Cửu Đỉnh Ký

Chương 357: Thích dạy dỗ



Thanh Sơn mỗi một bước đều nhảy xa bảy tám trượng, đi trên núi đá mà như giẫm trên đất bằng, cùng Thanh Loan lao đi.

- Ta sớm đã đoán được.

- Trong truyền thuyết Thanh Loan là một thần điểu chìm trong hỏa diễm, còn phượng hoàng thì là thần thú của hỏa diễm... Thanh Loan là vua của loài chim, hỏa diễm nó phun ra có uy lực cao hơn ngọn lửa của những yêu thú tiên thiên kim đan khác! Việc này rất dễ dàng có thể phán đoán ra.

Đằng Thanh Sơn thầm nhắc nhở bản thân.

- Không thể vì việc có thể đánh bại Nhật Lôi Mục, Hoàng Phủ Ngọc Giang mà kiêu ngạo được!

Từ khi có thể dễ dàng đánh bại Hoàng Phủ Ngọc Giang ở Minh Nguyệt Đảo, Đằng Thanh Sơn lúc đó tự nhận thấy thực lực mình khi so với cường giả tiên thiên kim đan thì thuộc loại nhất đẳng. Đặc biệt là ở trên đảo phượng hoàng, tỷ thí với Thanh Loan một lần! Lần tỷ thí đó, Đằng Thanh Sơn đánh cho Thanh Loan bị thương.

Vì trên Cửu Châu Đại Địa, Thanh Loan được xưng là vô địch dưới hư cảnh.

Đằng Thanh Sơn cũng cho rằng mình đã có thể đánh bại được Thanh Loan, vậy tự nhiên là vô địch dưới hư cảnh! Đi tới Đoan Mộc Đại Lục, Đằng Thanh Sơn lại cứ đánh là thắng! Điều này làm Đằng Thanh Sơn sinh ra sự tự tin, hắn cho rằng mình là vô địch dưới hư cảnh! Hắn coi trời bằng vung, trong lòng cho rằng mình sắp đạt tới hư cảnh!

Nếu so sánh thì Đằng Thanh Sơn mạnh hơn Thanh Loan. Vậy thôi.

Nhưng Đằng Thanh Sơn quên mất, hắn và Thanh Loan chỉ là tỷ thí, tuyệt không phải quyết chiến sinh tử. Tuyệt chiêu của Thanh Loan chưa sử dụng ra để đối phó với hắn!

- Trong ngọn hắc diễm đó hàm chứa ngọn tử diễm có thể làm cho lân giáp ngoài của con Lục Túc Đao bị cháy sạch, chỉ xì xì vài tiếng là bị thương trong nháy mắt. Nói về năng lực phòng ngự thân thể, ta con kém con Lục Túc Đao một chút.

Đằng Thanh Sơn nhớ lại:

- Trừ phi, nội gia cương kình của ta đạt tới hậu kỳ! Đến lúc đó, nội gia cương kình có thể hình thành vòng bảo hộ nội gia cương kình ở ngoài thân, phụ trợ cho thân thể, lực bộc phát có thể đạt đến cực hạn là một trăm sáu mươi vạn cân! Lúc đó, chắc ta có thể đánh bại được Lục Túc Đao rồi.

Đằng Thanh Sơn mặc dù có tiên thiên chân nguyên.

Nhưng bây giờ, tinh lực của hắn đều tiêu hao vào nội gia cương kình, không lãng phí Thần để đi luyện tiên thiên chân nguyên! Chân nguyên cấp độ tiên thiên hư đan khi hình thành vòng bảo hộ, dưới mũi đao của con Lục Túc Đao hoặc đối diện với hỏa diễm của con Thanh Loan thì căn bản không chịu nổi một kích.

Khi nội gia cương kình đạt tới hậu kỳ sẽ có uy lực chẳng hề kém chân nguyên tiên thiên kim đan!

- Ta quá kiêu ngạo rồi! Nhật Lôi Mục chỉ được xưng là có thể xếp trong ba hạng đầu Thiên Bảng.

- Lúc trước sư phụ ta lúc ở Đại Duyên Sơn, một kiếm bức lui Cổ Ung, trọng thương Triệu Đan Trần và Vạn trưởng lão Tuyết Ưng Giáo. Một kiếm đó đã ẩn chứa Đạo rồi!

