Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 267





Trong mắt anh chỉ có Tô Cẩm Khê, cho dù người khác làm gì anh cũng không thích, hơn nữa là do em tính kế anh, anh ghét em.

Nhưng em làm tắt cả những chuyện này là vì em yêu anh, Minh, tương lai chúng ta còn bước đi trên con đường dài, em tin anh sẽ từ từ thích em.


“Ha, sợ là làm cô thất vọng rồi, cho dù có Tô Cẩm Khê hay không, tôi cũng sẽ không thích cô.


Nhìn thấy Đường Minh lại rời đi, Tô Mộng nắm lấy tay Đường Minh nói: “Minh.


Nhìn thấy đôi mắt lạnh như băng của Đường Minh, cô ta đành phải từ từ buông anh ta ra, “Minh, chuyện đó… ngày mai chúng ta cùng đến dự tang lễ của chị đi, dù sao cũng là người nhà.


“Tôi biết rồi.


” Nói xong anh ta trực tiếp rời đi, không quay đầu lại nữa.

Tô Mộng tức giận đến mức ngồi phịch xuống sô pha, cô ta cứ tưởng Tô Cảm Khê chết rồi thì Đường Minh sẽ là của cô ta, nhưng hiện tại xem ra Đường Minh vẫn không để ý tới cô ta.

Nhưng trong phút chốc cô ta lại cười vui vẻ, Tô Cẩm Khê vừa mới chết, thời gian trôi qua Đường Minh sẽ quên cô.

Một người chết sao có thể tranh với mình?
Đến lúc đó cô ta sẽ là bà Đường danh xứng với thực của Đường Minh.

Bạch Tiểu Vũ lấy cái gì mà tranh với cô ta?
Nhà họ Tô cũng nhận được tin tức về cái chết của Tô Cẩm Khê, ba Tô tức giận, “Là bà lúc đó ngăn tôi nói ra sự thật.

Nếu lúc đó tôi nói ra sẽ không xảy ra chuyện như này, từ đầu đến cuối Tô Cảm Khê và Tư Lệ Đình không phải là anh em.

Tô Cẩm Khê và nhà họ Tô không có chung huyết thống gì, bởi vì lòng báo thù của bà, đã khiến một đôi không làm sai gì bây giờ âm dương cách biệt!”
Sắc mặt của mẹ Tô cũng rất xáu, “Làm sao tôi biết những chuyện này sẽ xảy ra? Tôi cũng không muốn như vậy.


“Bà không muốn, mặc dù Tô Cẩm Khê không phải là con gái chúng ta, nhưng con bé vẫn luôn coi hai chúng ta là ba mẹ ruột.

Từ nhỏ đến lớn con bé không khóc không nháo, dù chúng ta có thiên vị Mộng nhỉ con bé cũng chưa từng nháo, nghe thấy nhà họ Tô không có tiền, con bé đã bán mình lấy 3000 vạn.

Mấy năm qua mỗi ngày học xong con bé đều đi làm thêm, kiếm được tiền cũng đều đưa về cho chúng ta, dù không nhiều nhưng cũng là một tắm lòng.

Con bé chưa hề làm chuyện gì có lỗi với nhà họ Tô, nhưng nhà họ Tô lại đối xử với con bé ra sao?
Vẫn luôn coi con bé là quân cờ, một công cụ có thể lợi dụng.

Nhưng đó là một mạng người, tắt cả là do bà, con bé mới chết! Lương tâm của bà không đau chút nào sao?”
Ba Tô im lặng bấy lâu nay bây giờ mới bùng nỗ ra, mẹ Tô thấy mình bị mắng bà ta cũng tức giận lên.


“Ông đang nói với ai hả? Tôi đã nói rồi tôi không cố ý, Tô Cảm Khê và Tư Lệ Đình đối xử với tôi như thế, tôi chỉ muốn bọn họ chịu chút khổ cực.

Mặc dù tôi không thích Tô Cẩm Khê, nhưng cũng không muốn cô ta chết, cô ta chét rồi, tôi không buồn sao.

Bây giờ ông chát vấn tôi là có thể khiến cô ta sống lại sao?
Tôi nói cho ông biết, tốt nhất là ông nên giữ chặt trong lòng chuyện Tô Cẩm Khê không phải là con gái chúng ta.


“Tại sao?” Ba Tô không hiểu tại sao bà ta lại đột nhiên nhắc tới vấn đề này.

“Còn có thể tại sao nữa, ông nghĩ xem, rõ ràng chúng ta biết rõ Tô Cẩm Khê không phải là con gái chúng ta, tại sao trong hiện trường đám cưới hai ta không đứng ra nói giúp cô ta?
Cho dù không phải ba mẹ ruột của cô ta, tốt xáu gì chúng ta cũng nuôi cô ta lớn, nếu truyền ra ngoài thì người khác sẽ nghĩ như thế nào?
Nhất định sẽ nói chúng ta vô tình vô nghĩa, hơn nữa ông cũng thấy tình cảm mà Tư Lệ Đình dành cho Tô Cẩm Khê rồi đấy.

Biết rõ cô ta là em họ của mình, cậu ta vẫn một mực làm theo ý mình cưới cô ta, néu để cậu ta biết chúng ta biết sự thật nhưng không nói ra, ông nghĩ cậu ta sẽ làm gì?
Nhà họ Tô đang trên bờ vực phá sản, muốn đối phó chúng ta chỉ cần ra chút lực là xong!”
Hiển nhiên ba Tô không nghĩ tới mức độ này, “Vậy chẳng phải Cảm Khê chết oan sao? Ngay cả chết rồi cũng không biết sự thật, tôi cảm tháy hỗ thẹn.


“Hồ thẹn cái gì? Người ta chết rồi, ông nghĩ còn có cảm giác gì, nếu không có chúng ta nuôi lớn, cô ta đã chết từ lâu rồi.


Hơn nữa cô ta sống được nhiều năm như vậy cũng coi là phúc khí của cô ta, cô ta cảm ơn chúng ta còn không kịp.


Ba Tô không thoải mái được như mẹ Tô, từ nhỏ đã cảm thấy nhà họ Tô đối xử với Tô Cảm Khê rất tệ, bây giờ cô còn trẻ như vậy mà đã chết.

Kể từ khi biết Tô Cẩm Khê rơi xuống biển, ông ta không có một đêm ngon giắc, mặc dù ông ta luôn nghĩ không tìm thấy đó là tin tức tốt nhất, có lẽ Tô Cẩm Khê vẫn còn sống.

Cho đến khi tìm thấy xác của cô và xác nhận là đã chết, ba Tô cảm thấy như trời sập.

Trong mấy năm qua, mẹ Tô đều lấy lý do Tô Cảm Khê không phải là con gái ruột của bọn họ, không cho ông ta đối xử tốt với cô.

Dù sao cũng không phải con gái ruột của mình, nuôi dưỡng thế nào cũng sẽ chỉ là kẻ vong ân bội nghĩa, đối xử với cô càng tốt thì sau này cô cũng sẽ không đối xử tốt với mình.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.