Cuồng Y Và Nữ Thần Băng Giá

Chương 14



Nhìn thấy bóng dáng Giang Tiểu Thần biến mất trong kính chiếu hậu, ánh mắt Tô Nhược Sơ lạnh lùng nheo lại.  

Trước đây không có người có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của cô, nhưng người đàn ông này thật sự khiến người khác cạn lời, thật sự không biết cô đang tức giận với anh sao?  

Tô Nhược Sơ càng nghĩ càng cảm thấy bực mình, cô không nhận ra rằng lúc này trong đầu mình toàn là Giang Tiểu Thần, trước đây ngoại trừ công việc ra thật sự không có chuyện gì có thể khiến cô để ý như vậy.  

Bất tri bất giác, cô lái xe đến một ngã tư, điện thoại đột nhiên vang lên lúc chờ đèn giao thông.  

Cô cúi đầu liếc nhìn, lúc này đèn đỏ đã trở thành đèn xanh, sau đó một tay cô cầm lấy tay lái, tay còn lại cầm điện thoại lên.  

“Sếp Tô, xảy ra chuyện rồi.”  

Vừa nghe điện thoại, giọng nói nặng nề của người phụ nữ vang lên từ đầu dây bên kia.  

“Trên thị trường thu mua của chúng ta xảy ra chuyện, người vốn đồng ý hợp tác với chúng ta đột nhiên giảm bớt số định mức thu mua của chúng ta, có người thậm chí còn đột ngột chấm dứt hợp đồng.”  

Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Nhược Sơ lộ vẻ nặng nề, gần đây tập đoàn Tô thị bước vào giai đoạn mới, để nâng cao danh tiếng của tập đoàn Tô thị, gần đây họ đã tăng sản lượng quần áo và đồ trang điểm, sau đó đã đạt được thỏa thuận miệng với nhiều đối tác.  

Đột nhiên xảy ra chuyện như vậy khiến cho tập đoàn Tô thị giậm chân tại chỗ, thậm chí còn thụt lùi.  

“Có hỏi nguyên nhân rõ ràng không?”  

“Hỏi rồi, người ta nói rằng khả năng cạnh tranh và tầm ảnh hưởng thương hiệu của công ty chúng ta trên thị trường sẽ giảm sút đáng kể trong tương lai. Sắp tới rất có thể có giông bão, sau đó không trả được số tiền mua nguyên vật liệu nên đối tác mới ngại hợp tác, một số đối tác cũ cũng sợ hãi, nói rằng nếu không trả đủ tiền thì số lượng mua hàng của công ty sẽ giảm đi.”  

“Tin đồn lan truyền từ đâu?”  

Khuôn mặt nặng nề của Tô Nhược Sơ không hề lộ vẻ hoảng loạn, thậm chí còn toát lên sự bình tĩnh, không hổ là tổng giám đốc lạnh lùng xinh đẹp như băng.  

“Có lẽ là liên quan đến dự án cạnh tranh lúc trước mà chúng ta không giành được. Từ sau khi sẩy tay với dự án, các loại tin đồn cứ luôn bị lan truyền, không ngờ rằng bây giờ lại ảnh hưởng đến tâm trạng của đối tác, ngăn cản sự phát triển của công ty chúng ta.”  

Nghe đến đây, Tô Nhược Sơ đã hiểu phần nào vấn đề, khoảng thời gian trước dự án bị Chu Chí Văn cướp mất, cuối cùng vẫn bắt đầu xảy ra ảnh hưởng.  

Nếu không thể lấy lại hợp đồng và để tiếp tục lên men, hàng loạt phản ứng dây chuyền sẽ xảy ra, tập đoàn Tô thị sẽ dần bị đẩy đến bờ vực phá sản và thanh lý.  

Tuy nhiên, Chu Chí Văn đồng ý bán hợp đồng cho cô với điều kiện duy nhất là lên giường với anh ta, sao cô có thể đồng ý với anh ta chuyện này được.  

“Tiểu Lệ, tạm thời đừng lo lắng về các đối tác mới, hãy nói chuyện với các đối tác trước đó và nói với họ rằng chúng ta chỉ cần số định mức dự trữ ban đầu, không thể ít hơn được, ai muốn giảm số định mức mua thì sẽ chấm dứt hợp tác với danh nghĩa công ty!”  

“Sếp Tô, chuyện này… Hiện giờ công ty có quá nhiều tin đồn, làm vậy e rằng sẽ không có người nào đồng ý đâu, cho dù có đồng ý thì có thể cũng chỉ có một vài nhà, kém xa số định mức thu mua lúc trước.”  

“Ngay cả chúng ta cũng cho là không được thì công ty từ trên xuống dưới dứt khoát giải tán cho xong. Tiểu Lệ, cô đã đi theo tôi hơn một năm, chẳng lẽ cô còn không hiểu suy nghĩ của tôi sao?”  

Nghe vậy, người phụ nữ ở đầu dây bên kia do dự một lát, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, lập tức bừng tỉnh nói: “Sếp Tô, tôi hiểu rồi! Tôi sẽ giải quyết tốt việc này theo lời dặn của cô, số định mức thu mua chắc chắn sẽ không bị giảm đi!”  

