Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 540



Chương 540:

 

Xong rồi, hợp đồng!

 

Có Cẩm đã đi đến bàn làm việc và ngồi xuống, Hứa Phong đưa bản hợp đồng mà Hoa Tinh đã ký cho cô.

 

“Tổng giám đốc, cô có thể ký.”

 

Hoa Tinh hung hăng xông về phía hai người: “Tôi không ký hợp đồng nữa.”

 

Nếu tổng giám đốc không phải là Tư Lệ Đình, thì hợp đồng mà cô ta đã ký có vấn đề.

 

Có Cẩm liếc nhìn Hứa Phong, Hứa Phong lập tức ngăn cản Hoa Tỉnh.

 

“Cô Hoa, hôm qua tôi đưa bản hợp đồng cho cô, cô cũng đã đọc kỹ rồi. Chúng ta đã thương lượng xong mọi chuyện, bây giờ cô muốn hủy hợp đồng?”

 

“Trước đó tôi không biết ông chủ của công ty các anh sẽ là cô ta. Đây rõ ràng là công ty của Tư Lệ Đình. Sao nó lại trở thành công ty của cô ta?”

 

Trong chốc lát Hoa Tinh không thể tin được hiện thực này.

 

“Cách đây không lâu, Tư tổng đã chuyển toàn bộ cổ phần của công ty cho cô ấy, cô ấy khiêm tốn không công khai khắp nơi.”

 

Có Cẩm đã mở hợp đồng, ký tên của mình.

 

Hoa Tinh bị Hứa Phong chặn lại không đến gần được: “Không, đừng ký!”

 

Cô ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Cố Cẩm ký và đóng dấu, mọi thứ đã kết thúc.

 

“Được rồi, cô Hoa, hợp đồng đã ký, hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.” Cố Cảm đưa một bản hợp đồng cho Hoa Tỉnh.

 

Cạm bẫy, mọi thứ đều là bẫy.

 

Cố Cảm ký hợp đồng xong rồi để bút xuống, cô thong thả ung dung đứng dậy, Tư Lệ Đình vẫn đang đợi cô ở dưới lầu.

 

“Hứa Phong, từ nay anh sẽ là người đại diện của Hoa Tinh. Có việc gì thì hãy liên hệ trực tiếp với tôi. Công việc của công ty vẫn như trước.

 

Về phần đại hội đồng cổ đông mới thì gác lại sau, gần đây tôi sẽ rất bận, Hoa Tinh giao cho anh.”

 

“Vâng, tổng giám đốc đi thong thả.”

 

Ánh mắt Hoa Tinh nhìn lướt qua chữ trên hợp đồng, không phải Erlena, mà là hai chữ Có Cẩm.

 

Có Cẩm, cô họ Có? Nghĩ đến việc cô tham gia buổi họp báo với Cố Nam Thương, Cố Nam Thương có mối quan hệ thân thiết với cô ấy như vậy.

 

“Giữa cô và Có Nam Thương có quan hệ gì?”

 

Có Cẩm dừng lại: “Cô sẽ sớm biết thôi.”

 

Trong đầu Hoa Tinh có một suy nghĩ, không lẽ cô ta là người của nhà họ Cố?

 

Nghĩ về bao nhiêu bí ẩn khó tin trước đây đã có câu trả lời, tại sao cô ta có thể đặc cách vào đoàn làm phim, tại sao cô ta có mối quan hệ tốt với Nam Cung Mặc như vậy.

 

Tại sao các phương tiện truyền thông đào bới lý lịch của cô ta nhưng lại không có gì, và tại sao Cố Nam Thương và cô ta lại xuất hiện thân mật như vậy trước truyền thông mà cô ta không hề giải thích.

 

Nghĩ đến đây Hoa Tinh lùi lại một bước, nếu cô ta là cô chủ nhà họ Có, một công ty đa quốc gia như nhà họ Có, thì lý lịch của cô ta thâm sâu biết bao! Những điều mình đã làm với cô ta trước đây, bây giờ xem ra nó giống như một đứa trẻ đang chơi trò đóng vai người thân.

 

Trước mặt cô ta mình giống như một con hề, nếu cô ta thật sự là cô chủ nhà họ Có, địa vị của cô ta còn cao hơn cả Tư Lệ Đình.

 

Hoa Tỉnh siết chặt bản hợp đồng trong tay, trong đầu cô ta chỉ có hai chữ, xong đời.

 

Hứa Phong mỉm cười đưa tay ra: “Chào cô Hoa, từ nay tôi sẽ là người đại diện của cô, hợp tác vui vẻ.”

 

Hoa Tinh đối mặt với gương mặt tươi cười của anh ta, nhìn như thế nào cũng thấy trong nụ cười của anh ta cất giấu một con dao.

 

“Hợp tác vui vẻ.” Hoa Tỉnh nói trái lương tâm.

 

“Cô Hoa, theo như hợp đồng, chúng tôi sẽ giúp cô giải quyết vụ lùm xùm trước đó. Tạm thời cô có thể trở về chờ tin tức, nếu cần chúng tôi sẽ gọi cho cô. Cô hãy luôn luôn mở điện thoại.”

 

Khi Hoa Tỉnh bước ra khỏi tòa nhà văn phòng, cả người cô ta như bị rút sạch linh hồn, vốn cô ta nghĩ mình đã lấy lại được sinh mệnh mới.

 

Có người cho cô ta hy vọng, đồng thời cũng khiến cô ta thất vọng, thậm chí là đưa cô ta xuống địa ngục.

 

Hoa Tinh ngắng đầu lên vừa đúng lúc nhìn thấy Có Cẩm đang bước lên một chiếc ô tô, mà cô ta đã quá quen thuộc với biển số của chiếc xe đó.

 

Đó là xe của Tư Lệ Đình, cô ta nhìn thấy Tư Lệ Đình kéo Cố Cẩm vào lòng hôn rất sâu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.