Mạc Dao mệt mỏi bước đến trường học. Do ngủ không đủ giấc cộng thêm hoảng sợ quá độ khiến cô ta vô cùng uể oải. Nhưng vì thói quen lúc nào cũng thích đi một mình nên không một ai lại gần hỏi thăm cô ta thế nào, bị bệnh ra làm sao cả.
Trong giờ học, Mạc Dao thật sự quá mệt mỏi, không nhịn được mà nằm bò lên bàn ngủ.
Giáo viên trên bảng giảng bài, học sinh ở dưới nghiêm túc lắng nghe. Đột nhiên, ở trong góc truyền đến một tiếng kêu sợ hãi, kèm theo đó là tiếng chiếc bàn xê dịch và tiếng sách vở rơi xuống đất.
Toàn bộ lớp học đều nhìn về phía phát ra tiếng động. Mạc Dao bị dọa tỉnh, từ trên ghế giật nảy lên, bây giờ vẫn còn đang kinh hoàng thở hổn hển. Nhận thấy ánh mắt của mọi người xung quanh, cô đột nhiên nhớ ra mình đang ở trong lớp học. Ngẩng đầu nhìn thầy giáo đứng ở trên bục giảng, khuôn mặt thầy ấy xanh mét, trừng mắt nhìn cô, chỉ tay, quát lớn: "Ngủ trong giờ học còn chưa tính, thế nhưng vi phạm nội quy làm ảnh hưởng đến các bạn trong lớp! Không muốn học thì đi ra ngoài."
Thật ra thầy giáo phát hiện Mạc Dao ngủ trong lớp từ lâu rồi, chẳng qua thành tích của cô không tốt, ngủ cũng không ảnh hưởng đến người khác nên ông giả vờ mắt điếc tai ngơ. Loại học sinh như Mạc Dao cũng không ít, nhưng cô suýt chút nữa làm đổ bàn học, vi phạm nội quy nghiêm trọng - vì thế là một người thầy, ông bắt buộc phải răn dạy, không thể coi như không có gì được.
Đôi tay Mạc Dao nắm chặt, móng tay như muốn đâm vào thịt. Trong lúc cả lớp đang nhìn chăm chú lại bị thầy giáo mắng, điều này khiến cô ta cảm thấy khó chịu cực kì. Lại nghe thấy mọi người xung quanh khe khẽ nói nhỏ, giống như đang cười nhạo bản thân, Mạc Dao rốt cuộc không nhịn nổi nữa, đá văng ghế ngồi, chạy thẳng ra ngoài.
Tiếng rì rầm trong lớp lại càng lớn. Kiều lão sư gõ gõ lên bảng: "Im lặng!". Phía dưới lập tức yên tĩnh.
"Đi học vi phạm kỷ luật, giáo viên nhắc nhở thì ra vẻ bản thân chịu uất ức lớn lắm không bằng, tưởng mình là công chúa hả? Không có mệnh làm công chúa nhưng lại cứ thích mắc bệnh công chúa."
Phía dưới vang lên một trận cười lớn, không khí căng thẳng trong lớp giảm đi trông thấy. Kiều lão sư tiếp tục nói: "Đừng quan tâm chuyện ngoài lề, chúng ta học tiếp thôi."
Mạc Dao chạy ra khỏi cổng trường, cô nhận ra mình không còn nơi nào để đi, đành phải về nhà. Ác mộng liên tục khiến tinh thần sa sút, Mạc Dao vô cùng bực bội. Lại nghĩ đến cảnh lão sư phê bình, bạn học cười nhạo, đầu cô như muốn nổ tung, lý trí cùng sự cẩn thận ngày xưa đã biến mất hết sạch.
Cô cảm thấy tất cả ác mộng đều bắt đầu từ chiếc lì xì kia. Cô mở di động ra, nhắn một tin chất vấn.
[Mạc Dao]: @ Tử Thần Vì sao cô lại hại tôi? Lì xì ngày hôm qua cô phát cho tôi là thứ quỷ quái gì hả?
