Cửu Đỉnh Ký

Chương 517: Hủy Diệt chi đạo



Vai bị xuyên qua một tiễn, giữa ngực lại bị xuyên thêm một tiễn nữa. Đặc biệt là tiễn thứ hai đã đâm thủng nội phủ trọng yếu của Lục Túc Đao Trì. Nhưng yêu thú vốn có sinh mạng lực cực kỳ mạnh mẽ, nếu không phải nê hoàn cung bị đâm thủng thì không thể đương trường mất mạng được, nên nó vẫn có thể gượng được.

- Hống...

Lục Túc Đao Trì gào lên một tiếng, máu từ miệng không ngừng phun ra, đồng thời nó liều mạng lết tới gần chỗ của Đằng Thanh Sơn.

- Đao Trì!

Gần đó, Đằng Thanh Sơn cũng liều mạng lao tới.

- Ha ha… Nghiệt súc, ngươi còn chưa chết à?

Chỉ thấy đất cát nứt bung ra, con yêu thú Lục Nhĩ Toản Địa Thử tựa như cái dùi khổng lồ, trên lưng nó chính là Thân Công Đồ uy phong lẫm liệt, y đang lấy ra một cây Liệt Hư tiễn màu vàng sẫm. Trong mắt Thân Công Đồ, Lục Túc Đao Trì lúc này đã sắp chết, không tư cách để y tiêu hao một cây Phá Hư tiễn.

- Cho dù ta không động thủ thì con nghiệt súc này nội phủ đã bị trọng thương, sợ là không bao lâu nữa nữa nó cũng sẽ mất mạng thôi.

Rồi y kéo mạnh thần cung.

Liệt Hư tiễn màu vàng sẫm vừa đáp vào dây cung, thần cung vừa được kéo căng ra, Thân Công Đồ nhíu mày:

- Tên Kinh Ý chạy tới đây nhanh thật, như thế cũng tốt. Hai người Liễu Hạ, Vũ Đồng Hải cũng đã đến. Đến lúc đó ba phương liên thủ, Kinh Ý không thể chạy trốn được. Kinh Ý ơi Kinh Ý! Ngươi vì con yêu thú mà không quản tới cả tính mạng mình à.

Xoẹt xoẹt...

- Mũi Liệt Hư tiễn màu vàng sẫm bắt đầu ẩn ẩn có những vết nứt không gian hình xoắn ốc không ngừng xoay tròn. Thân Công Đồ không còn phân tâm, mặc cho Đằng Thanh Sơn và Lục Túc Đao Trì hội hợp, y chỉ chuyên tâm vào mũi tên, khí thế càng lúc càng mạnh.

- Ầm ầm...

Đằng Thanh Sơn va vỡ một khối đá ngầm lớn dưới đất, tựa như một viên thiên thạch chạy theo một đường thẳng tắp, vọt tới trước người Lục Túc Đao Trì.

- Xoẹt xoẹt...

Lực thiên địa hùng hậu điên cuồng tràn ngập chung quanh Đằng Thanh Sơn làm căng phồng đất đá trong phạm vi mấy trượng chung quanh hắn. Bây giờ điều xuất hiện trong phạm vi tầm mắt Đằng Thanh Sơn là Lục Túc Đao Trì đã bị thương rất nặng. Hai cây Phá Hư tiễn cũng nứt rạn.

Máu Đao Trì có màu xanh lục cũng rỉ ra khóe miệng và trước ngực nó.

- Hống...

Con ngươi đỏ như máu của Lục Túc Đao Trì nhìn Đằng Thanh Sơn trân trối.

- Đao Trì.

Đằng Thanh Sơn thấy mũi tên lòi ra trước ngực Lục Túc Đao Trì, vốn trong lòng hắn đã tràn ngập sự phẫn nộ như muốn trào ra ngoài, trong lúc nhất thời trong lòng hắn lại tràn ngập thêm niềm sát ý vô tận, như muốn hủy diệt tất cả. Đằng Thanh Sơn luôn luôn khổ luyện mài giũa Tam Thể Thức để ngộ cho được Tử chi đạo, nhưng lại luôn cảm thấy thiếu chút gì đó. Lúc này trong nháy mắt đã đột phá tầng trở ngại kia.

