Sau đó, mọi tội lỗi của Hoàng Tộc và lũ Quý Tộc đều đã bị phơi bày. Tất nhiên là mọi người đều rất tức giận rồi, họ đã bị lừa mà.
Để làm sáng tỏ tội trạng của lũ Quý Tộc, bọn chúng đã bị đem ra xét xử ngay sau đó. Tất nhiên là sẽ có một vài người làm ầm lên về việc kết án họ mà không có bằng chứng gì. Nhưng bằng cách hứa giảm tội cho một vài bộ trưởng thì những người lính đã thu được bằng chứng trước cuộc đảo chính một vài ngày rồi.
Những Quý Tộc lòi đuôi ra ngoài đều bị kết án cả. Không những bị kết án mà họ còn bị thu hồi tước hiệu, tài sản và lãnh thổ. Thậm chí hình phạt của một số kẻ là bị biến thành nô lệ. Họ đều bị tống cổ khỏi Thủ đô Hoàng gia, đều phải trở lại làm dân thường. Mặc dù mỗi người trong số họ đều phải nhận một cách xử trí riêng nhưng tất cả những ai họ gặp lại đều đối xử với họ rất lạnh lùng.
Vài ngày sau đó, trên một chiếc xe ngựa đang đi trên một con đường cũ rích dẫn lên núi, một người ngồi trên xe hỏi “Chúng ta đang đi đâu vậy…..?” Người còn lại trả lời, “Em cũng không biết nữa…..”
Bên trong chiếc xe ấy là Stella và Cain. Họ đang bị giam giữ thì đột nhiên bị tống lên cái xe ngựa này. Cả hai người họ đều run rẩy trong sợ hãi vì không biết mình sẽ ra sao.
Rồi đột nhiên chiếc xe dừng lại, người lính đánh xe càu nhàu “Xuống mau”. Cain và Stella bước xuống khỏi chiếc xe như lời chỉ thị của người lính.
Khi họ quay mặt lại, đứng đó là một cậu trai với một khuôn mặt khó xử. “Yoo, lâu rồi không gặp.”
“C-cậu là…..!”
“No-Noel…….!”
“Hai người biết đấy, tôi không phải ma mảnh gì đâu, chân tôi vẫn còn ở đây này.”