Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 326



Chương 326:

 

Nghĩ đến đám cưới và tang lễ có một không hai vào một năm trước, Tư Lệ Đình đã dành tình yêu sâu đậm cho cô, nếu cô là Tô Cẩm Khê, không có lý do gì mà không quay lại với Tư Lệ Đình.

 

Mới nghĩ đến Tư Lệ Đình, trong sảng lớn xuất hiện bóng dáng một người đàn ông.

 

Người đàn ông mà nhìn thấy hàng ngày trên các tiêu đề giải trí, anh mặc một bộ đồ có hoa văn màu tím sẫm.

 

Đôi mắt màu xanh lam ít lạnh nhạt và phóng túng hơn.

 

Bên cạnh anh có một người phụ nữ ăn mặc hở hang, vừa nhìn qua mọi người đều nhận ra đây là Chu Lê, diễn một bộ phim cỗ trang đang hot nhất.

 

Kể từ sau cái chết của Tô Cẩm Khê, mỗi lần Tư Lệ Đình xuất hiện, bên cạnh anh lại là một người phụ nữ khác.

 

Chu Lê nhắm mắt đi theo đuôi Tư Lệ Đình, mặc dù người đàn ông này đang cười nhưng đáy mắt lại không cười, cô ta cũng không dám lại gần.

 

Nhìn thấy tầm mắt những người khác xung quanh đều hướng về phía mình, vài người ở gần, Chu Lê vẫn có thể nghe rõ giọng nói của họ.

 

Có ngưỡng mộ, khinh thường và ghen ghét hơn.

 

“Nhìn xem, Tư thiếu lại đổi người, không phải mấy ngày trước bên cạnh anh ta vẫn là người mẫu trẻ tuổi à.”

 

“Cắt, không phải là không biết tư chất của đàn ông, một người làm gì mà đủ, cũng không biết người phụ nữ này có thể ở bao lâu.”

 

“Chỉ là đồ chơi thôi, nhìn dáng vẻ Chu Lâm khoe khoang kìa, xem cô ta có thể vui vẻ mấy ngày. Tư thiếu thay phụ nữ còn nhanh hơn thay quần áo.”

 

Sau khi nghe những lời này, sắc mặt Chu Lê hơi đổi, cô ta đã từ từ biết giới giải trí đen tối như thế nào.

 

Mỗi nữ nghệ sỹ nổi tiếng đều sử dụng nhiều cách khác nhau để leo lên, cô ta cũng không sạch sẽ như vậy.

 

Nếu không ngủ với đạo diễn, làm sao cô ta có được phim truyền hình, khi phát sóng rating tăng vọt cũng đã làm cô ta trở nên nổi tiếng.

 

Ban đầu, cô ta chỉ lợi dụng Tư Lệ Đình làm bàn đạp để đi lên, nhưng khi cô ta đến gần anh, cô ta nhận ra anh khác với con người trong các bài báo kia.

 

Anh không chạm vào một ngón tay cô ta, mặc dù anh đang cười, nhưng trong mắt anh có một nét buồn sâu thẳm.

 

Cô ta đã yêu người đàn ông có vẻ đa tình này ngay từ cái nhìn đầu tiên, cô ta đã tìm kiếm tất cả các tin tức về anh.

 

Cô ta biết anh bị tổn thương, vì tình tương tư, người phụ nữ xứng đôi vừa lứa với anh lại là em họ của anh.

 

Cả hai vỡ òa tại đám cưới, người phụ nữ kia lại hương tan ngọc nát, kể từ đó tính tình của anh thay đổi lớn.

 

Từ một tổng giám đốc khiêm tốn trở thành một tay ăn chơi có tiếng, Chu Lê biết trong lòng anh chỉ có người phụ nữ đã chết kia. Có lúc cô ta thấy đau lòng anh, dần dần mục tiêu của cô ta đã thay đổi, không hiểu sao muốn sưởi ấm cho anh, trở thành người phụ nữ thực sự của anh.

 

Ban đầu chỉ cách Tư Lệ Đình một bước, Chu Lê bước tới khoác lấy cánh tay của Tư Lệ Đình trước mặt mọi người.

 

Sự chú ý của Tư Lệ Đình đang tìm kiếm Có Cẩm, nào ngờ.

 

trên cánh tay của mình lại có thêm người.

 

Anh đã bàn bạc với Cố Cẩm, anh vẫn sẽ giữ nguyên hiện trạng, vì vậy anh mới đưa một người phụ nữ đến để duy trì hình ảnh một tay chơi.

 

Cố Cẩm cũng đang tìm Tư Lệ Đình, cô vừa quay đầu lại thì thấy Tư Lệ Đình.

 

Nhìn thấy một người phụ nữ đang khoác lấy cánh tay của Tư Lệ Đình, nụ cười nơi khóe miệng cô cứng lại.

 

Nam Cung Mặc nhận thấy sự thay đổi trên khuôn mặt của có Cảm, lại nhìn người vừa mới bước vào sau đó chợt hiểu ra.

 

“Tiểu Cẩm nhi, công tử ăn chơi tác tráng của em đến rồi kìa, người anh ta mang đên hôm nay hình như là Chu Lê diễn một bộ phim cổ trang đang hoi.”

 

“Anh không nói không ai bảo anh câm đâu.” Cố Cẩm hừ lạnh.

 

“Chậc, Tiểu Cẩm nhi, em ghen à? Đây vẫn là lần đầu tiên anh nhìn thấy biểu cảm như vậy trên mặt em kẻ từ lúc anh quen em.” Nam Cung Mặc trêu chọc.

 

“Nếu anh còn không ngậm miệng lại, thì lát nữa em sẽ cho anh nhìn thấy biểu cảm còn đặc sắc hơn.” Cố Cẩm trừng mắt nhìn anh ta.

 

“Tiểu Cẩm nhi em chỉ biết hung dữ với anh.” Nam Cung Mặc tỏ vẻ ám ức.

 

Tư Lệ Đình cảm thấy cánh tay bị giữ lại, anh cau mày lại, anh lạnh lùng liếc nhìn Chu Lê, trong mắt hiện lên sự cảnh cáo.

 

Chu Lê bị ánh mắt của anh doạ sợ dựng tóc gáy, cô ta vẫn mạnh dạn nói: “Tư thiếu, tối nay tôi là bạn tiệc của anh.”

 

“Bắt đầu từ bây giờ, cô không phải nữa.” Tư Lệ Đình rút tay ra khỏi tay cô ta ra.

 

“Tư thiếu…” Chu Lê cắn môi, đàn ông trở mặt vô tình còn nhanh hon lật sách.

 

Mục đích ban đầu của Tư Lệ Đình là rêu rao khắp nơi, mục đích của anh đã đạt được, để người phụ nữ này lại cũng vô ích.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.