Cửu Đỉnh Ký

Chương 373: Chiêu thức mạnh nhất



Dịch: suthat

Mấy ngày hôm nay Đằng Thanh Sơn chìm đắm trong nghiên cứu.

Hắn phát hiện.

Vì cán Luân hồi thương không sắc bén, cho nên cán thương bổ ra uy lực cũng không lớn! Cùng là một trăm sáu mươi vạn cân khí lực, nếu dùng cán thương bổ xuống so với dùng mũi thương đâm uy lực kém rất nhiều. Trước khi có được thức thứ chín, trong đầu hắn tuy loáng thoáng có chút ý niệm trong nhưng vẫn nghĩ không thông.

Lấy được khắc đá của thức thứ chín này, cùng với quá trình lĩnh ngộ, những khó khăn của Đằng Thanh Sơn đã nhanh chóng được giải quyết.

Mũi thương sắc bén! Khí lực đều ngưng tụ thành một điểm, lực xuyên thấu mạnh nhất.

Cán thương thì sao?

Cán thương cũng có chỗ tốt của cán thương, tuy rằng không có cách nào đem lực đạo ngưng tụ tại một điểm, thế nhưng tính dẻo dai của cán thương lại giúp Đằng Thanh Sơn thi triển ra lực đạo giống như Cách sơn đả ngưu! Một điểm mũi thương không có cách nào thi triển loại lực đạo này mà cán thương lại rất thích hợp, trải qua thực nghiệm gọt giũa của Đằng Thanh Sơn cuối cùng sáng chế ra chiêu thứ năm - Phách Sơn!

"Ta nói rồi mà, ông trời rất là công bằng! Con Lục Túc Đao có phòng ngự thân thể rất mạnh mẽ, lại có hai đôi cánh cùng sáu cái chân giống như thanh đao. Ta dự đoán nội tạng khí quan của nó cũng không phải quá mạnh mẽ, lực đạo chấn động đó đã khiến nó bị chấn thương." Đằng Thanh Sơn đối với việc đánh bại Lục Túc Đao càng thêm tự tin.

"Hống..."

Phẫn nộ hống lên một tiếng trầm thấp, Lục Túc Đao nhanh chóng bay đến phía trên Đằng Thanh Sơn, sáu cái chân dài đồng thời vung lên Dưới sự huy động của sáu cái chân như đao này, cây đại thụ nơi Đằng Thanh Sơn đứng trên liền bị cắt thành nhiều khối nhỏ, có khối bị cánh của Lục Túc Đao thái thành vụn nhỏ.

Sáu cái chân dài đồng thời từ bốn phương tám hướng tập kích Đằng Thanh Sơn.

"Quả là có thông minh, mới vậy đã phát hiện nhược điểm của chiêu này." Đằng Thanh Sơn lộ ra một tia cười.

Chiêu Phách Sơn này có nhược điểm.

Trước kia lúc Đằng Thanh Sơn mới sáng chế ra "Độc Long Toản", mỗi một lần thi triển Độc Long Toản đều bị mất kiểm soát trong nháy mắt. Đương nhiên "Độc Long Toản" hiện tại đã không còn chút kẽ hở. Thế nhưng một chiêu "Phách Sơn" này có một quá trình tích lực, một khi vội vàng phát chiêu lại không có thời gian tích lực để sử.

Thứ nhì, đối với Lục Túc Đao mà nói, nó hoàn toàn có thể dùng sáu cái chân như đao, từ bốn phương tám hướng công kích.

Đằng Thanh Sơn xuất Luân hồi thương chỉ có thể bổ về phía một cái chân, năm cái khác hoàn toàn có thể trong nháy mắt đánh trọng thương hắn! Đó chính là nhược điểm.

"Lục Túc Đao, hôm nay ngươi thua chắc." Đằng Thanh Sơn nhảy xuống mặt đất, còn Lục Túc Đao cũng bổ thẳng xuống, sáu thanh đao cấp tốc vây lấy hắn.