Tô Nhược Sơ đang thể hiện mình là một công ty lớn, và cách làm này là để truyền đạt ra thế giới bên ngoài rằng tập đoàn Tô thị không thừa nhận những tin đồn kia.  

Trái lại, cử người đi khách sáo đàm phán với đối tác có nghĩa là ngầm thừa nhận tập đoàn Tô thị xảy ra chuyện, chỉ khiến các đối tác sợ hãi hơn, cuối cùng sẽ có nhiều người rút lui hơn.  

Chỉ công ty ổn định thì mới có thể khiến những đối tác sợ hãi đó bình tĩnh.  

Còn sau này công ty thế nào, Tô Nhược Sơ đã xây dựng kế hoạch trong lòng từ lâu, cô tuyệt đối sẽ không để tập đoàn Tô thị xảy ra chuyện.  

Quyết sách gọn gàng sạch sẽ và thông minh như vậy, đây là trạng thái bình thường sau khi Tô Nhược Sơ tiếp quản tập đoàn Tô thị, từ khi trở thành tổng giám đốc của tập đoàn Tô thị đến nay, mỗi khi xuất hiện khủng hoảng, cô đều nhanh chóng đưa ra quyết định quả quyết anh minh.  

Đặt điện thoại xuống, Tô Nhược Sơ khẽ thở phào nhẹ nhõm, công ty đột nhiên xảy ra chuyện, chỉ đành phải tạm thời bỏ qua chuyện bên cô nhi viện.  

Đang suy nghĩ, cô đột nhiên tăng tốc đến ngã tư quay đầu tiếp theo, định quay đầu trở về công ty, nhưng trong chớp mắt, một chiếc xe tải lớn bất ngờ chạy ngược chiều về phía xe của cô.  

Đồng tử của cô lập tức giãn ra, cô vô thức bẻ lái thật nhanh, tuy nhiên do tốc độ nên xe nghiêng hẳn sang bên phải, cơ thể mềm mại của cô nghiêng sang bên phải, hai quả bóng thịt tròn trịa trên ngực cô run rẩy, cô thảm thiết kêu lên.  

“A a a!”  

“Ầm!”  

Theo tiếng thét chói tai của Tô Nhược Sơ vang lên, chiếc xe tải lớn đã tông mạnh vào lan can bên trái, toàn bộ chiếc xe rẽ sang một bên, chắn đường những chiếc xe phía sau.  

Lúc này, hai chiếc ô tô màu đen đi theo Tô Nhược Sơ lái tới hiện trường vụ tai nạn, bảy tám người đàn ông mặc vest bước ra khỏi xe.  

Tô Nhược Sơ phản ứng kịp thời tránh khỏi va chạm với xe tải lớn nên không sao cả. Tuy nhiên, chiếc xe nghiêng quá xa về bên phải và suýt bị lật, mu bàn tay mảnh khảnh trắng trẻo của cô đập vào vô lăng khiến da bị rách, máu đỏ dần dần chảy ra.  

Đúng lúc này, bên đường tình cờ xuất hiện một đoàn du khách, thấy phía đối diện xảy ra tai nạn giao thông, một nhóm người tốt bụng chạy tới.  

Lúc này, khuôn mặt xinh đẹp của Tô Nhược Sơ tái nhợt, cô ngơ ngác ngồi trên ghế lái, đến khi nhìn thấy một nhóm người đang chạy về phía mình mới bình tĩnh lại, cô vội vàng tháo dây an toàn xuống xe để kiểm tra người lái chiếc xe tải lớn.  

Tuy nhiên, cô vừa bước xuống xe thì bị hai người đàn ông mặc âu phục đi giày da, đeo kính đen chặn đường: “Cô Tô, đi theo chúng tôi một chuyến.”  

“Các người là ai?”  

Tô Nhược Sơ hỏi, sau khi xảy ra chuyện này, lại có người đột nhiên ngăn cản cô, vừa nhìn là biết không phải chuyện tốt lành gì cho cam. Cô lập tức mím môi, theo bản năng gào lên với những người đang chạy đến đây giúp đỡ.  

Tuy nhiên, cô còn chưa kịp kêu lên thành tiếng thì một người đàn ông đột nhiên bịt chặt miệng, ấn vai phải của cô và đẩy về phía xe, hai quả bóng thịt nhất thời bị siết chặt, thân thể không thể động đậy được.  

“Các, các người… Cứu… Cứu tôi với… Cứu tôi với!” Tô Nhược Sơ hét lớn, nhưng miệng lại bị bịt chặt, âm thanh phát ra đứt đoạn, nhỏ như tiếng muỗi.  

Tuy nhiên, những kẻ này đang bắt người giữa ban ngày ban mặt, trước mặt rất nhiều người đi bộ, nhanh chóng bị một số người phát hiện, những người đi đường phản ứng lại lập tức chỉ vào họ và hét lên.  

“Các người đang làm gì vậy?”  

Dám bắt người trước mặt nhiều người như vậy, đương nhiên những tên này không sợ bị người khác phát hiện, người đàn ông túm lấy Tô Nhược Sơ hành động rất nhanh nhẹn, nhanh chóng kéo Tô Nhược Sơ đi.  

Những người đi đường đến giúp Tô Nhược Sơ đều ngẩn người, nhất thời không ai biết chuyện gì đang xảy ra, người nào người nấy ngẩn ngơ đứng tại chỗ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.