Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 610



Chương 610:

 

Người khác không biết, cô là người bên gôi của Tư Lệ Đình chẳng lẽ không biết Tư Lệ Đình là người như thê nào à?

 

Khi nãy bỗng nhiên xuất hiện đứa trẻ, còn có chuyện sợi dây chuyền giá trên trời, mọi thứ đêu do có người lên kế hoạch cả.

 

Mục đích chính là muốn tách cô và Tư Lệ Đình ra, nêu dựa vào Hoa Tình thôi mà có thể ly gián được cô và Tư Lệ Đình thì cũng quá xem thường cô rôi.

 

Ban đầu ở hôn lễ là do cô không đủ tin tưởng Tư Lệ Đình mới khiến những chuyện đó Xảy ra, Có Cẩm sẽ không mất phải sai lầm giống vậy nữa đâu.

 

“Chúng ta cùng đừng quấy rầy chuyện tốt của chủ tịch Tử nữa, hay là chúng ta đi trước đi.” Người phụ nữ tiền vào đề nghị rời đi.

 

“Khoan đã, không phải cô muốn tìm ăn trộm à? Sao giờ đã đi rồi?” Mặt Cố Cảm đầy bình tĩnh.

 

Đường Nhược nhìn kỹ biểu cảm của Cô Câm, cũng không thấy chút thương tâm hay khô sở nào.

 

“Nơi này vốn dĩ không có người phục kia, huồng chỉ cả đám người chúng ta xông tới quầy rầy chuyện tôt của người ta là không nêm”

 

Thì ra mục đích của người này là dẫn cô tới đây, giờ đã đạt được mục đích thì đương nhiên phải rời đi rôi.

 

Cô Câm cười lạnh một tiêng: “Nêu cô luôn miệng nói người phục kia trộm đồ của cô, đây là phòng của cô ây đó, Sao CÔ không lục soát một chút rôi hẳn đi. Không phải cô nói sợi dây chuyền kia rất quan trọng sao? Nếu tôi không cho cô một câu trả lời thích đáng thì chẳng phải sẽ làm mắt thân phận chủ tiệc của tôi sao?”

 

Ngay cả Hoa Tình cũng không ngờ tới Cố Cẩm sẽ bình tĩnh mà đáp trả như vậy, cái này với khác với kịch bản ban đầu rồi nhal Có Cầm từng bước từng bước đi đến chỗ Hoa Tình: “Cô Hoa à, chúng tôi muốn tra án, phiền cô mặc đô trên thuyền, như thế này rất là cay mắt đó.” Đừng nói tới những người khác, đến Tư Lệ Đình cũng không biệt Có Cẩm đang nghĩ gì, cô sẽ hiệu lầm anh sao?

 

Hoa Tỉnh cũng quan sát rất kĩ biểu cảm của Cô Cẩm, cô không tin có một người phụ nữ nào gặp tình huống này lại không ghen.

 

Đặc biệt là hình ảnh người yêu thân mật bên bạn gái cũ như vậy, làm sao Cố Cẩm có thê không quan tâm như vậy chứ?

 

Cô nghĩ thầm trong lòng như vậy, biểu cảm của Cố Cầm vẫn không để lộ ra những gì mà cô muôn thây.

 

“Làm sao, cô Hoa thích khiến người khác phải yêu thích cơ thê của cô sao? Hay là cô cảm thấy cơ thể của cô rất đẹp?”

 

Có Cẩm nhìn thấy Hoa Tỉnh ôm chặt lầy Tư Lệ Đình không buông, trong lòng cô sao có thê không tức giận chứ.

 

Cho dù Tư Lệ Đình không có chút cảm tình nào với cô ta thì cô ta cũng không thể ôm Tư Lệ Đình như vậy được.

 

Trong lòng cô cũng I hiểu rất rõ những gì mà Hoa Tỉnh muốn thấy. Chăng qua cũng chỉ là muôn thây cô ghen, nhưng cô sẽ không để cho cô ta mãn nguyện đâu.

 

Hoa Tỉnh bị dọa sợ bởi nét mặt điềm nhiên của Cố Cẩm. Dựa trên tình cảm của cô và Tư Lệ Đình mà nói thì tuyệt đối không phải là hai người họ đang giả vờ yêu.

 

Nếu như cô ta thực sự yêu Tư Lệ Đình, vậy thì sạo có thể điềm nhiên, bình thản như vậy được?

 

“Đương nhiên là tôi sẽ mặc, nhưng mời mọi người đi ra ngoài trước đã, tôi và Lệ Đình…” Hoa Tỉnh nói mà không biết xấu hỗ.

 

Cố Cẩm không. thệ nhịn thêm được nữa, không ngờ răng Hoa Tinh lại, mặt dày đến mức như vậy, từ trước đến nay chưa có ai đạt được đến mức độ đó.

 

Những người xung quanh cũng thì thầm bàn tán, Tư Lệ Đình không đề ý đến những người khác mà chỉ nhìn chằm chằm Cô Cẩm.

 

“Nếu như anh nói là anh không làm thì em có tin không?”

 

Ánh mắt của anh đã nói cho cô biết, nêu như anh ây thực sự có gì đó với Hoa Tinh thì tại sao lại đi chọn một nơi như này, lại còn có ý đề cho mọi người phát hiện nữa.

 

Tất cả mọi chuyện trong đêm nay đều là do có người đứng sau lên kê hoạch, Cổ Cẩm hiểu rất rõ điều này.

 

Mục đích của người đó là để chia rẽ tình cảm của cô và Tư Lệ Đình. Cô và anh khó khăn lắm mới có thể trải qua bao sóng gió để đi đến được như ngày hôm nay, làm sao có thể VÌ CÔ Hoa Tinh này mà phá hủy tất cả chứ.

 

Những người khác đứng xung quanh An cũng đêu nhận ra bầu không khí ó gì đó không đúng, Hoa Tỉnh đang khiếu khích Cô Câm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.