- Ầm...

Lực thiên địa chung quanh Đằng Thanh Sơn chấn động dữ dội, cơ hồ trong nháy mắt, một luồng hắc lực nồng nặc, hỗn tạp với Đại Địa lực vờn quanh thân thể Đằng Thanh Sơn. Hành Hỏa chi đạo, hành Kim chi đạo cùng với một bộ phận hành Thủy chi đạo, dung hợp thẳng thành Tử chi đạo, còn gọi là 'Hủy Diệt chi đạo'.

Tự nhiên, Đằng Thanh Sơn vốn nắm được lực hành Hỏa, lực hành Kim cũng trực tiếp dung hợp hóa thành Tử lực chiếm cứ cả năm thành lực thiên địa.

Trong nháy mắt, từ việc nắm sáu thành lực thiên địa, bây giờ hắn tăng lên tới bảy thành lực thiên địa!

Hơn nữa sức mạnh thân thể của Đằng Thanh Sơn có thể so với một thành lực thiên địa. Như vậy là có tám phần! Rồi lại thông qua Khai Sơn Tam Thập Lục Thức bộc phát ra tuyệt chiêu cực mạnh, tuyệt đối có thể đạt tới chín thành rưỡi, uy lực đáng sợ rất gần mười thành.

'Hủy Diệt chi đạo, nguyên lai như thế! Giết! Giết hết tất cả gì người cản trở, phải để chúng chết hết!!!'

Đằng Thanh Sơn từ sau khi được Bùi Tam chỉ dẫn, tâm tình vẫn luôn khá là bình tĩnh, chưa bao giờ có tâm lý phẫn nộ muốn giết chóc như thế. Khi ngộ ra Hủy Diệt chi đạo, trong nháy mắt Đằng Thanh Sơn mới biết được, Hủy Diệt - Tử chi đạo, cái quan trọng nhất chính là phải có tâm lý kiên quyết quyết đoán muốn hủy diệt!

Giết hết tất cả! Hủy diệt tất cả!

Nhưng ngay lúc này hắn rõ ràng cảm ứng được tầm ngoài hai mươi trượng, Thân Công Đồ đang ở cùng với Lục Nhĩ Toản Địa Thử, đồng thời giữa hai tay đã tụ tập một luồng lực thiên địa đáng sợ.

Có thể phán đoán là y lại muốn bắn tên. Đằng Thanh Sơn giận tới mức trợn như muốn rách mắt.

Lục Nhĩ Toản Địa Thử còn đang đi dần về phía này.

Khoảng cách giữa song phương không ngừng thu nhỏ lại. Hơn hai mươi trượng, hơn mười trượng.

- Hống...

Lục Túc Đao Trì liều mạng muốn né tránh.

- Thân Công Đồ, chết đi!!!

Đằng Thanh Sơn quát lên một tiếng lớn, chẳng những không chạy trốn với Lục Túc Đao Trì, ngược lại xoay người bổ về phía Thân Công Đồ. Vốn là một đuổi một chạy, khoảng cách giữa song phương sẽ thu hẹp chậm hơn. Nhưng khi Lục Nhĩ Toản Địa Thử và Đằng Thanh Sơn chạy về phía nhau thì, khoảng cách mười trượng hơn chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt!

- Hả?

Hai mắt Thân Công Đồ trợn trừng như có điện quang lóe ra, không hề do dự chút nào, y nhè nhẹ buông tay phải ra.

- Muốn chết!

Một mũi tên màu vàng sẫm trong nháy mắt xuyên phá đất đá trở ngại.

Chỉ nghe 'Xoảng' một tiếng!