Đằng Thanh Sơn tay phải liền động, Luân hồi thương biến chuyển hóa thành chiêu thức Hỗn Nguyên Nhất Khí.

Choang! Choang! Choang!

m thanh va chạm liên tiếp khiến mặt đất xung quanh chấn động, cây cối biến thành mạt vụn tạo ra một khối bụi mù bao phủ.

Trong màn bụi mù dày đặc, Đằng Thanh Sơn giống như mặc chiến giáp thân hình chớp động nhanh chóng né tránh, còn sáu cái chân dài của Lục Túc Đao ầm ầm nện xuống gây nên một trận đất rung núi chuyển, khiến nền núi đá nứt ra, vô số đá vụn bay vụt khắp bốn phương tám hướng, không ít đá vụn đập lên người Đằng Thanh Sơn.

Chiến giáp cương kình bên ngoài thân Đằng Thanh Sơn chấn nhẹ, nó dễ dàng hóa giải lực đánh vào.

"Trước kia, cảm nhận chung là sức mạnh của con Lục Túc Đao này lớn. Hiện tại xem ra, hẳn là tương đương với sức mạnh hiện thời của ta." Trải qua một chút giao thủ ngắn ngủi, Đằng Thanh Sơn rốt cuộc đã hoàn toàn xác định lực lượng của Lục Túc Đao! Lực bạo phát của thân thể Lục Túc Đao, đại khái cũng là khoảng quanh một trăm sáu mươi vạn cân.

Nếu như mượn chấn động của hai đôi cánh, lực lao xuống, thế thì còn có thể đề thăng lực công kích thêm một chút.

"Thân thể Lục Túc Đao phía trên có cánh, ta từ phía trên thi triển một chiêu "Phách Sơn" sẽ bị cánh ngăn trở."

"Nếu như đánh lên cái chân như đao, chân nó cứng rắn, có thể truyền chấn động này đủ để chấn thương Lục Túc Đao, thế nhưng vì bị chân nó cản trở chỉ có thể khiến Lục Túc Đao thương nhẹ mà thôi."

Đằng Thanh Sơn trong lòng minh bạch, chiêu Phách Sơn này, muốn thực sự có hiệu quả, trừ phi không có cánh ngăn cản, trực tiếp bổ lên thân thể Lục Túc Đao.

"Ngao…" tiếng kêu hưng phấn cao vút vang lên, Thanh Loan bay lơ lửng trên không, hai cánh nhẹ rung, Lý Quân mặc áo da bạch sắc giống như một tiên nữ đứng trên lưng Thanh Loan theo dõi cuộc chiến của Đằng Thanh Sơn và Lục Túc Đao!

Lúc này trời đã tờ mờ sáng.

Bụi mù tràn ngập, cây cối liên tiếp đổ xuống rầm rầm.

Đằng Thanh Sơn giẫm lên vách núi hướng lên cao phóng tới, liên tiếp di chuyển mấy bước, sau đó bất ngờ đạp mạnh!

" Ầm ầm…" Một cái hố lớn xuất hiện, còn đằng Thanh Sơn thì như tên rời cung bay về phía Lục Túc Đao.

Lục Túc Đao gào lên, sáu cái chân lần thứ hai vây lại bổ tới.

"Loảng xoảng!" Đằng Thanh Sơn đánh văng ra một cái càng, các gai nhọn trên càng xẹt qua người hắn. Đằng Thanh Sơn lại giẫm lên cái càng tiếp tục đạp xuống phóng đi, nhằm phía bụng Lục Túc Đao.

Một khi tới được gần người là Đằng Thanh Sơn có thể thắng!

Vù vù…

Hai đôi cánh chấn động, Lục Túc Đao nhanh chóng bay lên, đồng thời sáu cái chân dài nhanh chóng co lại, bổ ra hình thành thiên la địa võng.

Sau một chuỗi giao kích hắn lại bị đánh bay đi.

