Vẫn còn nhớ chú Đinh nói lão già Lôi Nhất Hằng kia vốn nói xong giao An Tình Hủy ra, kết quả trên đường giở quẻ, liên tưởng đến sự kiện mèo nhỏ lần trước, không khỏi hoải nghi, mặc dù cũng có khả năng do các công ty cạnh tranh khác giở trò quỷ, nhưng An Tình Hủy thật sự khiến cho anh nhức đầu!
Hoắc Nhĩ Phi nhìn sắc mặt anh nặng nề như vậy, không khỏi hỏi, “Sao vậy?”
“Không có việc gì, công ty xảy ra chút chuyện, anh hoài nghi không thoát khỏi liên quan tới An Tình Hủy.”
“Không thể nào! Cô ta có năng lực lớn như vậy?” Hoắc Nhĩ Phi không dám tin hỏi.
“Cô ta không phải là một người phụ nữ đơn giản, chuyện lần trước tự tiện nổ súng, Lôi Nhất Hằng vốn định giao cô ta cho anh, kết quả lúc quay về giở quẻ, rất có thể An Tình Hủy lại ra một chiêu mới thuyết phục Lôi Nhất Hằng. Nếu quả thật như anh đoán, đầu óc An Tình Hủy này thật sự không đơn giản, nhưng chơi trò hề này cũng không khỏi quá là hành vi tiểu nhân rồi, anh phải nhanh chóng tìm ra cô ta, loại phụ nữ như vậy quá nguy hiểm!” Thư Yến Tả phân tích rất lý trí nói.
“Anh cho rằng chiêu này là do cô ta chỉ Lôi Nhất Hằng, đi đối phó anh!”
“Đây là lần trận đánh cuối cùng của cô ta, anh sẽ không để cho cô ta thực hiện được!”
Bây giờ Hoắc Nhĩ Phi vừa nghĩ tới An Tình Hủy die nd da nl e q uu ydo n đều cảm thấy rợn cả tóc gáy, người phụ nữ này tại sao lại trở nên đáng sợ như vậy!
“Mèo nhỏ, tối nay em hãy trở về Hương Cảng cùng anh đi.”
“Không cần, em còn chưa chơi đủ.” Hoắc Nhĩ Phi không hề nghĩ ngợi từ chối, thật là, đến Nhật Bản hai ngày ngủ hai ngày, tức chết người.
“Một mình em ở đây, anh không yên lòng, sau này vẫn có cơ hội trở lại.” Thâm tình của Thư Yến Tả chẳng qua chỉ là ngẫu nhiên.
Có lẽ câu “Một mình em ở đây, anh không yên lòng” đả động lòng Hoắc Nhĩ Phi, buồn buồn bới một miếng cơm, gật gật đầu.
Khi tới Hương Cảng đã là một giờ đêm, hai người về đến nhà tắm qua loa đơn giản, rồi lên giường ngủ.
Sáng ngày hôm sau, Lucus tỉnh dậy, phát hiện cha, mẹ đều ở trên giường, vui mừng đến quơ chân múa tay.
“Cha thật giỏi, theo đuổi mẹ trở về rồi!” Một mình bé ở trên giường nhảy đến vui vẻ, nhào vào trên người mẹ làm ầm ĩ không ngừng, hai mẹ con ngược lại chơi được thật vui vẻ.
Thư Yến Tả vẫn ăn mặc chỉnh tề rồi đi công ty, một đống chuyện chờ anh xử lý.
Sáng sớm thứ hai, bên trong phòng họp tòa nhà tập đoàn Thư Á, tất cả nhân viên cấp cao và cổ đông của công ty đều tập trung trong phòng họp, chờ đại BOSS Thư nhị thiếu đến.
Thư ký Monica đã sớm chuẩn bị xong tài liệu cầm trên tay, chờ boss tới đây.
Bảy giờ năm mươi phút, Thư Yến Tả đúng giờ đi vào tập đoàn Thư Á, vào trong thang máy dành riêng cho mình đi về phía phòng họp.
Vừa nhìn thấy boss xuất hiện, Monica gấp rút đi theo, hai người một trước một sau đi vào phòng họp, mọi người đang thảo luận ầm ĩ đều rối rít ngừng lại, ký thác hy vọng lên người nhị thiếu.