Một tiễn đáng sợ với khoảng cách gần như thế, Đằng Thanh Sơn có phản ứng có nhanh tới đâu cũng không có tác dụng. Khai Sơn Thần Phủ cũng có thể dùng để ngăn trở tiễn này, Đằng Thanh Sơn lại không nghĩ tới việc dùng Khai Sơn Thần Phủ để ngăn cản!

- Giết ta, muốn giết ta chỉ bằng ngươi à!!!

Khi mũi tên vừa bắn ra, Đằng Thanh Sơn nắm chặt Khai Sơn Thần Phủ cũng điên cuồng bổ ra, mang theo một tàn quang hình chiến phủ khổng lồ. Chỉ cần khí tức đáng sợ ẩn chứa trong phủ này cũng đủ làm cho Thân Công Đồ chấn động:

- Không đúng...

Y chỉ có thể vội vung thần cung trong tay về phía trước mặt cố cản một búa này.

Một tiếng 'Bùng' vang lên, cả người Thân Công Đồ đã bị chém bay đi.

Còn Đằng Thanh Sơn chỉ khẽ lui về phía sau hai bước.

- Hừ!

Hắn cúi đầu nhìn xuống trước ngực, chỉ thấy bị tổn hại áo ngoài nhưng bộ nội giáp Hồng Thiên Thần Giáp bên trong thì chỉ có một điểm xước trắng trên đó.

'Không dùng Phá Hư tiễn mà cũng muốn làm thương tổn ta à? 'Đằng Thanh Sơn cả người mặc Hồng Thiên Thần Giáp, chỉ sau Chí Cao thần giáp, lúc này tin tưởng mười phần.

Bị một phủ của Đằng Thanh Sơn chém bay ra xa, Thân Công Đồ cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Y cùng Đằng Thanh Sơn đã từng giao thủ, mặc dù về phòng ngự y quả có chút chênh lệch, nhưng y vẫn tự nhận là thực lực Đằng Thanh Sơn cũng không mạnh hơn y. Nhưng cảnh vừa rồi khi Đằng Thanh Sơn dùng một búa với uy lực ghê gớm, rõ ràng mạnh hơn trận chiến ở dưới thành Giang Ninh quận thành nhiều lắm.

- Liễu Hạ huynh, Đồng Hải huynh, Kinh Ý tựa hồ có đột phá. So với tên Thiết Hạt Tử thì phỏng chừng cũng không chênh lệch đáng kể.

Thân Công Đồ lo lắng truyền âm.

Lúc này, hai người Liễu Hạ và Vũ Đồng Hải đã đến gần Đằng Thanh Sơn.

- Cho dù hắn là Thiết Hạt Tử, không có yêu thú Đao Trì trợ giúp, cũng chắc chắn sẽ chết.

Vũ Đồng Hải tự tin mười phần truyền âm cho Thân Công Đồ.

Vũ Đồng Hải và Liễu Hạ đều có thể phát huy gần như mười hai thành lực thiên địa.

Thực lực như thế, trên bầu trời lại có Liệt Phong Long Chuẩn, dưới đất có Lục Nhĩ Toản Địa Thử.

Còn bên Đằng Thanh Sơn thì Lục Túc Đao Trì đã bị thương nặng, lên trời xuống đất tất cả đều không đường nào có thể chạy trốn.

Đằng Thanh Sơn dùng một búa chém lui Thân Công Đồ, liền lập tức chạy tới chỗ Lục Túc Đao Trì. Hắn rõ ràng cảm ứng được khí tức của Lục Túc Đao Trì đang yếu dần.

'Thương thế tới chỗ nguy hiểm rồi.'

Đằng Thanh Sơn kinh hãi.

- Hống...