- Thực lực của sư phụ cũng ẩn chứa Đạo. Vậy Thú Vương thì sao?

- Thú Vương đệ nhất Thiên Bảng, ngồi ở vị trí đệ nhất hơn mười năm mà không ai có thể rung chuyển được. Thực lực ta bây giờ so với Thú Vương thì ai mạnh ai yếu?

Đằng Thanh Sơn lắc đầu, có lẽ trước khi gặp phải Lục Túc Đao và thấy Thanh Loan phát uy, hắn còn cho rằng hắn có thể đánh bại Thú Vương.

Nhưng lúc này thì Thanh Sơn không xác định được.

- Ta chưa tới hư cảnh! Thú Vương cũng chưa tới hư cảnh! Nhưng lão lại ở đệ nhất Thiên Bảng nhiều năm như vậy...

- Con đường tu luyện, vô số cường giả như sao trên trời.

- Từ hôm nay trở đi ta sẽ tĩnh tâm tiềm tu. Đợi đến khi nội gia cương kình của ta đạt tới hậu kỳ thì mới có tư cách tuyên bố là vô địch dưới hư cảnh.

Đằng Thanh Sơn tâm trí bị đả kích, một lần nữa nhận rõ bản thân mình.

...

Đằng Thanh Sơn và Thanh Loan như ảo ảnh tiến lên trước tàn cây rất nhanh, trong nháy mắt đã tới bờ hồ Nguyệt Nha.

- Đằng đại ca!

Lý đợi nãy giờ rất sốt ruột, thấy Đằng Thanh Sơn và Thanh Loan vội cùng Tiểu Bình ra.

- Đằng đại ca... huynh... huynh không có việc gì chứ?

Lý lo lắng nhìn kỹ thân thể Đằng Thanh Sơn. Đấu với Lục Túc Đao, y phục trên người Đằng Thanh Sơn đã rách nát, thoạt nhìn như rất thảm.

- Ha ha… Huynh không việc gì! Nhưng nếu không phải nhờ có Thanh Loan kịp thời xuất hiện, lần này huynh cho dù không chết cũng bị thương.

Đằng Thanh Sơn cười nhìn về phía Thanh Loan, Lý cảm kích nhìn về phía nó phát ra một tiếng kêu to, đồng thời đưa tay vuốt ve bộ lông vũ của Thanh Loan vẻ rất thương yêu.

Thanh Loan lập tức kiêu ngạo ngẩng đầu, kêu to vài tiếng.

- Đằng đại ca, muội và Tiểu Bình đang ở đây chờ Đằng đại ca trở về, chợt nghe bên kia có tiếng gầm. Muội nghe tiếng gầm đó biết ngay là có một con yêu thú muốn giết Đằng đại ca, nên mới sốt ruột bảo Thanh Loan bay tới đó.

Lý nhìn những lỗ rách trên y phục Đằng Thanh Sơn thở một hơi.

Trong thiên hạ rất nhiều yêu thú, nhưng có một vài con yêu thú số lượng cực nhỏ.

Như Lục Túc Đao, chỉ sợ cả Đoan Mộc Đại Lục cũng chỉ có một hai con. Tự nhiên không có khả năng hình thành thú ngữ, thú ngữ của Lục Túc Đao thuộc loại thú ngữ thường dùng.

Trong thiên địa rất nhiều yêu thú, nhưng chủng loại thú ngữ thì không nhiều, cũng chỉ có vài loại thôi.

Đây là nguyên nhân vì sao Lý có thể nghe hiểu rất nhiều ngôn ngữ của yêu thú.

Đằng Thanh Sơn giật mình, không khỏi cảm kích:

- Tiểu, cám ơn muội.

Trên mặt Lý không kìm được nụ cười mừng rỡ.

- Một tiếng cám ơn mà đã cao hứng như vậy.

Tiểu Bình thấy thế, cảm thấy bực mình nhắc:

- Tiểu tỷ tỷ!

- Đằng đại ca, nó rốt cuộc là yêu thú gì?

Lý dò hỏi.

