Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 573



Chương 573:

 

“Anh à, em nhận được thông tin, công ty trong nước của anh cũng gặp phải trở ngại không khác gì, chuyện này không phải là do Tư Lệ Đình chèn ép anh sao? Bọn anh cần gì phải làm đến mức như thế này chứ? Anh ấy đã từ bỏ những công ty ở Mĩ rồi, cỗ phần cũng đã bán được hơn ba mươi nghìn tỉ, trong tay anh ấy có một khoản vồn rất dồi dào. Nếu như em đoán không nhằm thì đây cũng là một nguyên nhân vì sao anh Áy lại tự tiệt đường lui của mình như vậy. Dự án đó của Cố Cẩm cần một nguồn vốn điều lệ lớn, anh ấy bán hết cổ phần đi thì sẽ có thể hoàn toàn ủng hộ Cố Cẩm. Có anh ấy tương trợ, Cố Cẩm sẽ không thể nào thất bại được.”

 

Nam Cung Huân không muốn chấp nhận chuyện này là thật, người đàn ông đó vì Cố Cẩm mà có thể làm được bắt kì chuyện gì, điều này khiến cho Nam Cung Huân cảm thấy vô cùng khó chịu trong lòng.

 

Anh ta có thể làm thì chẳng nhẽ anh cũng không thể làm ư? Chỉ là Có Cẩm đến một cơ hội cũng không cho anh.

 

“Thế thì làm sao? Ít nhất trong tay anh vẫn còn một quân bài chưa lật!”

 

“Anh, thị trường chính của anh là ở Mĩ và châu Âu, máy năm nay anh mới bắt đầu chuyển về nước dần dần. Bây giờ vì mối quan hệ với Cố Cảm, anh ngăn cản sự phát triển của anh ấy ở Mĩ, anh ấy sẽ ngăn cản sự phát triển của anh ở trong nước. Hai anh hà cớ gì mà phải làm như vậy chứ?”

 

Ánh mắt của Nam Cung Huân tràn đầy sự bướng bỉnh, ngang tàng: “Đấu, anh nhất định phải đấu với anh ta đến cùng.”

 

“Ôi trời…”

 

Tập đoàn Hoàng Đề.

 

Tư Lệ Đình ngồi vào bàn làm việc, trông thấy máy vi tính ở trước mặt chỉ chít số liệu. Lâm Quân gõ cửa rồi đi vào.

 

“Cậu chủ, quy trình cổ phần đã hoàn thiện xong, có rất nhiêu công ty muôn mua lại, trong đó có Nam Cung Huân và nhà họ Cố, anh định bán cho ai ạ2”

 

Lâm Quân còn tưởng rằng Tư Lệ Đình sẽ trực tiếp cắt lời nói rằng nhà họ Cố. Dựa vào mối quan hệ của anh với Cố Cẩm, chẳng phải là có câu nói nước phù sa không chảy ruộng ngoài hay sao.

 

Mà hơn nữa, nếu bán cho nhà họ Cố thì Nam Cung Huân sẽ không thể cản trở sự phát triển nữa, trong tương lai tình thế thay đổi thì lại có cơ hội để mua lại cổ phần về tay.

 

Ánh mắt của Tư Lệ Đình xẹt qua một ý lạnh lùng: “Cậu đi nói với Nam Cung Huân rằng nếu anh ta muốn mua thì phải thêm sáu nghìn tỉ.”

 

Trước kia vì muốn nhanh chóng trở về bên Có Cẩm nên phải nhanh chóng bán đi nên mới đưa ra mức giá thấp như vậy.

 

Ai mà biết được Nam Cung Huân lại đột nhiên muốn mua, làm sao anh có thể để cho anh ta giành được món lời này chứ, hơn nữa chẳng phải là anh ta muốn tài trợ cho Cố Cảm sáu nghìn tỉ hay sao?

 

Lâm Quân bắt ngờ nói: Bán cho công ty khác thì giá sẽ đều thấp, có mỗi Nam Cung Huân lại đòi thêm sáu nghìn tỉ nữa, lúc nhận được thông tin này Nam Cung Huân sẽ tức chết mắt.

 

“Được lắm Tư Lệ Đình! Dám tính kế để đè đầu tôi.”

 

“Anh, em còn nghỉ ngờ anh với anh ấy mới là anh em đấy, tính cách của hai người giống nhau quá đi, đều không bao giờ chịu thua.”

 

“Anh ta muốn chơi tôi thì tôi sẽ chơi lại với anh ta.” Nam Cung Huân mở máy vi tính lên rồi tính toán, đánh giá một lúc. Máy công ty đó của Tư Lệ Đình kinh doanh rất tốt, hai năm nữa sẽ trở nên hùng mạnh, sáu nghìn tỉ này thực ra cũng không đắt tí nào, mình cũng sẽ không lỗ.”

 

Chỉ có điều anh ta bán cho người khác với giá thấp, nhưng bán cho anh lại tăng giá, anh cảm thấy vô cùng khó chịu vì giọng điệu này của anh ta.

 

“Anh ta dám bán thì anh dám mua.”

 

“Anh, tăng thêm sáu nghìn tỉ nữa là gần sáu mươi nghìn tỉ rồi, cứ cho là vốn liếng nhà chúng ta giàu nhưng cũng chưa chắc đã có nhiều vốn lưu động như vậy? Cho dù là mua công ty của anh ấy thì không lỗ nhưng chỉ trong một lúc mà tiêu hao nhiều vốn lưu động như vậy thì một khi gặp phải khó khắn trục trặc thì phải làm sao đây?”

 

Nam Cung Huân nói với vẻ lạnh lùng: “Đây không phải chuyện mà em phải lo lắng.”

 

Văn phòng làm việc của Cố Cẩm, Tiểu Đài đi rất nhanh vào trong nói: “Cô chủ, vừa mới nhận được tin rằng, anh Tư Lệ Đình đã bán cổ phần đi rồi.”

 

“Hả, bán cho ai vậy?” Cố Cẩm vừa mới nghe những lời Tiểu Đào nói liền biết rằng tình hình đã thay đổi rồi.

 

Tuy rằng mỗi ngày hai người đều ở bên nhau nhưng không ai nhắc đến bắt kì chuyện gì ở công ty, Cố Cẩm cứ tưởng rằng kể cả khi cô không nói gì thì Tư Lệ Đình sẽ bán lại cổ phần cho nhà họ Có.”

 

“Nam Cung Huân.” Tiểu Đào nhìn qua biểu cảm của Cố Cảm, hy vọng chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến mối quan hệ của hai người họ.

 

Không ngờ rằng trên khuôn mặt của Cố Cảm không để lộ ra bất kì cảm xúc nào, Tiểu Đào lại nhìn cô, cô và Tư Lệ Đình đồng cam cộng khổ, làm sao có thể vì chuyện tiền bạc mà cãi nhau chứ.

 

Huống hồ Tư Lệ Đình còn để lại cho cô cổ phần trị giá hơn ba nghìn tỉ, cô có vị trí như thế nào trong lòng anh thì Có Cảm là người hiểu rõ hơn ai hết.

 

“Cô chắc chứ?”

 

“Chắc chắn, tin tức vừa mới nhận được, nghe nói lúc anh Tư Lệ Đình bán cho Nam Cung Huân đã tăng giá thêm sáu nghìn tỉ.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.