“Mọi người chắc hẳn đều biết tin tức hàng đầu rất nóng bỏng trên internet hai ngày nay – chất vấn về sản phẩm của chúng ta có tồn tại không hợp quy cách hay không, giả hay không, mũi nhọn của bản thân chuyện này, tôi cảm thấy được có người ác ý hãm hại, muốn mượn chuyện này chửi bới danh dự mấy chục năm qua của công ty ta. Tập đoàn Thư Á từ thời ông cụ gây dựng sự nghiệp đến nay, vẫn luôn lấy chữ tín, chưa từng nhận được tố cáo liên quan đến phương diện chất lượng từ khách hàng hoặc thương gia, ở điểm này, tôi tương đối hài lòng, cũng hy vọng các vị đang ngồi đây không ngừng cố gắng, chất lượng và chữ tín vĩnh viễn là mấu chốt thành công của công ty.”
‘Các vị đang ngồi ở đây rất nhiều người là cổ đông cấp nguyên lão của công ty, dĩ nhiên cũng không thiếu nòng cốt tinh anh mới tới, sở dĩ lựa chọn Thư Á, chắc hẳn trong lòng mọi người đều có suy tĩnh. Trong lúc quan trọng này, chúng ta cần phải làm không phải là nhân tâm phân tán, mà tập trung lực lượng, vượt qua cửa ải khó khăn này, đều nói lời đồn đại dừng ở mức trí giả, cái này phải xem các tinh anh dưới cờ của tôi đi làm trí giả
[email protected] như thế nào đó.” Thư Yến Tả lên tiếng từ tận đáy lòng, đã lăn lộn thương trường nhiều năm như vậy, anh vẫn nắm bắt được tốt tâm lý của người dưới.
Lão cổ đông Dương Chí vẫn luôn ủng hộ Thư Yến Tả là người đứng ra đầu tiên, “Nhị thiếu nói đúng, chính tôi ở tại tập đoàn Thư Á hơn ba mươi năm, chưa từng nhận được bất kỳ tố cáo nào của khách hàng hay thư nặc danh, sao đột nhiên trên web lại lan truyền tin tức như vậy, quả thật là hoàn toàn bịa đặt, tôi tin tưởng tất cả mọi người đều rõ ràng cách làm trên thương trường anh lừa tôi gạt, nâng cao bản thân đi chê bai người khác.”
“Đúng vậy, trước mắt chúng ta cần làm chính là đồng tâm hiệp lực, vượt qua cửa ải khó, danh dự nhiều năm như vậy của Thư Á không thể bị lời đồn đại nho nhỏ này làm hỏng.” Lại có người nói.
Lập tức hàng loạt tiếng phụ họa, nhưng cũng có người nói ra quan điểm không giống vậy, một cô gái xinh đẹp mặc quần áo model đồ trang sức trang nhã môi đỏ mọng, nhìn chung quanh một vòng nói: “Có câu nói: Không có lửa làm sao có khói, nhị thiếu cũng không thể quá tuyệt đối, lỡ như thật sự điều tra ra cái gì không hợp quy cách, đồ dỏm, tôi nghĩ cũng không phải không thể, mọi người đang căm tức lời đồn đại này cũng đừng quên nắm chắc sản phẩm của chúng ta.” Cô chính là tổng giám đốc thị trường mới tới tập đoàn Thư Á chưa tới nửa năm Camille (Tạp Mật Lạp).
Mọi người rối rít kinh ngạc nhìn về phía cô, giống như sau một khắc sẽ bị out ra vậy.
“Bốp! Bốp!” Thư Yến Tả vỗ tay đầu tiên, vẻ tán thưởng thoáng qua trong mắt, “Camille nói không sai, chúng ta không chỉ coi lời đồn đại này thành một kiểu vu cáo, mà là một cảnh tỉnh, cho dù trước kia chưa từng có khách hàng tố cáo, nhưng cũng không có nghĩa về sau không có, làm bất cứ chuyện gì chúng ta cũng phải chu đáo, bảo đảm hết sức cẩn thận, sản phẩm càng thêm nắm giữ chặt chẽ, hơn nữa phần lớn sản phẩm của công ty chúng ta đều xuất khẩu ra nước ngoài, nếu như chất lượng không qua cửa, sẽ là một khoản tổn thất kếch xù, chắc hẳn mọi người đều rõ ràng.”
“Mặt khác chúng ta phải nghĩ ra kế sách tới bình ổn chuyện này, bên cạnh đó việc nắm giữ sản phẩm phải gia tăng lực, bảo đảm hết sức cẩn thận, sau khi tan họp, phòng thị trường đưa ra một phương án cho tôi, tôi cần chính là hiệu suất.” Dừng một chút, nói tiếp: “Cần tài liệu gì khác cứ nói với các phòng ban khác, bất kỳ lúc nào cũng hoàn toàn phối hợp, tan họp.” Nói xong, sải bước ra khỏi phòng họp.
Sau khi trở lại phòng làm việc, Thư Yến Tả lập tức bắt đầu lao đầu vào công việc, thư ký Monica rất thân thiếp bưng một ly cà phê đá Cappuccino mà boss thích nhất vào.