Văn Khanh đang đi học nên không thể trả lời. Mạc Dao không chịu buông tha mà tiếp tục gặng hỏi.
[Mạc Dao]: Trả lời đi? Muốn hại tôi đúng không?
Những người khác không biết nguyên nhân, sôi nổi hỏi rõ ngọn ngành.
Mạc Dao vô cùng uất ức nói: Hôm qua cô ta đưa cho tôi một chiếc lì xì, hại tôi từ hôm qua đến giờ vẫn luôn gặp ác mộng không thể ngủ ngon.
Sau khi hiểu rõ mọi chuyện, 7 người trong nhóm cảm thấy thật là vi diệu. Ngay từ đầu Tử Thần tiểu muội đã nói lì xì của muội ấy đều có tác dụng xấu ( trừ đồ ăn ra), Mạc Dao sẽ không ngu ngốc đến độ tự dùng cho bản thân đấy chứ? Ngu xuẩn đến mức này còn cắn ngược kêu người ta hại mình, đúng là không biết nói gì hơn.
Thật ra thì trong nhóm cũng có vài người không thích Mạc Dao. Lúc đầu cô ta dùng công phu sư tử ngoạm, lấy đồ ăn đổi đan dược của bọn họ, về sau vì muốn tu luyện công pháp mà lừa Hoa Âm nói cô ta ở thế giới tu tiên. Những chuyện này khiến mọi người không thích nổi. Bây giờ cô ta lại muốn hãm hại Tử Thần tiểu muội!
[Thanh Nguyên đạo quân]: Khụ, Tử Thần tiểu muội đã nói lì xì của muội ấy đều mang thuộc tính xấu rồi mà.
[Thiều Quang ma tôn]: Ngươi không ngu đến mức tự dùng cho bản thân đấy chứ?
Cái gì?
Mạc Dao sửng sốt, là như vậy sao?
Nhưng mà suy nghĩ cẩn thận thì lời giải thích này mới hợp lí. Nếu không thì vì sao hôm qua cô không thấy ác mộng liên tục ở trong túi? Hay là nó quá hạn?
Mạc Dao cảm thấy mình quá ấu trĩ khiến cho người ta chê cười rồi. Làm thế nào để mọi người bỏ qua chuyện này nhỉ? Không biết Admin có tức giận không nữa? Mạc Dao còn chưa kịp nhắn tin xin lỗi, nhóm lại hiện lên 2 thông báo.
|Hoa âm đạo quân trở thành quản lí|
|Quản lí Hoa âm đạo quân đã chặn bạn|
Hoa âm đạo quân chặn Mạc Dao bởi vì hắn cảm thấy Mạc Dao là kẻ lừa đảo, còn thích hãm hại người khác, hãm hại tiểu tỷ tỷ hay cho hắn đồ ăn ngon.
Những người khác tuy rằng không nói ra nhưng trong lòng đều cảm thấy Hoa Âm làm rất tốt.
Lúc này Văn Khanh cũng thấy được lịch sử trò truyện trong nhóm, quyền quản lí của Hoa Âm là cô đưa, đồng đội này đúng là rất biết phối hợp.
Mạc Dao hoang mang, tại sao tin nhắn không gửi đi được? Thôi rồi, tất cả mọi người đều tức giận, admin càng không cần phải nói.
Mạc Dao vừa tức vừa gấp, vì sao hôm nay lại gặp nhiều xui xẻo như vậy. Cô thử nhắn tin cho Tử Thần nhưng hệ thống thông báo cô không phải bạn tốt của đối phương, trước đây cô có thêm bạn tốt nhưng đối phương không đồng ý.
Mạc Dao gấp đến choáng váng nhưng lại bó tay không có biện pháp. Lúc này cô lại nhận được điện thoại của chủ nhiệm lớp bảo cô trở lại trường học xin lỗi Kiều lão sư.