- Đây là một con yêu thú mà ở Đoan Mộc Đại Lục được gọi là Lục Túc Đao.

Đằng Thanh Sơn cất giọng thán phục:

- Lục Túc Đao có cáo đầu hình tam giác, thân thể tựa như rèn bằng cương giáp, có sáu chân, mỗi một chân đều đều dài phải tới năm trượng. Chân như lưỡi đao sắc bén, hơn nữa ở trên chân còn có rất nhiều cây những gai nhọn, còn có hai đôi cánh. Cánh cũng vô cùng sắc bén, hơn nữa tốc độ phi hành cực nhanh.

Lý nghe thế trong đầu xuất hiện một hình tượng, không khỏi hít mạnh một hơi lãnh khí.

- Con yêu thú này quả là đáng sợ. - Lý cả kinh.

- Ừm, không chỉ riêng yêu thú thiên phú đáng sợ, hơn nữa huynh cảm giác Lục Túc Đao đã có giải thích về Đạo. Tiền túc của nó bổ ra, căn bản là một bộ đao pháp vô cùng tinh diệu.

Đằng Thanh Sơn thán phục. Bình thường yêu thú thì khá là chất phác, chỉ có tốc độ nhanh, linh hoạt, nhiều nhất là giảo hoạt một chút thôi.

- Đao pháp? - Lý trừng mắt.

- Ừm.

Đằng Thanh Sơn trịnh trọng gật đầu:

- Huynh đoán chừng con Lục Túc Đao này cũng như huynh, đều đã cảm ngộ được đạo của thiên địa. Có lẽ sau này nó sống thêm vài năm là có thể trở thành yêu thú hư cảnh!

Một yêu thú tiên thiên kim đan không có khả năng mạnh tới như vậy, đây là một con yêu thú đã lĩnh ngộ Đạo!

- Hơn nữa con yêu thú này tối thiểu sống trên ngàn năm. - Đằng Thanh Sơn lại nói.

- Hơn một ngàn năm? Người chúng ta đến cả Vũ Hoàng, Tần Lĩnh Thiên Đế cũng không có biện pháp sống hơn một ngàn tuổi. - Lý không khỏi cảm thán.

- Sống lâu thành những lão quái vật mà lĩnh ngộ một chút về Đạo cũng không có gì kỳ quái.

Đằng Thanh Sơn lập tức cười:

- Nhưng cũng bất tất phải lo lắng, yêu thú lĩnh ngộ với Đạo khó hơn nhân loại nhiều. Khi huynh đạt tới hư cảnh thì sợ nó còn chưa tới!

- Tiểu, từ hôm nay trở đi huynh chuẩn bị chuyên tâm tiềm tu.

Đằng Thanh Sơn nhìn về phía Lý:

- Có lẽ huynh thường xuyên ở tại bờ hồ Nguyệt Nha, nếu muội cảm thấy quá tịch mịch và nhàm chán thì có thể bảo Thanh Loan chở ra ngoài chơi, ngồi trên lưng Thanh Loan muội có thể dạo rất nhiều nơi.

- Hi hi… chỉ tạm thời thôi mà. - Lý cười vội lắc đầu.

Tiểu Bình bên cạnh thấy thế, chỉ có thể thầm lắc đầu:

- Tiểu tỷ tỷ... Rõ là...

*******

Sau khi đánh với Lục Túc Đao, Đằng Thanh Sơn dồn mọi tâm tư đắm chìm vào việc tu luyện. Ba mươi sáu khối bản sao trên đá cũng được xếp thành hàng, cắm vào trong đất. Mỗi ngày Đằng Thanh Sơn đều nhìn đá phiến, cũng phải bốn năm canh giờ! Hơn nữa, đám người Lý kinh ngạc phát hiện...

Đằng Thanh Sơn có thêm một sở thích!

Dạy đồ đệ!

Không chỉ riêng dạy Đằng Thú mà còn dạy cả Lý.

...

Sáng sớm, bờ hồ Nguyệt Nha lại một lần nữa ngưng kết một lớp băng dày. Trên lớp băng dày là một tầng tuyết.