Đằng Thanh Sơn chân phải cắm thẳng vào vách núi, cả người dừng lại trên vách núi dựng đứng nhìn Lục Túc Đao đang lơ lửng giữa không trung.

"Có sáu cái chân, muốn lại gần xem chừng cũng khó." Đằng Thanh Sơn cũng có chút đau đầu.

Lục Túc Đao liệng quanh giữa trời, nó đã phát hiện nhân loại trước mắt hôm nay thật đáng sợ. Đến tận bây giờ nó vẫn chưa gây thương tích cho Đằng Thanh Sơn, mà bản thân nó đã bị thương nhẹ! Hôm nay về mặt lực lượng, Đằng Thanh Sơn không kém so với nó, về chiêu thức công kích Đằng Thanh Sơn cũng lợi hại!

Nó cũng đang suy nghĩ làm thế nào đánh bại được nhân loại trước mắt!

Một người một yêu thú đều cảm thấy đối phương khó chơi.

Mà xa xa giữa không trung, Lý Quân đứng trên lưng Thanh Loan chỉ biết nín thở quan sát.

……

"Xem ra, phải thi triển chiêu có uy lực lớn nhất rồi." Đằng Thanh Sơn hiểu rõ, có tiếp tục chém giết cũng chỉ lãng phí thời gian, xuất thẳng tuyệt chiêu thôi.

Đằng Thanh Sơn đưa tay trái ra."Xeo xeo..." các tia cương kình xoay chuyển tụ tập trong lòng bàn tay rồi tiếp đó ngưng tụ thành một khối cầu, cuối cùng ẩn vào trong người hắn.

"Một chiêu này của ta đạt đến cương kình hậu kỳ, có thể thi triển được rồi."

Đằng Thanh Sơn giẫm lên vách núi, bất ngờ phóng đi tới hơn mười trượng, sau đó đạp mạnh một cái!

Vách núi bị đạp nứt ra, đồng thời hắn lao người tới hướng Lục Túc Đao lúc này đang ở cùng độ cao với hắn!

"Hống…" Hai tròng mắt Lục Túc Đao mơ hồ như có một tia đỏ đậm, sự tự tôn của yêu thú khiến nó không muốn lui bước mà lại giương cao đôi cánh quạt mạnh xuống, dựa vào sức đẩy mạnh mẽ, sáu cái chân dài như những cái liềm khổng lồ vung lên bổ về phía Đằng Thanh Sơn, không khí vì vậy sản sinh hàng loạt đạo khí nhận (lưỡi đao khí).

Đằng Thanh Sơn hai mắt sắc bén như đao.

Trong tay Luân hồi thương chưa hề chuyển động, một cỗ lưu quang thổ hoàng sắc nhanh chóng tụ tập đến mũi Luân hồi thương, cùng với lực đạo xoay tròn, những lưu quang cũng xoay tròn bắt đầu nén lại, khi xoay tròn đến nơi đỉnh nhọn của thương liền hóa thành một viên quang điểm thổ hoàng sắc. Nội gia cương kình áp súc thành một điểm, không ai hoài nghi uy lực của nó.

"Hây..." (người dịch: từ tượng thanh, kiểu tiếng hét ki-a trong võ thuật) cùng với sự xoay tròn của cương kình, Đằng Thanh Sơn hai tay cầm cán thương bất ngờ rung lên, cán Luân hồi thương cũng bắt đầu xoay tròn.

Lực đạo đáng sợ của cường kình, cùng với quang điểm do cương kình tụ hợp họp cả tại một chỗ!

"Xuy xuy...."

Tại Đầu nhọn của mũi thương, quang điểm do cương kình tụ hợp nên cùng với xuyên thấu lực mạnh mẽ kết hợp, sản sinh ra lực đạo kinh khủng, không gian cũng bởi vậy mà bắt đầu vặn vẹo.

