Chương 534:
Nếu làm hư hỏng hình ảnh, công ty chúng tôi có thể đơn phương chấm dứt hợp đồng và vẫn có quyền yêu cầu bồi thường, bên chấm dứt là bên chúng tôi, trong hợp đồng có ghi rõ ràng.
Chuyện này ầm ï đến mức dư luận xôn xao, mà hình ảnh do công ty đã dày công gây dựng cho cô đã hoàn toàn sụp đỗ.
Niệm tình về những tình cảm trước đây của mọi người, chúng tôi chỉ đề nghị chấm dứt hợp đồng mà không yêu cô cầu bồi thường, đối với cô đó không phải là một chuyện xâu.”
Đây có lẽ là chuyện hoạ vô đơn chí, vẻ mặt Hoa Tinh u ám như tro tàn, sau khi chấm dứt hợp đồng với công ty thì cô ta phải làm sao? Đó là hoàn toàn kết thúc.
“Vương tổng, cầu xin anh, anh hãy cho tôi thêm một cơ hội nữa đi. Khi tình cảnh hỗn loạn này đi xuống, tôi nhất định sẽ đóng thêm phim kiếm lợi nhuận cho công ty.”
“Cô Hoa, trong hoàn cảnh hiện tại của cô, chỉ cần tẩy trắng thôi cũng đã tốn rất nhiều tiền rồi.
Cô nghĩ việc công ty đầu tư một số tiền lớn như vậy vào một nữ nghệ sĩ có tiếng xấu hay để tạo ra một vài ngôi sao hạng nhất khác phù hợp cái nào có lợi hơn?”
Hoa Tinh lắc đầu liên tục: “Tôi, tôi sẽ kiếm nhiều tiền hơn bọn họ, Vương tổng, anh hãy tin tôi.”
“Tin cô? Cô Hoa, những lời này cô nên nói với Đường tổng thì hơn. Chắm dứt hợp đồng là ý của anh ấy.”
“Là anh ta…” Hoa Tinh suy sụp lùi lại mấy bước, chuyện cô ta lo lắng nhát đã xảy ra.
“Tôi đi tìm anh ta.” Hoa Tinh cầm hợp đồng đến phòng làm việc của Đường Nhược, cô ta thật sự không ngờ người đó sẽ tuyệt tình như vậy.
Người ta nói một ngày là vợ chồng cũng là tình nghĩa mãi mãi, mình và anh ta đã là vợ chồng mấy năm, anh ta nhất định phải tuyệt tình với mình như vậy sao?
Dường như cô thư ký đã sớm biết cô ta sẽ đến nên đã chuẩn bị trước: “Thưa bà, Đường tổng đang đợi bà ở trong phòng làm việc.”
Hoa Tinh cầm hợp đồng, từng bước đi vào phòng làm việc mà lòng nặng trïu như xuống mò.
Cô ta rất sợ Đường Nhược, ngay từ đầu cô ta đã sợ, vừa đẩy cửa ra thì nhìn thấy ghế da chậm rãi xoay lại, trong mắt xuất hiện gương mặt quen thuộc.
Hoa Tinh mắp máy môi: “Đường… tổng.” Cô ta của bây giờ hèn mòn chỉ có thể gọi anh ta như vậy.
Đường Nhược lạnh lùng liếc cô ta, nhàn nhạt nói: “Qua đây.”
Hoa Tinh vừa đi một bước, ánh mắt người đó đã tối sầm lại: “Ai bảo cô đi qua?”
Hoa Tỉnh chịu nhục quỳ xuống, bò từng bước từng bước đến bên người Đường Nhược, Đường Nhược từ trên cao nhìn xuống cô ta, một tay nâng cằm cô ta lên: “Còn nhớ những gì tôi đã từng nói với cô không?” Giọng anh ta lạnh lùng vang lên.
Hoa Tinh nhục nhã quỳ xuông bên cạnh Đường Nhược, để tiếp tục sống, nhục nhã thì có là gì?
“Nhược, anh nói nhiều như vậy, không biết anh đang hỏi câu nào?”
“Hoa Tinh, tôi đã nói với cô từ lâu rồi, tôi có thể nâng đỡ cô lên làm ảnh hậu, cũng có thể đưa cô trở về vị trí ban đầu, khiến cô không có gì cả.
Lúc đó tôi bảo cô nhớ kỹ câu nói này, nhưng hiện tại xem ra rõ ràng là cô không đề tâm.
Quyến rũ Tư Lệ Đình không thành, sau đó leo lên giường của những người đàn ông khác, xem ra bản chất thực sự của cô là một con điềm.”
Hoa Tỉnh bị lời nói khó chịu của anh ta xúc phạm, nhưng cô ta thậm chí không có chút lòng tự trọng nào.
“Không, không phải vậy, em không có lựa chọn nào khác, bị buộc bắt đắc dĩ…”
Đường Nhược chế nhạo: “Bị buộc bất đắc dĩ? Tôi đây thực sự muốn biết thế nào là bị buộc bắt đắc dĩ, có người kề dao vào cổ cổ sao?”
“Kết hôn với anh được vài năm. Lúc đầu anh cho em tài nguyên nâng em lên làm ảnh hậu, nhưng sau đó anh đã lạnh nhạt với em, trong hai năm qua công ty đã không cho em bắt cứ tài nguyên nào.
Em không mong đợi làm bà Đường có thể có được bắt cứ điều gì, nhưng ít nhất anh không thể tước bỏ quyền trở thành người nổi tiếng của em.
Không có tỉ lệ lộ diện nhiều, không có thu nhập, anh bảo em phải làm sao mới có thể lăn lộn trong giới này?”
Nói đến đây hai hàng nước mắt của Hoa Tinh đã rơi xuống: “Anh cho rằng em bằng lòng làm như vậy sao? Em không còn lựa chọn nào khác, không thể tiếp tục sống như…”
Nước mắt của cô ta cũng không đả động được Đường Nhược, trên mặt Đường Nhược vẫn vô cùng lạnh lùng.
“Nếu không phải cô không biết tự trọng muốn gương vỡ lại lành với Tư Lệ Đình, tôi sẽ phong sát cô? Hoa Tỉnh, cô đi đến bước đường này là do cô gieo gió gặt bão.
Ngoài việc chám dứt hợp đồng, cô cũng phải ký vào đây.”