Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 504



Chương 504:

 

“Anh Nam Cung anh cứ hỏi.” Ngay cả xưng hô Cố Cẩm cũng đã đổi thành cách xưng hô xa lạ này.

 

“Từ trước đến giờ em luôn giả vờ? Em có tình lấy lòng anh, muôn anh mới lỏng cảnh giác, thật ra trong lòng em đã nghi ngờ từ lâu?”

 

Có Cẩm gật đầu không chút do dự: “Tôi không có lấy lòng anh, tôi chỉ muốn làm cho mọi chuyện sáng tỏ mà thôi.

 

Không nên hại người, nhưng không nên không đề phòng người khác.”

 

Nam Cung Huân nghĩ đến trước đó khi ở bên cạnh anh ta Cố Cẩm rất dịu dàng, nghe lời, chính vì điều này mà anh ta không hề phòng bị cô.

 

Cô nói cô mệt, cần ngủ một giác thật ngon, mình đã tin điều đó, chưa bao giờ nghi ngờ trong lời nói của cô là thật hay giả, ai biết được rằng cô lại xoay người rời khỏi khách sạn đi tìm Tư Lệ Đình.

 

Nam Cung Huân đã kiểm tra camera giám sát, Cố Cảm đã lặng lẽ rời khách sạn vào đêm qua, giờ lại xuất hiện trong phòng của Tư Lệ Đình, hai người đã ở bên nhau một ngày một đêm.

 

“Hay cho một gia chủ nhà họ Có, khiến tôi đã nhập vai vào vở kịch này, tôi đã đánh giá thấp em.” Giọng điệu của Nam Cung Huân như tảng băng kết tụ lại.

 

Thấy nét mặt Nam Cung Huân lạnh lùng hơn trước, Cố Cẩm bình tĩnh giải thích: “Anh Nam Cung, là anh đã che giấu việc tôi chưa có người yêu trước, không phải sao?

 

Tôi rất biết ơn sự giúp đỡ của anh khi tôi gặp nạn, biết ơn không có nghĩa là muốn gả cho anh, còn chuyện tôi và anh có hôn ước hay không thì hãy nói sau.”

 

Tư Lệ Đình đã bước đến bên cạnh cô, nhẹ nhàng nói: “Chuẩn bị xong thì đi thôi.”

 

Anh không có tình phải ra oai với Nam Cung Huân, bởi vì Cố Cẩm là người phụ nữ của anh, anh không cần phải khoe khoang điều này với bắt cứ ai.

 

Cho nên anh vẫn ân cần như thường ngày, nắm tay Cố Cảm chuẩn bị rời đi.

 

Dưới cái nhìn của Nam Cung Huân, Cố Cẩm thân mật nắm lấy tay của Tư Lệ Đình: “Em chuẩn bị xong rồi, chúng ta đi thôi.”

 

Phải nói rằng hành động này rơi vào mắt Nam Cung Huân hơi chói mắt, khi Cố Cảm bị mắt trí nhớ, đã mấy lần anh ta không cầm lòng được muốn chạm vào cô.

 

Mỗi lần cô đều né tránh không để lại dấu vét, nhưng lúc này cô lại chủ động chạm vào Tư Lệ Đình.

 

Trí nhớ của cô đã thực sự khôi phục, mà mối quan hệ giữa hai người còn tốt hơn so với tưởng tượng.

 

“Anh Nam Cung, bọn tôi ra ngoài dùng bữa trước, những chuyện khác thì nói vào ngày khác.” Cố Cảm tỏ ra lịch sự mà lại xa cách.

 

Trước khi đến đây Nam Cung Mặc lo lắng nhất là Tư Lệ Đình và Nam Cung Huân sẽ đánh nhau, đến rồi mới biết chuyện này không thể chèn ép được chút nào.

 

Mối quan hệ giữa hai người phụ thuộc vào thái độ của Có Cảm, nếu thái độ của Cố Cảm không cứng rắn, do dự: giữa hai người đàn ông xuất sắc sẽ gây ra chiến tranh giữa hai người.

 

Cố Cẩm không do dự hay dao động, chứ đừng nói là lắc lư không chắc.

 

Cô đã phân chia rõ giới hạn với Nam Cung Huân ngay từ đầu, trước khi cô không bị mắt trí nhớ cô và Tư Lệ Đình đã là một đôi.

 

Cho dù Nam Cung Huân muôn xen vào, nhưng anh ta có tư cách gì để xen vào một cặp đôi yêu nhau.

 

Khi Cố Cẩm và Tư Lệ Đình rời đi, Nam Cung Mặc cảm nhận được vẻ mặt lạnh lùng của người đàn ông bên cạnh.

 

“Anh hai, em đã nói với anh rồi quan hệ giữa bọn họ rất sâu đậm, người bình thường không thể chen vào, nếu không em cũng…”

 

Lúc trước anh ấy có chút rung động với Cố Cẩm đã biết trong lòng cô có một người rất quan trọng.

 

Vì vậy, anh ấy đã chủ động từ bỏ trước khi tình cảm trở.

 

nên sâu đậm hơn, thế nên anh ấy còn có thể trở thành bạn tốt của Có Cẩm.

 

“Trong lòng tôi cũng không dễ dàng buông tha như vậy!”

 

Nam Cung Huân lạnh lùng nhìn bóng lưng hai người đi xa.

 

“Anh hai, tuy Tiểu Cẩm nhi tốt nhưng trên đời còn có rất nhiều phụ nữ khác.

 

Nếu cô ấy chưa có bạn trai em sẽ khuyên anh nên kiên trì, nhưng cô ấy đã có người mình yêu rồi, tình cảm giữa hai người còn tốt đẹp như vậy, anh từ bỏ đi.”

 

Là một trong số ít bạn bè của Có Cẩm, Nam Cung Mặc thật lòng hy vọng cô sẽ hạnh phúc.

 

Nam Cung Huân có tính cách rất khác với anh ấy, một khi anh ta đã quyết định làm chuyện gì thì sẽ không bao giờ từ bỏ.

 

“Trong từ điển của tôi không có hai chữ từ bỏ này, tôi đã quyết định chọn người phụ nữ Cố Cẩm này, mặc kệ là dùng phương thức hay thủ đoạn nào!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.