Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 512



Chương 512:

 

Kết quả cuối cùng là mấy người đến căn hộ của Có Cẩm.

 

Có Nam Thương và Tư Lệ Đình giương cung bạt kiếm, Cố Cẩm xen lẫn giữa hai người nên có cảm giác khó chịu.

 

Bầu không khí trầm mặc đến cực điểm, giống như thời tiết âm u trước cơn bão.

 

“Có cần em đi pha trà cho hai anh không?” Có Cẩm có gắng hết sức giảm bớt bầu không khí lạnh lẽo hiện tại.

 

“Không cần, để Tiểu Đào, anh có chuyện muốn hỏi em.”

 

“Anh, anh muốn nói gì?” Cố Cẩm cảm thấy hẳn là Có Nam Thương có chuyện quan trọng muốn nói.

 

“Em đã gặp Nam Cung Huân?” Cố Nam Thương đi thẳng vào vấn đề.

 

“Vâng, cách đây không lâu em đã gặp Nam Cung Huân, anh, có phải anh ta đã tới mách ông ngoại?”

 

Có Cẩm nghĩ đến những lời cô đã nói với Nam Cung Huân lần trước, vốn cô không muốn nói chuyện tuyệt tình như: vậy, nhưng vừa nhìn thấy Tư Lệ Đình thì cô không thể kìm được.

 

Đối xử tốt với Nam Cung Huân là tàn nhẫn với Tư Lệ Đình, đặc biệt là đối với một người đàn ông như Nam Cung Huân, cô nhất định không thể cho bất kỳ hy vọng nào.

 

“Không, hiện tại tạm thời ông ngoại còn chưa biết chuyện của các em. Là Tiểu Đào nói không liên lạc được với em nên anh mới cảm thấy như có chuyện.”

 

Có Cẩm cho rằng Nam Cung Huân sẽ đến mách với ông cụ, dùng ông cụ áp chế mình, không ngờ anh ta lại không làm như vậy.

 

Vì tính cách của người đó sẽ không bao giờ từ bỏ, vậy anh ta đang có kế hoạch gì?

 

“Anh, anh yên tâm, ngoại trừ mất trí nhớ, tất cả mọi chuyện em đều tốt, anh không cần lo lắng.”

 

“Anh không cần lo lắng? Con nhóc em đó ngày nào mới có thể làm những việc khiến anh không cần lo lắng?” Cố Nam Thương hừ lạnh, không ngờ mối quan hệ giữa Cố Cẩm và Tư Lệ Đình vẫn tốt như trước kia.

 

“Anh, em sẽ tự chăm sóc bản thân mình.”

 

“Cố Nam Thương, Tô Tô ở bên cạnh tôi anh có thể yên tâm. Tôi sẽ không bạc đãi Tô Tô dù chỉ một chút.”

 

Cố Nam Thương lạnh lùng liếc nhìn Tư Lệ Đình: “Tôi tự nhiên sẽ cho người đi điều tra chuyện trước kia giữa anh và những người phụ nữ khác. Nếu anh dám nói dối tôi, cho dù phải dùng biện pháp như thế nào tôi cũng sẽ không để anh gặp lại em gái tôi.”

 

Mặc dù giọng điệu của Có Nam Thương rất dữ dội, nhưng rõ ràng Cố Cẩm cảm thấy giọng điệu của anh ấy đã thả lỏng hơn.

 

“Anh, anh đặc biệt từ Mỹ bay về đây chắc mệt lắm, em nấu cho anh một tô mì.”

 

“Không cần đâu, em còn có rất nhiều việc phải làm, Cố tổng!” Cố Nam Thương nói từng chữ: “Bên phía Mỹ kia anh có thể tạm thời ổn định, nhưng nhiệm vụ trong nước của em thì không thẻ trốn tránh, Tiểu Đào.”

 

Tiểu Đào đang pha trà, kính cẩn đặt tách trà trước mặt mọi người: “Vâng, Cố tổng.”

 

Khi Tiểu Đào rời đi, Cố Cẩm đã nói với anh ấy chính xác những gì đã xảy ra.

 

“Nực cười, người phụ nữ kia đúng là ăn gan hùm mật gầu, Tư Lệ Đình, anh nói xem nên xử lý như thế nào?” Cố Nam Thương không hài lòng nhìn Tư Lệ Đình.

 

Xét cho cùng, Hoa Tỉnh bắt đầu ra tay với Cố Cẩm là vì anh.

 

“Chuyện này giao cho tôi xử lý.” Ngay cả khi Cố Nam Thương không ra lệnh, Tư Lệ Đình cũng sẽ không dễ dàng buông tha cho cô ta.

 

Hoa Tinh khiến Cố Cẩm bị mắt trí nhớ, suýt chút nữa đã đưa Cố Cẩm vào vòng tay của Nam Cung Huân, làm gì có chuyện anh sẽ buông tha cho Hoa Tỉnh?

 

Cố Cẩm nghĩ đến khuôn mặt giả tạo đó: “Anh, chú ba, chuyện này là chuyện riêng của phụ nữ hai người đừng xen vào, có thể để em giải quyết được không?”

 

“Em giải quyết?”

 

“Cô ta cố tình hãm hại em, em muốn đích thân trả thù.”

 

“Được, Tô Tô muốn chơi như thế nào chú ba đều tùy em.”

 

Tư Lệ Đình cưng chiều nhìn cô, Cố Cẩm tựa vào vòng tay của Tư Lệ Đình như chốn không người.

 

“Ông xã, anh thật tốt.”

 

Mấy ngày này ở đảo Bali hai người âu yếm đủ, trong chốc lát không quen với việc có thêm một người bên cạnh.

 

Cố Nam Thương thấy hai người so với lúc trước càng âu yếm hơn: “Này, hai người có thể để ý ảnh hưởng không?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.