đánh tới nhiều hay ít, trúng đau hoặc không đau, chỉ vậy thôi.

“Thịch thịch, thịch thịch”. Soviet đột nhiên cảm giác ngay tại thời điểm hắn muốn sức cùng lực kiệt, lại cảm nhận được một lực đạo lớn hơn va hạm trở lại, thân thể bởi vì va chạm kia mà toàn thân đau nhức cực. Nếu như nói ban nãy là nghĩ mình vì va đập nhiều mà sinh ra ảo giác về sau, bất quá khi nghe bên tai một tiếng gào cực kỳ hưng phấn, hắn cuối cùng cũng biết không phải là ảo giác rồi.

“Hou hou??” Thích không?

Không biết vì sao, giờ khắc này Soviet đột nhiên có thể hiểu được ý tứ trong tiếng gầm của vị đội mũ kia rồi. Lúc hắn vô thức quay đầu, nhìn thấy trong bóng tối hiện lên hai con mắt màu vàng sáng lóe lên.

Soviet trong lòng yên lặng gào khóc!

Hắn đến cùng là tại lúc nào mà phát tín hiệu cho vị đội mũ rồi hả?

Hoặc là cái vị đội mũ kia, ngươi rốt cuôc là dùng não như thế nào mà nhận đây là tín hiệu chứ? Hiện tại vị đội mũ cũng không ngừng va chạm, tuyệt đối cho rằng giãy giụa là một loại vận động người kia rất yêu thích a.

Ta không có một chút yêu thích nào có biết hay không? Ssoviet trong lòng rên rỉ, một lần va chạm so với lần trước còn muốn nặng hơn, Soviet cảm giác được ngực mình tựa hồ có cái gì bắt đầu lăn lộn.

Hắn một mực lắc đầu, giờ phút này làm sao còn ngồi đây lo lắng được chuyện mình nghe hiểu ý tứ của tiếng gào kia chứ.

“Hou!”, hiển nhin vị đội mũ kia có nhìn thấy động tác của Soviet, bất quá tiếng gào kia lộ ra vài phần nghi hoặc.

Càng về sau, Soviet càng cảm thấy da đầu hơi tê rần, tiếp theo bắt đầu lắc trái lắc phải lắc loạn cả lên.

“Hou, hou?”, ngươi thích cái dạng này? Vị đội mũ dùng tay thử nghiệm một chút lực đạo trong cái lắc đầu của Soviet, sau đó cũng bắt chước theo Soviet mà lắc qua lắc lại. Vừa lắc, vừa gào lên trong miệng.

Soviet nước mắt tuôn rơi, rốt cuộc khi vị đội mũ kia ngừng động tác, hắn mới nặng nề thở phào một hơi, cẩn thận nhìn nhìn nơi ánh mắt phát sáng kia, trưng ra nụ cười ôn nhu dò xét, “Những cái kia ta đều không thích. Ta muốn đi ra ngoài.”

“Hou?”, Soviet mắt thấy ánh mắt sáng kia hơi chớp, đang nhích tới gần hắn. Nếu như hắn đoán không lầm, hẳn là vị đội mũ đã hơi nhúc nhích đầu, sau đó cùng hắn khoảng cách càng ngày càng gần.

“Là vì… nơi này rất tối. Ta muốn ra chỗ khác sáng hơn. Có thể hay không?”. Soviet bất động thanh sắc nuốt nước bọt, cẩn thận nói tiếp. Hắn không biết vị đội mũ kia nghe có hiểu hay không, bất quá, so với làm hành động như ban nãy vẫn hiệu quả hơn. Lúc này nói chuyện hoàn toàn là cách chiếm ưu thế a.

“Hou?”, vị đội mũ im lặng nhìn hắn một hồi lâu mới phá ra tiếng gào.

Này là ý gì? Là đồng ý hay không đồng ý? Hay là nghe không có hiểu? Soviet bất động thân thể, đại não cấp tốc vận động, hắn là đang nghĩ đến, bước kế tiếp nên làm gì, chẳng lẽ là cứ như vậy mà ngoan ngoãn bồi vị đội mũ kia vận động một lần nữa?

