Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 527



Chương 527:

 

Bức tranh dừng lại trước đám cưới, phong cách vẽ tranh sau đó có chút thay đổi, góc nhìn cũng thay đổi.

 

“Chú ba, mặt sau là anh vẽ à?” Cố Cẩm vuốt ve khuôn mặt đau khổ của Tư Lệ Đình trong đám tang.

 

Nhất là khi nhìn thấy anh bị tai nạn ô tô, cả người đầy máu lao về phía bãi biển, trái tim cô cũng bóp nghẹt.

 

Chuyện xảy ra còn ly kỳ hơn nhiều so với mô tả của Tư Lệ Đình và những người khác. Đối với cô, Tư Lệ Đình đã phải trả giá nhiều hơn những gì cô nghĩ.

 

“Khi đó mỗi ngày anh đều nhớ em, cho nên anh tiếp tục vẽ câu chuyện của em.”

 

Có Cẩm đã xem toàn bộ tập tranh, anh không có thời gian vẽ những sự kiện gần đây, trong lòng Cố Cẩm cảm thấy rất phức tạp.

 

“Vì bây giờ em đã quay lại, nên những bức tranh này sẽ về với chủ, em hãy vẽ kết cục.”

 

“Vâng.” Có Cẩm ôm toàn bộ tranh vào lòng. Đây là ký ức mà cô đã mật.

 

Dù không nhớ ra được nữa, nhưng khi nhìn thấy những bức tranh này, cô vẫn cảm thấy có chút kích động.

 

“Chú ba, em xin lỗi, em đã để anh đợi quá lâu.”

 

Có Cẩm ngả đầu vào vòng tay anh, ngón tay nắm lấy cổ áo sơ mi của anh.

 

“Chỉ cần em có thể quay lại, đợi bao lâu anh cũng bằng lòng đợi, Tô Tô, đừng rời xa anh nữa.

 

Anh không có gia đình, không có bạn bè, anh chỉ có em.”

 

Giọng nói buồn bã của Tư Lệ Đình vang lên.

 

Cố Cẩm gật đầu: “Chú ba, Tô Tô sẽ không rời xa anh!

 

Nhát định sẽ không!”

 

Khóe miệng Tư Lệ Đình kéo lên: “Tô Tô, anh sẽ tặng em một món quà.”

 

“Chú ba, quà gì ạ?”

 

Tư Lệ Đình hôn lên trán cô: “Em sẽ biết sớm thôi.”

 

Hoa Tỉnh rời khỏi địa điểm, nửa giờ sau khi buổi họp báo kết thúc, những bức ảnh xấu xí của cô ta đã xuất hiện trên trang nhất của một phương tiện truyền thông lớn.

 

Thậm chí trên đó còn nói rằng cô ta cố tình ngã để thu hút sự chú ý, nhằm chiếm lấy ánh đèn sân kháu của vai chính.

 

Hoa Tỉnh tức giận đập nát điện thoại di động, sau khoảng một giờ cô ta mới biết tin tức vẫn còn.

 

Với năng lực quan hệ công chúng của công ty, loại chuyện này đã sớm bị áp xuống, tại sao vẫn còn?

 

Hoa Tinh tức giận, trực tiếp gọi điện thoại cho bộ phận quan hệ công chúng: “Các người làm ăn như nào vậy hả, đã lâu như vậy mà tin tức của tôi vẫn còn ở trên tiêu đề?”

 

Người bên kia hiển nhiên có chút cẩn thận: “Chị Tinh, nhưng đó là ý của bên trên, chúng tôi cũng không có cách nào khác.”

 

Bên trên là ý gì? Mặc dù công ty mà cô ta ký hợp đồng không trực tiếp thuộc thẳm quyền của Đường Nhược, nhưng nó cũng là một công ty con của công ty Đường Nhược.

 

Tổng giám đốc coi trọng mối quan hệ của cô ta và Đường Nhược nên vẫn luôn đối xử tốt với cô ta, lần trước cô ta tìm Tư Lệ Đình đã bị Đường Nhược phát hiện.

 

Đường Nhược yêu cầu rút tài nguyên của cô ta dạy cho cô ta một bài học, nhưng những bài viết hiện tại cũng sẽ ảnh hưởng đến bộ mặt của công ty, sao những người đó dám?

 

Hoa Tinh nhận ra có gì đó không ổn, cô ta cúp điện thoại cầm túi chạy nhanh đến văn phòng tổng giám đốc.

 

Trước kia Vương tổng luôn đích thân ra nghênh đón cô ta, nhưng hôm nay chưa nhìn thấy Vương tổng đã bị thư của anh ta chặn ngoài cửa.

 

“Cô Hoa, tổng giám đốc đang họp trực tuyến, bây giờ không tiện gặp cô.”

 

Hoa Tinh đầy cô ta ra: “Tôi vừa thấy người khác đi vào, cô tránh cho tôi đi.”

 

Hoa Tinh tận mắt nhìn thấy người mới được công ty nâng đỡ gần đây vừa mới bước vào phòng làm việc của Vương tổng, nhưng cô thư ký trước mặt này lại ngăn cản mình.

 

Mình có thân phận gì, người mới kia có thân phận gì, chẳng lẽ cô ta có thể so sánh với mình sao?

 

Cách đối xử khác biệt này khiến cô ta cảm thấy rất khó chịu, cô ta trực tiếp đẩy người phụ nữ bên cạnh ra rồi xông vào phòng làm việc của Vương tổng.

 

Hai người dường như đang thảo luận điều gì đó, trước mặt Vương tổng có một bản hợp đồng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.