“Nhân tiện thì chẳng phải là cô bảo là đã mua một vài món quà lưu niệm sao….” Khi thử nhìn xung quanh, tôi chẳng thấy thứ gì giống quà lưu niệm và Mirage cũng chẳng cầm cái gì trên tay, kể cả Schwartz cũng thế.
“Ah, ta đã gửi lên tàu của mình rồi. Vì cô ta không thích phải chờ đợi.”
Tôi cảm thấy hơi bối rối, liền hỏi lại, “Cô ta?”
“Đúng vậy, tên của cô ta là [Menalty], chưa từng nghe về cổ bao giờ à?” Tôi lắc đầu trả lời “Không, chưa bao giờ…..” đến cả Schwartz cũng lắc đầu tương tự.
Nhưng Sarah thì lại khác. “Nếu tôi không nhầm thì….. đó là tên của một [Ác Thần] đúng chứ…… tôi đã từng nghe kể rằng đó chính là kẻ đã tạo ra loài quỷ.”
Mirage gật đầu tỏ vẻ đồng ý. "Đúng vậy, chính là cô ta đấy. Bây giờ ta và cô ấy đang sống cùng nhau."
……….Eh?
Bầu không khí trở nên đông cứng sau câu nói ấy, vài giây sau, một tiếng hét đột ngột vang xuyên qua cả ngôi làng. Rồi chúng tôi quyết định nghe Mirage giải thích.
Sau đó thì Mirage bắt đầu giải thích, "Khi chúng ta đang xây đựng vùng lãnh thổ của mình thì Cloud đột nhiên đến chỗ ta cùng với một đứa bé và bảo ‘Tôi đã tìm thấy đứa trẻ này ở gần đây’. Ngay lập tức ta cảm nhận được nguồn aura của nó và phát hiện ra rằng đó chính là Ác Thần, ngay lập tức ta cho tên Cloud ấy một đấm thẳng mặt theo phản xạ."
Cô ấy tiếp tục nói thêm với một nụ cười đau khổ: "Khi hỏi Cloud thì hắn ta bảo rằng đã tìm thấy một tàn tích nằm sâu trong khu rừng, khi đi vào đó thì cậu ta đã sơ suất làm vỡ luôn cái phong ấn nằm trong đó."
Không, không thể nào chỉ là bất cẩn được…. Không kìm được cảm giác rùng mình, tôi hỏi "Sau đó tà khí của Ác Thần có tràn ra ngoài không?"
"Chà, nếu điều đó mà xảy ra thì chắc cái thế giới này đã tàn rồi nhưng tới giờ vẫn chẳng có gì xảy ra cả."
Nếu có vấn đề gì thì sẽ rất là nghiêm trọng đấy.
"Thực ra thì cô ta là của nợ khi vào một cửa hàng nào đó và đặc biệt là cô ta lười chảy thây luôn. Cô ta tạo ra lũ Quỷ chỉ vì nghĩ việc di chuyển rất là khó chịu."
Việc đó bất ngờ tới nỗi tôi phải hét lên "Cái lí do quái quỷ gì thế này!?"
Mirage vẫn tiếp tục trình bày cùng với nụ cười khó chịu: "Thật vậy, cô ấy rất thích đồ ngọt và luôn yêu cầu ta phải mua một cái gì đó ngòn ngọt như là quà mỗi lần ta ra ngoài, lần này cũng không phải là ngoại lệ. Chỉ có như vậy thì cô ta mới chịu hợp tác thôi."
Tôi thậm chí không còn tin vào tai mình, "Hợp tác ư?"
Cô gật đầu với thái độ rất chi là nghiêm túc “Đó là chuyện thảo phạt Levania. Ở đó có một chiến binh thuộc tổ đội của cậu đúng chứ? Chuyện là, hình như cô ấy đang có ác cảm với cậu ta.”
Gudard sao? Cậu ta rất thích chơi đùa với phụ nữ nhỉ, có thể là cậu ta đã làm cho cô ấy phải rơi lệ ở đâu đó rồi chăng? Khi nghĩ theo hướng đó thì rất có thể là vậy.
Như thể nhìn thấu được suy nghĩ của tôi, Mirage giải thích, “Một linh hồn chứa đầy những hận thù, phẫn nộ hoặc là ác cảm sẽ biến thành thành ác quỷ hoặc lời nguyền, và Menalty là người đặt chúng lại với nhau. Mà linh hồn với một mối ác cảm lớn như vậy dành cho gã chiến binh đó thì chỉ có thể là bạn thuở nhỏ của hắn ta mà thôi.”
Vì tôi vẫn cảm thấy tò mò nên đã hỏi: “Tiếp theo thì chuyện gì sẽ xảy ra với Gudard?”
“Hắn ta sẽ bị chuyển đến Âm Phủ và sẽ chịu đựng sự đau đớn kể cả khi trở thành một linh hồn.”
……..Bằng cách nào đó, tôi cảm thấy một chút tiếc nuối cho cậu ta, chỉ một chút thôi.
***
Trans: CZB.
Edit: Kelvin_Key.
Lời của CZB: nếu chap này có trên 100 bình luận (ko tính của trans, edit và spam) thì mai sẽ có tầm 3 chap đổ lên.
Ghi chúEX-Brave By The Extent of Saint King’s Acquaintance Ai cho cái tên nghe hay hơn đi.