Trầm mặc một chút, trong nháy mắt, đột nhiên toàn thân cứng đờ. Trên cổ của hán, kề tới một vật thể cứng nhọn, lạnh như băng.

Đây là cái gì? Rốt cuộc là bị hắn làm cho làm phiền, cho nên muốn giết hắn u? Là muốn cắt cổ hắn hay là bóp cổ hắn cho đến chết hay la… Làm cái gì cũng đều rất thống khổ a! Soviet sau lưng một tầng mồ hôi, nếu như ban đầu trong bóng tối hắn còn có thể xác định là hắn không chết, thế nhưng lần này, xác định kia của hắn đã hoàn toàn biến mất rồi nha.

Lúc này, cảm giác được vật thể cứng nhọn kia càng ngày càng ma xát mạnh lên cổ hắn. Soviet nhịn không được, rốt cuộc cũng ứa ra hai giọt nước mắt, nước mắt kia vừa thành hình, Soviet không kịp nuốt ngược trở lại, bởi vì cảm giác được vật cứng nhọn kia đang kề sát cổ họng hắn, hơi dùng sức mà ấn xuống. Rốt cuộc cũng “tách tách” mà rơi lệ.

Nam nhi không thể rơi lệ. Nhưng trước khi chết còn bị hành hạ như thế này thật tình đau thương không chịu nổi.

“Hou?”, mấy giọt nước mắt kia không biết là trùng hợp hay sao, lại rơi trúng trên vật thể cứng nhọn nọ. Vị đội mũ nghi ngờ một tiếng, cuối cùng đem vật kia dời khỏi cổ họng, nhưng thay vào đó là trực tiếp xoa đến khóe mắt Soviet, tiếp theo lại mềm mại nhẹ nhàng xoa theo con mắt.

Vì vậy… Thay vì cắt cổ bóp họng… về sau lại là muốn móc mắt hắn? Sovet vạn phần chán ghét mà nghĩ. Thời điểm này, não hắn đều bất giác nghĩ đến mùi máu tanh hôi. Bầu không khí còn nặng nề sống động hơn so với lúc hắn xem mấy quyển tiểu thuyết. Thế nhưng… Bây giờ mình là vai chính a, thực tình thương tâm chịu không nổi!!!

“Hou?”. Cảm giác được nhịp tim Soviet bắt đầu đập nhanh, thân nhiệt cũng hơi tăng, vị đội mũ nghi hoặc đến cực hạn. Y bắt đầu nghiêng trái nghiêng phải, tựa hồ như đang biểu thị sự nghi ngờ. Hắn nghiêng tới nghiêng lui ngày càng nhiều, trong tình huống tim Soviet đập nhanh như thế này, thật tình không biết làm gì thì được.

“Hou hou! Hou hou hou!”

Tức thì, bốn phía đột nhiên nổi lên một trận gầm rú vang trời.

“Hou!”, vị đội mũ gầm lên đáp lại một tiếng, trong mắt hiện lên tia kiên định. Ngón tay đang yên vị trên mí mắt Soviet dời xuống, sau đó hai tay nhanh nhẹn ôm lấy người kia. Sau khi chắc chắn rằng Soviet sẽ khôn rơi xuống, ánh mắt lóe lên một vệt hoan hỉ, trực tiếp từ tư thế nằm mà đứng dậy.

“Lạch cạch”, tựa như có vật gì đó rớt xuống đất.

Với chuyện bị ôm như thế này, Soviet kì thật đã cố gắng bình tĩnh lắm rồi, bởi vì cuối cùng thì cái vật thể cứng nhọn lạnh buốt kia cũng li khai khỏi con mắt với da mi yếu ớt của hắn. Thở phào một hơi hết sức nặng nề, choáng váng rốt cục bị cái ôm kia làm cho bớt hẳn.

Máu huyết lưu thông thật sự rất tốt!!!

Soviet trong lòng lại âm thầm cảm thán, chờ hắn hậu tri hậu giác được rồi, hiển nhiên lại thấy được ánh sáng.

—-

Lời tác giả: Dì ghẻ điềm nhiên mà múa bút, dọa cho tiểu thụ sợ hãi chính là lạc thú trong đời.

Lại để cho tiểu thụ rơi nước mắt rồi…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.