Đằng Thú đứng trên băng, từng chiêu từng thức luyện Hành Thổ Chi Quyền do hắn sáng chế. Hành Thổ Chi Quyền chậm rãi như đẩy cối xay, dày nặng như núi, khi truyền tới Đằng Thú, một chiêu một thức lại tựa như động vật chém giết, hung mãnh phi thường. Thấy thế, Đằng Thanh Sơn đứng một bên liên tục lắc đầu!

- A Thú, đừng có làm vẻ hung ác như vậy. Ta bảo con luyện quyền, chứ không phải bảo con giết người!

Đằng Thanh Sơn lớn tiếng.

Đằng Thú bị giáo huấn đứng đực ra.

Lý ở một bên giải thích ý của Đằng Thanh Sơn.

- Con cẩn thận nhận thức ý cảnh của ta này!

Đằng Thanh Sơn lạnh lùng nói, rồi diễn luyện một lần Hành Thổ Chi Quyền. Quyền ảnh Đằng Thanh Sơn chậm rãi, trong khoảnh khắc hai tay hắn tựa như biến thành hai cái thớt khổng lồ. Cả thân ảnh Đằng Thanh Sơn tạo thành một quả núi lớn!

- Ầm ầm…

Ẩn ước có lực hành thổ thiên địa vờn quanh Đằng Thanh Sơn, làm cho không gian chung quanh chấn động. Ngoài thân Đằng Thanh Sơn cũng lóe ra hào quang màu vàng đất.

- Thấy rõ rồi chứ?

Đằng Thanh Sơn nhìn về phía Đằng Thú.

Đằng Thú gật đầu lia lịa.

- Luyện... Luyện đến khi ăn cơm trưa mới được ngưng.

Đằng Thanh Sơn

- Dạ.

Đằng Thú vội cao giọng đáp.

Đằng Thú tiếp tục luyện quyền. Còn Lý đi đến cạnh Đằng Thanh Sơn, an ủi:

- Đằng đại ca, A Thú đã rất lợi hại rồi. Huynh dạy cho hắn những quyền pháp khác, kể cả Ngũ Hành Quyền gì gì đó, hắn đều luyện không tệ. Đằng đại ca, huynh nên rộng lượng một chút.

- Nghiêm sư xuất cao đồ.

Đằng Thanh Sơn lầm bầm.

- Không thể được chăng hay chớ!

- Đằng Thú có thiên phú luyện võ rất cao.

Đằng Thanh Sơn nhìn nhìn thân ảnh thiếu niên đang luyện võ:

- Nhưng chỉ dựa vào thiên phú cao sau này thành tựu sẽ có hạn, cường giả chính thức chẳng những thiên phú cao còn phải khắc khổ hơn người, còn có nhận thức. Tính cách quyết liệt như huynh mới có thể trở thành cường giả tuyệt đỉnh được.

Đằng Thanh Sơn nhìn về phía Lý:

- Tiểu, thi triển một lần tiên pháp mà ngày hôm qua huynh truyền cho muội xem nào!

Lý ra vẻ đau khổ:

- Dạ.

Đạt tới cảnh giới bây giờ, Đằng Thanh Sơn coi như vạn pháp tương thông. Với thành tựu của Đằng Thanh Sơn về Hành Thủy Chi Quyền, sáng chế một bộ tiên pháp mềm dẻo kết hợp với hiểm độc cũng không khó! Đằng Thanh Sơn cũng phát hiện, trong quá trình dạy đệ tử có thể lĩnh ngộ nhiều hơn. Cứ tự hỏi, rồi tự trả lời, trong lúc dạy người khác mình càng thấu triệt hơn về hành Thổ chi đạo và Hành Thủy Chi Đạo.

- Thân thể cứng quá.

Nhìn Lý luyện tiên pháp, Đằng Thanh Sơn kêu.

- Thân thể phải nhu hòa, phải cảm giác thân thể chính là trường tiên, trường tiên tựa như một bộ phận thân thể.

...

Ngày tiếp ngày yên lặng trôi qua. Đằng Thanh Sơn khi thì dạy Đằng Thú, khi thì dạy Lý, một bộ phận thời gian khác thì tìm hiểu Khai Thiên Tam Thập Lục Thức. Đằng Thanh Sơn giải thích về Đạo cũng càng thêm sâu...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.