Xin lỗi, xin lỗi cái gì? Ông ta mắng cô trước cả lớp còn bắt cô đi xin lỗi? Mạc Dao trong cơn giận dữ, nhất quyết không chịu đi xin lỗi.
Ngắt điện thoại, Mạc Dao tức giận nhìn chằm chằm màn hình di động, nhưng khi nhìn đến biểu tượng Weibo trên màn hình, cô nảy ra một chủ ý.
#Giáo viện mắng tôi trước mặt cả lớp, bảo tôi đi ra ngoài, chủ nhiệm lớp lại bắt tôi đi xin lỗi ông ta, tôi nên làm gì bây giờ?#
Weibo của Mạc Dao có hơn mười vạn fan, tuy kém đại minh tinh tai to mặt lớn nhưng cũng có chút sức ảnh hưởng. Weibo vừa được đăng tải đã có rất nhiều người chú ý. Trùng hợp là thời gian gần đây đang nổi lên tin tức một giáo viên tiểu học đánh đập học sinh khiến cho mọi người dị nghị. Bây giờ đúng là thời điểm cộng mạng vô cùng quan tâm đến giáo dục. Mạc Dao đăng tải weibo này không khác gì đang dắt mũi người xem - để bọn họ nghĩ cô ta bị nhà trường đối xử bất công.
Mạc Dao dù gì cũng được coi là nhân vật của công chúng, thế nên chuyện này chẳng mấy chốc đã được truyền bá rộng rãi trên khắp các mặt báo. Hơn nữa cô ta lớn lên xinh đẹp, gia đình nghèo khó nhưng không ngừng vươn lên, hình tượng ban đầu đã là cô gái chăm chỉ, đương nhiên mọi ngươi sẽ không cảm thấy cô ta làm sai - Vì vậy có rất nhiều bình luận khiển trách trường học cùng yêu cầu kỷ luật thầy giáo Kiều. Hiệu trưởng, lãnh đạo bộ giáo dục đều tìm ông để tìm hiểu tình huống khiến ômg khổ không nói nổi.
Nhưng các bạn trong lớp Mạc Dao đều cảm thấy thầy giáo Kiều quá oan uổng. Cô ta suýt chút nữa làm đổ bàn học, vi phạm nội quy lớp học, lão sư nói cô vài câu cũng không được?
Hơn nữa từ đầu tới cuối chỉ có từ « đi ra ngoài » là không được tốt cho lắm. Mạc Dao làm như vậy thật sự là chuyện bé xé ra to. Chẳng qua bọn họ không hề có tiếng nói, giải thích giúp thầy giáo nhưng chẳng ai thèm quan tâm, rất nhanh đã bị những lời phê phán bao phủ.
Vào lúc này Mạc Dao lại đăng một video cảm ơn mọi người đã quan tâm, cô không muốn làm lớn chuyện, chỉ muốn an ổn đi học. Trong video, sắc mặt cô ta tiều tụy, hai mắt đỏ bừng, đáy mắt thâm quầng giống như mấy ngày chưa được một giấc ngủ ngon. Hình tượng này càng khiến mọi người căm phẫn. Nhìn xem, một cô gái ngoan ngoãn lại bị tra tấn thành cái dạng này! Nhất định là chịu rất nhiều uất ức! Vì thế càng kịch liệt khiển trách thầy giáo Kiều, đến cả bộ giáo dục cũng bị liên lụy.
Thấy dư luận đều đứng về phía mình, Mạc Dao thở ra một hơi, trường học thấy cô không có tiền nên muốn bắt nạt cô? Còn lâu nhé.
Đang vui vẻ, Mạc Dao nhận được một thông báo từ trong nhóm.
|Bạn đã nhận được lì xì của Tử Thần|
Sao lại thế này? Cô không hề cướp lì xì của Tử Thần mà. Mạc Dao nhấn vào túi đồ, bên trong vẫn rỗng tuếch như cũ, nhưng tin nhắn rõ ràng cô đã thu lì xì cuả Tử Thần. Nghĩ đến ác mộng lần trước, Mạc Dao không khỏi khủng hoảng, cô gặp ác mộng ba ngày liền mới trở lại bình thường. Bây giờ lại bị lì xì của Tử Thần bám vào người, không biết lần này sẽ gặp phải thứ quỷ quái gì nữa?