Lục Túc Đao tựa hồ cảm giác được uy hiếp, sáu cái chân dài đồng thời ngăn trở!

"Oành!!!"

Không gian bất ngờ bùng nổ tựa như sấm sét nổ vang bên tai!

Chiêu mạnh nhất của Hình Ý Ngũ Hành Thương -- Xích Hổ Bào!

Lực nổ mạnh khủng khiếp trong nháy mắt đánh văng sáu cái chân dài ra, một vệt ngân sắc chớp lên, mũi Luân hồi thương đâm thẳng vào bụng Lục Túc Đao.

Ở đó không có sự bảo vệ của cánh mà chỉ có một tầng lân giáp, căn bản là không có cách nào ngăn trở được mũi Luân hồi thương. Chỉ nghe "xoẹt" một tiếng, Luân hồi thương đã xuyên vào bụng!

Phía dưới lân giáp chính là tầng thịt, phòng ngự yếu gấp mười gấp trăm lần, mũi Luân hồi thương mới đâm vào phân nửa Đằng Thanh Sơn liền lập tức rút ra.

"Viu!" Đằng Thanh Sơn giẫm lên Lục Túc Đao bất ngờ đạp một phát, cả người hướng phía dưới lao xuống.

Máu tươi lục sắc từ bụng Lục Túc Đao phun ra.

Đằng Thanh Sơn xuống tới đất, còn cơ thịt nơi bụng Lục Túc Đao nhẹ chuyển, rất nhanh đã ngưng chảy máu.

"Ngươi thua rồi!" Đằng Thanh Sơn đứng trên mặt đất.

Lục Túc Đao cũng đã hạ xuống đất, đôi mắt khổng lồ trên cái đầu tam giác nhìn chằm chằm Đằng Thanh Sơn, nó cũng biết... vừa rồi nếu như không phải Đằng Thanh Sơn hạ thủ lưu tình thì nó đã chết rồi! Chỉ cần Luân hồi thương của hắn đâm sâu thêm một chút, lại đem nội gia cương kình truyền vào, bạo phát ở bên trong liền có thể giết chết nó.

"Hống..." Lục Túc Đao gầm nhẹ.

"Chiêu Xích Hổ Bào này quả nhiên như ta sở liệu." Đằng Thanh Sơn trong lòng vui sướng.

Khi mới luyện ra nội gia cương kình, chiêu thức mạnh nhất của Đằng Thanh Sơn là Xích Hổ Bào chứ không phải Độc Long Toản, năm đó dưới chân thành Duyên Giang Thành, giữa nơi hai quân đối chiến, nhờ vào chiêu Xích Hổ Bào Đằng Thanh Sơn đã biến một gã Tiên thiên hư đan cường giả thành tro bụi.

Chiêu Xích Hổ Bào là tiên thiên chân nguyên kết hợp cùng sức mạnh thân thể.

Trên đại thảo nguyên, nội gia cương kình đạt tới trung kỳ, bởi vì nội gia cương kình không thể tồn tại cùng tiên thiên chân nguyên, một chiêu Xích Hổ Bào này chính là sức mạnh thân thể thêm vào tiên thiên chân nguyên, bạo phát lực đại khái khoảng một trăm vạn cân. Mà Độc Long Toản lại là thân thể lực lượng thêm vào cương kình, uy lực trái lại càng mạnh thêm một bậc!

"Nội gia cương kình rất đặc thù, đạt tới hậu kỳ mới có thể ngưng kết thành chiến giáp. Tiền kỳ chỉ là từng đạo lưu quang, mà trung kỳ cũng chỉ là ngưng kết trở thành dạng vòng.

Chiêu Xích Hổ Bào yêu cầu phi thường hà khắc!

Phải khiến năng lượng ngưng tụ tại đầu thương, sau đó xoay tròn ngưng kết một chút. Loại khống chế lực này, so với ngưng kết thành chiến giáp càng cao hơn một ít! Ở giai đoạn cương kình tiền kỳ và trung kỳ, căn bản vô pháp làm được đến mức này.

