Cừu Cừu, Anh Yêu Em

Chương 64



Ngay khi cô tích xấu hổ thành giận, tính hủy bỏ đề nghị, khung giao dịch lại đột nhiên biến mất, hệ thống nhắc giao dịch thành công. Miên Miên sửng sốt, nghi ngờ nhìn chằm chằm màn hình. Chẳng lẽ vừa rồi tạm dừng là cô sinh ra ảo giác, thật ra thời gian chỉ qua vài giây?

“Cám ơn” Trên đỉnh đầu anh hiện lên hai chữ này, nhưng không có cách nào phán đoán suy nghĩ thật của anh từ nhân vật trong trò chơi.

“Ừ” Miên Miên đáp lại một tiếng, trầm ngâm một lúc đề nghị: “Chúng ta đừng đánh nữa, quay về thành Thiên Nam luyện trang bị nhé?”

Anh không có ý kiến, vì thế hai người đồng thời bay về thành Thiên Nam.

Hai người phân công nhau làm việc, Miên Miên thấy anh chạy phương hướng nuôi thú, mà cô lấy trong kho hàng hơn mười viên Cường hóa thạch, hai bùa hộ mệnh gia tăng tỷ lệ thành công, trực tiếp chạy tới cửa hàng vũ khí.

Bởi vì ngày kia chính là giải thi đấu Cửu huyền thiên la, cho nên người chơi chật ních ở cửa hàng vũ khí, chật hẹp như nêm cối. Miên Miên rất trực quan cảm nhận được giải thi đấu lần này quy mô lớn, phản ứng sôi nổi. Cảm thán xong, cô nhìn qua vài góc, thử vài thứ, rốt cục nhấp vào NPC, mở khung luyện vũ khí ra.

Mở túi hàng ra, cô lấy vòng cổ, vòng tay gia tăng đẳng cấp một lần, bởi vì may mắn, cho nên quá trình gia tăng rất thuận lợi. Cô suy nghĩ một chút, lại chạy về kho hàng, xuất ra hai viên Thạch đầu lực phòng ngự 22.

Cô muốn tăng mạnh lực phòng ngự của Tử vận nghê thường y cùng với Hộ oản nội giáp một chút, cứ như vậy, cho dù không thể trợ giúp anh một tay ở trận đấu, ít nhất sẽ không trở thành gánh nặng của anh. Ở sâu trong nội tâm của Miên Miên, đây là chuyện cô tuyệt đối không thể chấp nhận. Cứ thế, bọn họ đã vượt qua danh nghĩa “Vợ chồng”.

Hôm nay vận khí không tồi, Thạch đầu cũng không rớt xuống, Tử vận nghê thường y thành công gia tăng 44 điểm lực phòng ngự. Cô vừa lòng nhếch khóe miệng.

Trong túi hàng còn còn lại Hộ oản nội giáp cần rèn, nhưng Thạch đầu lại dùng hết. Cô xem xét số lượng bạc của mình, suy tư một hồi, nhẹ phẩy tay áo, xoay người chạy về phía gian hàng có tiếng người huyên náo.

Tình hình mua bán ở các gian hàng thịnh vượng hơn xưa, giương mắt nhìn lại tất cả đều là đầu người chi chít, bảng hiệu quầy hàng, cửa sổ nói chuyện tầng tầng lớp lớp. Miên Miên nhìn đến loại trận pháp này, vô cùng không muốn tiếp tục đi tới, nhưng cuối cùng vẫn kiên trì cất bước về phía trước.

Sau khi tiến vào đám đông, hình ảnh trở nên vô cùng hỗn loạn, Miên Miên vừa bước đi vừa suy nghĩ, nhấp một cái xem có bao nhiêu quầy hàng bán Thạch đầu, thế nhưng không phải chào giá rất cao thì chính là phòng ngự rất thấp, cô thất vọng đóng cửa sổ, tiếp tục đi đến trung tâm gian hàng.

Thật vất vả tìm được một quầy hàng giá cả tương đối thấp, cô dừng bước, ở cửa sổ nói chuyện phiếm phổ thông hỏi: “Có đây không?”

Chủ quầy hàng đáp lại rất nhanh: “Có”

Cô rất nhanh tính toán trong lòng, sau đó gõ xuống: “Thạch đầu phòng ngự 22, 2000 vạn bán không? Tôi mua bốn viên” Thạch đầu phòng ngự không hề rẻ, mua bốn viên này, Miên Miên sắp táng gia bại sản.

Mắt chủ quầy hàng sáng lên, tha thiết nói: “2000 vạn một viên?”

“……2000 vạn bốn viên”

Sắc mặt đối phương trầm xuống, giọng điệu không tốt: “Bổn điếm bán không nổi, cô tìm quầy hàng khác đi”

Miên Miên bất đắc dĩ, đành phải tiếp tục tìm kiếm quầy hàng thích hợp. Cuối cùng, cô lại tìm được một gian hàng nhìn qua tương đối được, trải qua chuyện vừa rồi, cô nói chuyện cũng lưu loát hơn: “Phòng ngự 22, 2000 vạn bốn viên, bán không?”

Đối phương càng lưu loát hơn: “Cút”

Miên Miên hậm hực rời đi.

Nhưng vài quầy hàng sau, cô đều nhận được đãi ngộ như nhau. Nghĩ rằng trò chơi chính là thế giới hiện thực thu nhỏ, mọi chuyện đều cần dùng tiền để mở đường. Cô cảm thán.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.