Tử Thần!? Vì sao cô ta muốn nhằm vào mình? Chẳng lẽ bởi vì lần trước cô oan uổng cô ta? Hơn thế nữa, Tử Thần thế nhưng có thể tác động mấy thứ xui xẻo lên người mà không cần sự đồng ý của cô, thật là đáng sợ!
Mạc Dao sợ hãi không thôi nhưng lại không biết làm thế nào cho phải. Trong nhóm đã chặn cô rồi, cô không thể tìm người trợ giúp. Báo cảnh sát? Không, không được, cô không thể để cho mọi người biết cô có một nhóm chat như vậy. Hơn nữa tác động bên ngoài cũng chưa chắc đã có ích.
Mấy hôm trước, ác mộng liên tục đã khiến cô nghỉ ngơi không tốt, khó khăn lắm mới kết thúc, không biết lần này sẽ là thứ gì đây. Mạc Dao mang theo tâm trạng lo lắng sợ hãi nặng nề đi vào giấc ngủ.
Trong lúc này dư luận đột nhiên đổi hướng. Một video được đăng tải lên mạng, ghi lại toàn bộ tình huống lúc đó.
Mọi người xem qua đều trầm mặc, bọn họ đã mắng thầy giáo Kiều giống như ông phạm phải tội ác tày trời gì ấy! Nhưng sự thật lại không phải như thế. Mạc Dao ngủ trong giờ học còn chưa tính, suýt chút nữa làm đổ bàn học. Nếu so sánh thì thầy giáo Kiều mắng cô ta như vậy đã là rất nhẹ rồi.
Tận cùng của đen lại là trắng, thầy giáo Kiều không làm sai gì cả. Dân mạng mắng càng tàn nhẫn thì lại càng cảm thấy áy náy. Nhưng bọn họ sẽ không thừa nhận bản thân mình sai mà đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Mạc Dao! Tất cả nhất trí nhằm vào cô.
Mạc Dao lúc tỉnh dậy phát hiện ra hướng gió trên mạng đã thay đổi - tất cả mọi người đều mắng cô! Sau khi xem video xong, cô vẫn không rõ nguyên do, cô bị thầy giáo mắng, ông ta bảo cô đi, chẳng lẽ không phải ông làm sai sao, vì sao tất cả mọi người đều mắng cô chứ? Mạc Dao cảm thấy thật khó hiểu. Xem ra hôm nay không thể ra khỏi cửa rồi.
Mạc Dao nghĩ, chỉ cần mình không ra khỏi cửa, Tử Thần có thể từ trên trời giáng xuống sao?
Trên thực tế, Tử Thần đúng là từ trên trời giáng xuống.
Cô mở tủ lạnh ra định làm bữa sáng nhưng bên trong chỉ còn lại một quả cà chua. Mạc Dao ở nhà ba ngày rồi, đồ ăn đã hết sạch từ lâu. Thôi, nấu cháo đi. Cô nhìn bao gạo, chỉ còn một chút xíu dưới đáy, cũng được, có còn hơn không. Cô vo chỗ gạo ít ỏi còn lại, sau đó ------- hết nước. Ngốc ba giây, Mạc Dao quăng đống gạo vào trong bồn rồi trở về phòng.
Nhưng quá đói, bất đắc dĩ cô phải lấy gói mì cuối cùng ở dưới giường, đổ hai bình nước khoáng vào ấm điện định đem đi đun... Mất điện!!
Trên mạng mọi người đang chửi rủa, trong nhà thì hết thức ăn, mất điện mất cả nước. Lúc này Mạc Dao lại nhận được điện thoại của công ty quản lí yêu cầu chấm dứt hợp đồng, chưa hết, công ty quảng cáo lại gọi điện đòi bồi thường.