Nhưng đạt tới hậu kỳ cương kình biến đổi mạnh mẽ, có thể dễ dàng ngưng tụ thành chiến giáp, so với khống chế Tiên thiên chân nguyên bắt đầu dễ dàng hơn, vì thế mới có thể sử dụng chiêu này.

Bạo phát lực của cương kình là tám mươi vạn cân, mà cương kình trong cơ thể kết hợp với thân thể, có thể khiến song chưởng của Đằng Thanh Sơn bạo phát một trăm sáu mươi vạn cân lực đạo, nói cách khác chiêu Xích Hổ Bào này có thể bộc phát ra hai trăm bốn mươi vạn cân lực đạo! Hoàn toàn vượt quá uy lực của Độc Long Toản.

"
Song chỉ có điều một chiêu này tiêu hao quá khủng khiếp!" Đằng Thanh Sơn thầm than.

Chiêu này uy lực cực mạnh, tiêu hao cũng kinh người.

Kiếp trước, quyền pháp mạnh nhất của Đằng Thanh Sơn là Hổ Pháo Quyền!

Còn hiện nay, thương pháp có lực xuyên thấu mạnh nhất chính là Xích Hổ Bào.

Đương nhiên chiêu Phách Sơn cũng rất mạnh, nhằm vào người hoặc yêu thú có phòng ngự mạnh mà nội tạng lại yếu, thậm chí có thể một kích giành thắng lợi! Chiêu Độc Long Toản tiêu hao nội gia cương kình phi thường ít, có thể duy trì lâu. Như Ảnh Tùy Hình thì liên miên bất tuyệt, Hỗn Nguyên Nhất Khí phòng ngự là mạnh nhất.

Ngũ hành thương pháp của Đằng Thanh Sơn, chiêu nào cũng có ưu thế, có khuyết điểm riêng của nó.

"
May mà có một chiêu này, bằng không thật khó mà đánh bại Lục Túc Đao." Đằng Thanh Sơn lộ vẻ tươi cười.

"
Đằng đại ca!" thanh âm của Lý Quân vang lên. Thanh Loan từ trên cao đáp xuống đứng trên mặt đất, Lý Quân từ trên lưng Thanh Loan nhảy xuống phấn khởi chạy tới,

"
Đằng đại ca, huynh thắng rồi."

"
Lý Quân, muội giúp huynh hỏi lại nó, nó có chịu theo ta hay không." Đằng Thanh Sơn nói.

Trước đây thu phục không được, mà hiện tại mình mạnh hơn so với nó, lại có Lý ở đó có lẽ có hi vọng.

"
Hống...hống hống..." Lý Quân nhìn Lục Túc Đao.

Lục Túc Đao ngập ngừng một chút, chăm chú nhìn Đằng Thanh Sơn cũng phát ra một tràng tiếng rống trầm thấp.

Lý Quân nhướng mày, lại lập tức rống tiếp.

Cứ như thế, trao đổi với nhau một hồi lâu.

"
Đằng đại ca." Lý Quân nhìn sang Đằng Thanh Sơn.

"
Làm sao vậy?" Đằng Thanh Sơn cũng phát hiện có gì đó không ổn.

Lý Quân bất đắc dĩ nói:

"
Con Lục Túc Đao này thật đúng là cố chấp, mặc kệ muội nói thế nào nó cũng không đáp ứng, quá là kiêu ngạo."

"
Đao pháp do sáu chân nó thi triển có chút hơi hướng của Kim Hành Chi Đạo. Huynh hiện nay đã sáng chế ra thức thứ nhất của Kim Hành Chi Quyền, nó sau đó quan sát hàng ngày, đối với sự lĩnh ngộ của nó để trở thành yêu thú Hư Cảnh cũng có chỗ tốt." Đằng Thanh Sơn nói, trước kia Thanh Loan chính vì điều này mà theo Đằng Thanh Sơn.