Thấy Đằng Thanh Sơn tới, Lục Túc Đao Trì quay đầu lại. Hai cặp mắt đỏ như máu trên cái đầu tam giác nhìn chằm chằm vào Đằng Thanh Sơn, còn Đằng Thanh Sơn lúc này không quản việc gì khác, nhanh như chớp móc ra một cái hộp ngọc từ trong ngực, mở hộp ngọc, rồi nhanh chóng lấy ra một trong hai lá Bất Tử thảo. Bất Tử thảo có bảy lá, mờ ảo có bảy sắc hào quang lưu chuyển.

Chỉ cần đứng gần Bất Tử thảo hít sâu một hơi, đã cảm giác được thân thể tựa hồ dễ chịu hơn nhiều.

Hắn luôn luôn mang bên mình Bất Tử thảo, chủ yếu để ngừa vạn nhất.

'May mà có mang theo. '

- Đao Trì.

Đằng Thanh Sơn làm gì còn quan tâm tới sự quí giá của Bất Tử thảo, lấy ngay một gốc Bất Tử thảo ném cho Lục Túc Đao Trì. Trong cặp mắt màu đỏ của Lục Túc Đao Trì có chút khát vọng, khát vọng được sống, vội há miệng tớp ngay toàn bộ gốc Bất Tử thảo rồi nuốt trọn.

Vừa nuốt vào, cơ hồ trong nháy mắt, khí tức của Lục Túc Đao Trì rõ ràng đã tăng vượt bậc.

'Quả thật có công dụng kỳ diệu.' Đằng Thanh Sơn vội nhảy lên lưng Lục Túc Đao Trì, đồng thời chỉ về phía trước.

- Hống...

Lục Túc Đao Trì vô cùng sung mãn, kêu lớn một tiếng, rồi lập tức bay lên phía trên cực nhanh.

Con Lục Nhĩ Toản Địa Thử rất nhát gan và cẩn thận. Khi Thân Công Đồ bị đánh bay, nó cũng không tới chỗ Đằng Thanh Sơn và Lục Túc Đao Trì tử chiến, mà là tới gần Thân Công Đồ, lại để Thân Công Đồ leo lên lưng nó. Chỉ một chút như vậy, Đằng Thanh Sơn đã có đủ thời gian cho Lục Túc Đao Trì phục dụng một gốc Bất Tử thảo rồi!

Cũng không trách Lục Nhĩ Toản Địa Thử. Lần trước nó đi giúp Hồng Thiên Thành đã bị lỗ nặng. Do đó nó cứ nhớ mãi.

Hôm nay nhiệm vụ của nó là hỗ trợ truy đuổi, chứ không phải là chém giết. Nó đương nhiên không đem thân đi mạo hiểm.

Vèo! Vèo!

Vũ Đồng Hải và Liễu Hạ, cơ hồ chỉ một cái bóng Lục Túc Đao Trì cực nhanh lướt lên phía trên.

Chỉ thiếu chút nữa là hai người bọn họ đuổi tới kịp.

- Sao nhanh như vậy, khí tức Lục Túc Đao Trì lại mạnh lên không ít?

- Không rõ ràng lắm, mặc kệ nó đi, bây giờ con yêu thú Đao Trì đã bị trọng thương, mau mau nhân cơ hội giải quyết nó.

Hai người Vũ Đồng Hải và Liễu Hạ khoan lên phía trên.

Chát! Chát! Chát!

Trên tầng mây đen dày đặc, trời lúc này đang mưa to. Cả Đại Duyên Sơn tràn đầy một màn nước mưa. Giữa trời cao, một con yêu thú phi cầm khổng lồ đang liệng quanh. Đây là con yêu thú hư cảnh từng đi theo Vũ Hoàng 'Liệt Phong Long Chuẩn'. Nó đang trầm tĩnh dán mắt xuống phía dưới, miệng đã mở sẵn ra.

'Bùng'

Mặt đất ẩm ướt trong vùng núi chợt bùng nổ, trên núi có hai cây đại thụ bị mặt đất sụt ra đổ sầm xuống, kéo theo cả một khoảng rừng cây ngã theo.

- Hống...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.