Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 329



Chương 329:

 

Giới truyền thông lập tức viết bản thảo ngay tại chỗ, gửi về ngay lập tức, tất cả đều mong muốn được các bài báo giật tít.

 

Trái ngược với các nữ minh tinh, dù ăn mặc lộng lẫy đến đâu, mọi ánh đèn sân kháu đều bị Cố Cẳm cướp mắt.

 

Hoa Tinh ghen tuông đến chết, mọi chuyện đang đi theo hướng tồi tệ nhất, Tư Lệ Đình thực sự phải lòng người phụ nữ trông giống hệt Tô Cẩm Khê này.

 

Những ánh hào quang của giới truyền thông đều chiếu vào Cố Cẩm, lấy đi ánh hào quang được cho là của cô ta.

 

Thừa dịp Cố Cẩm đang đứng một mình gần tháp champagne lấy rượu, đôi mắt cô ta lóe lên vẻ tàn nhẫn.

 

Cô ta cầm ly rượu không nhanh không chậm đi về phía Có Cẩm: “Cô Erlena, xin chào, lần trước chúng ta đã gặp nhau.”

 

“Chào cô Hoa, đương nhiên tôi nhớ rồi, nghe Nam Cung nói cô sế đóng vai nữ ba, chúng ta cùng nhóm.”

 

“Đúng vậy, tôi đến đây để chào cô, sau này mong cô quan tâm chăm sóc đến tôi.” Hoa Tinh bình tĩnh giẫãm lên gấu váy của Có Cẩm đang quét trên sàn nhà.

 

Lúc này có rât nhiêu ánh đèn flash chiêu vào cô, lát nữa khi cô ngã xuống chắc chắn sẽ chụp được.

 

Hoa Tinh biết tương lai của Cố Cẩm sẽ suôn sẻ như thế nào, nên ngay từ đầu đã phải trần áp cô.

 

“Cô Hoa là tiền bối, mong cô quan tâm chăm sóc nhiều hơn.”

 

Cố Cẩm đã nhìn thấy những bước di chuyển nhỏ của cô ta, ha, muốn chơi với cô hả, vậy cô sẽ chơi vui vẻ với cô ta.

 

Cô giả vờ như không biết, cầm ly rượu rồi rời đi.

 

“Cô Hoa, không tiếp được cô!” Nói xong, cô nhắc chân rời đi.

 

Khóe miệng Hoa Tinh nở một nụ cười, buổi biểu diễn sắp bắt đầu, cô ta âm thầm đếm ngược trong lòng, ba, hai, mội…

 

Ngay khi chữ một đó rơi xuống, Có Cẩm lại giật mạnh gấu váy của mình.

 

Cô làm chuyện đó rất khéo léo, Hoa Tinh chỉ cảm thấy trọng tâm dưới chân không ổn định, mặt hướng dưới sàn ngã xuống.

 

“AII!” Hoa Tỉnh không hề chuẩn bị tâm lý, hét lên. Giờ phút này, tất cả ánh đèn flash của giới truyền thông đều chiếu vào cô ta, chỉ nghe thấy “click, click”, hành vi xấu hổ của Hoa Tinh đều bị ghỉ lại.

 

Hoa Tinh chưa bao giờ nghĩ Có Cảm sẽ chơi chiêu này, cô ta vẫn đang chờ xem những trò hề của Cố Cẩm, ai ngờ người xảy ra chuyện lại là mình.

 

Cơ thể của cô ta đập xuống mặt sàn lạnh băng một cách đau đớn đến nỗi trong mắt cô ta hiện lên những ngôi sao, hình tượng của cô ta càng tụt dốc không phanh.

 

Tệ hơn nữa, hôm nay Hoa Tinh đặc biệt mặc váy xẻ thấp để có thể lấy lòng người nhìn bằng khuôn ngực của mình.

 

Cú ngã này cũng làm phần đệm ngực bên trong bị ép ra ngoài, lộ gần hét phần ngực.

 

Làm gì có chuyện các phóng viên sẽ bỏ lỡ cơ hội này, ngay lập tức khởi động chế độ chụp liên tục, chỉ muốn sử dụng máy ảnh để chụp 360 độ không có góc chết của Hoa Tỉnh.

 

Hoa Tỉnh lộ vẻ kinh hãi, cô ta vội vàng dùng tay kéo váy, vội vàng đứng dậy.

 

Đôi giày cô ta đi đã cao, càng lo lắng thì cô ta càng khó đứng dậy.

 

Cố Cẩm đưa tay ra: “Cô Hoa, cô không sao chứ?”

 

Hoa Tinh chỉ muốn mau chóng đứng dậy ổn định dáng vẻ, mặc kệ là ai đang kéo cô ta.

 

Ngay lập tức cô ta đặt tay của mình vào tay Cố Cẩm, có gắng mượn lực của cô để đứng dậy.

 

Mới dậy được nửa đường, đột nhiên tay của Cố Cẩm buông lỏng, toàn bộ sức lực của cô ta đều tập trung vào tay Cố Cẩm, nên khi Cố Cẩm thả lỏng tay cô ta lại lại ngã xuống.

 

“AI” Mông Hoa Tinh mới cách mặt sàn giờ lại ngã xuống, ngã đến mức cô ta đau đớn, gương mặt nhăn lại.

 

Ánh mắt cô ta hung hăng nhìn chằm chằm Cố Cẩm “Côi!!”

 

Có Cẩm mỉm cười: “Xin lỗi, trượt tay, tôi sẽ lại kéo cô lên.”

 

Cô lại đưa tay cho Hoa Tỉnh.

 

Cô nghĩ về những gì Hoa Tinh đã làm trong quá khứ, tại sao thời điểm đó lại xuất hiện những luồng dư luận tiêu cực như vậy? Còn không phải là vì Hoa Tinh âm thầm tung tin đồn.

 

Vào thời khắc rơi xuống biển kia, cô đã thề nếu có thể cho cô một cơ hội tái sinh khác, cô nhất định sẽ trả lại những gì mà cô đã phải chịu đựng trước đó.

 

Hoa Tinh đau đớn đến mức nước mắt đảo quanh hốc mắt, mông cô ta sắp nở hoa.

 

Cô ta không dám tin Cố Cẩm, một tay che ngực, tay kia dựa vào bàn sâm panh từ từ đứng lên.

 

Cố Cẩm quan tâm nhìn cô ta: “Cô Hoa, cô đi đôi giày cao như vậy thì phải cẩn thận một chút, cô ngã hỏng rồi sẽ không ai chịu trách nhiệm đâu.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.