"
Muội nói rồi." Lý Quân lắc đầu "Muội còn nói Đằng đại ca huynh tiến bộ lợi hại như vậy, sau này có thể đạt tới Hư Cảnh, nó theo chúng ta sẽ có chỗ tốt. Thế nhưng Lục Túc Đao này vẫn là chẳng chịu chấp nhận."

"
Hừ!" Đằng Thanh Sơn cũng nhìn về phía Lục Túc Đao.

Đằng Thanh Sơn mơ hồ thấy một tia trêu tức trong mắt Lục Túc Đao, hắn liền cười bảo "
Tiểu Quân, muội hỏi lại nó đi. Huynh nghĩ nó không có khả năng ngu ngốc cố chấp như vậy."

Lý Quân gật đầu, lại quay đầu qua hỏi.

"
Ừmm?" Nghe Lục Túc Đao đáp, Lý Quân trên mặt từ từ lộ ra vẻ kinh ngạc.

"
Nó nói cái gì?" Đằng Thanh Sơn hỏi.

"
Đằng đại ca, nó hỏi huynh: vừa rồi một chiêu đánh bại nó đó thực ra là thế nào? Sức mạnh của huynh tương đương với nó, thế nào mà thoáng cái trở nên mạnh mẽ như vậy?" Lý Quân hỏi, hiển nhiên Lục Túc Đao này bị Đằng Thanh Sơn đánh bại trong lòng còn có chút bất cam. Rõ ràng song phương khác biệt không bao nhiêu, thế nào mà lại thua được? Đằng Thanh Sơn lộ ra vẻ tươi cười:

"
Nói cho nó biết, đây là thương pháp do huynh tự nghĩ ra."

Sau khi Lý Quân chuyển lời, Lục Túc Đao nghe được đáp án. Nó một lúc.

"
Hống... Hống..." Lục Túc Đao phát ra một tràng tiếng rống trầm.

"
Nó nói, huynh so với nó mạnh hơn không được bao nhiêu, nó vỗ cánh một cái là có thể chạy trốn dễ dàng, nó sẽ không thần phục huynh." Lý Quân giải thích.

Đằng Thanh Sơn cau mày.

Lục Túc Đao lại rống tiếp, Lý Quân tiếp tục phiên dịch.

"
Nó nói tuy rằng sẽ không phục tùng huynh.... nhưng mà thực lực của huynh tiến bộ quả thực rất ấn tượng, lần đầu tiên huynh cùng một nhân loại nữa liên thủ vẫn không bằng nó. Lần thứ hai có thể chống lại công kích của nó, lần thứ ba thì đánh bại nó."

"
Hơn nữa huynh vừa rồi đâm vỡ lân giáp nhưng không giết chết nó, cho nên Lục Túc Đao đáp ứng theo huynh mười năm, xem là báo cái ân huynh vừa rồi hạ thủ lưu tình. Trong mười năm nếu như huynh có thể giúp nó đề thăng thực lực, nó sẽ tiếp tục theo. Nếu như không tăng được, nó sẽ bỏ đi. Nếu huynh đáp ứng nó lưu lại, bằng không nó sẽ đi."

Nói xong, Lý Quân nhìn Đằng Thanh Sơn.

"
Thật đúng là chưa nhìn thấy thỏ chẳng chịu thả ưng." (Câu thành ngữ: ý nói không thấy lợi trước mắt thì không theo) Đằng Thanh Sơn lộ vẻ tươi cười, "Nói cho nó biết, huynh sẽ làm cho nó theo huynh mãi mãi."

Lý cười nhìn sang Lục Túc Đao giải thích.

"
Hống ~" Lục Túc Đao cũng rống đáp lời.

"
Đằng đại ca, nó nói nó cũng hy vọng huynh có thể làm nó trở thành thần thú Hư Cảnh." Lý cười.

Từ đó, Lục Túc Đao theo Đằng Thanh Sơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.