Cô như thường để ly cà phê xuống chuẩn bị đi ra ngoài.
“Buổi chiều sau khi tan việc, cô có hẹn không?” Thư Yến Tả đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi.
“Không có.” Monica lắc lắc đầu, rất kỳ quái tại sao boss lại hỏi vậy, tim “Thịch” một cái nhảy lên.
“Cô và mèo nhỏ coi như năm năm không gặp, buổi tối ăn cơm chung.”
“Mèo nhỏ?” Cô không nhớ rõ mình di@en*dyan(lee^qu.donnn) biết người này.
Mắt Thư Yến Tả chớp chớp, rất bình tĩnh nói: “Tên đầy đủ là Hoắc Nhĩ Phi.”
Monica kinh ngạc, “Hoắc Nhĩ Phi? Chính là cô gái năm năm trước theo tôi đi dạo trung tâm thương mại?”
“Ừ, chính là cô ấy.” Thư Yến Tả gật đầu một cái.
Monica hơi không dám tin, cô và Hoắc Nhĩ Phi tổng cộng chỉ gặp nhau một lần, chính là lần đi trung tâm thương mại đi dạo phố đó, còn náo loạn như vậy, thật sự khiến cho mình vẫn còn sợ hãi với cô ấy, sau đó lại chưa từng xuất hiện, sự kiện kia cũng dần dần quên đi, chỉ có điều thoáng cái qua năm năm, cô ấy lại xuất hiện?
Chẳng lẽ năm năm này cô ấy vẫn luôn ở Hương Cảng? Không thể nào!
Nếu boss đã lên tiếng, cô cũng không có lý do từ chối, nên đồng ý rồi.
Bây giờ Monica đã thăng chức lên làm thư ký cao cấp của Thư Yến Tả, lương tháng cũng gấp bội, đặc biệt phụ trách sắp xếp chương trình trong ngày cho boss, truyền tin tức, văn thư giấy tờ các loại, cũng chủ động phân ưu giải sầu cho boss; dĩ nhiên cũng sẽ trợ giúp quyết sách, trợ giúp quản lý, bao gồm thay mặt boss đảm nhận các công việc thông thường, việc hành chính cụ thể, cung cấp điều kiện tiện lợi cho công việc và cuộc sống của boss.
Thư Yến Tả cảm thấy Monica cũng không tệ lắm, làm bất cứ chuyện gì đều vô cùng nghiêm túc, chủ yếu nhất là cô chỉ làm chuyện mình nên làm, chưa bao giờ đi vọng tưởng, hoặc làm chút chuyện ngu xuẩn không có khả năng.
Ngay cả Lang cũng nói Monica không giống phụ nữ, nhất định chính là một bà đàn ông, cả ngày mang mắt kính gọng đen, đồ công sở màu đen, hoàn toàn không có dáng vẻ phụ nữ, nhất là ba năm nay, vẻ mặt càng ngày càng lạnh, nhất định là bị thất tình đả kích.
Thư Yến Tả không có ý kiến về cách nói của cậu ta, anh cũng mặc kệ cuộc sống riêng của Monica, chỉ càn cô làm tốt trợ lý là được, bảy năm chung đụng, anh cũng quen rồi, lại càng không bằng lòng đi đổi một thư ký xứng chức như vậy.
Có một nữ thư ký khác mới nhận Beryl (Bách Lệ Nhi), hoàn toàn khác Monica, cô ta chú trọng nhất ra cửa phải die ennd kdan/le eequhyd onnn trang điểm, nước hoa nhất định phải xức, cho dù là đồ công sở cũng phải là mốt mới nhất, thư ký ấy mà, nhất định phải khiến cho boss và các đồng nghiệp khác trong công ty vui mắt vui tai mới được.
Beryl luôn muốn đi làm cho ông chủ vui lòng, luôn thỉnh thoảng liếc mắt, nhưng Thư Yến Tả vốn không để ý đến cô ta, nói rõ ràng cho cô ta biết, nếu còn như vậy, đi thẳng!
Cô ta chủ yếu phụ trách công việc hành chính phía ngoài, bao gồm tiếp đãi, văn thư bình thường, châm trà đưa nước v.v...
Hoắc Nhĩ Phi cũng không nghĩ tới Monica vẫn còn ở tập đoàn Thư Á, lại một lần nữa nhìn thấy người quen cũ, tâm tình vui thích, nhất là cô ấy còn từng giúp mình.
“Monica, thật sự không nghĩ tới còn có thể gặp cô lần nữa.” Hoắc Nhĩ Phi cười híp mắt nói.
Lucus ở bên cạnh cũng cười ngọt ngào kêu một tiếng, “Xin chào dì Monica.”