Chương 614:
“Tổng giám độc Cỏ, tình cảm của cô với tông giám đốc Tư tốt như Vậy, chẳng cần nghĩ cũng biết là cô sẽ hợp tác với công ty của anh ấy rồi.”
“Đúng vậy, hai người tình cảm sâu nặng nhự vậy, chắc chắn là sẽ chọn anh ấy rồi.”
Cố Cầm khẽ mìm cười: “Mọi người đoán sai rồi, lần này tôi chọn tập đoàn Đường Thị.”
“Tổng giám đốc Đường sao?” Mọi người có hơi bắt ngờ về kết quả này.
Trước kia, lúc cô khó khăn nhất Đường Mỉnh đã giúp đỡ cô, còn ủng hộ cô và Tư Lệ Đình. Cố Cảm. đã dự định sẽ nhân cơ hội lần này để trả mỗi ân tình đó.
Cô là người ân oán rõ ràng, trước nay cô chưa tìm được cơ hội đề báo đáp, bây giò thời cơ cũng đã đến.
Hơn nữa, nhà họ Đường tuy rằng không hùng mạnh bằng Tư Lệ Đình nhưng danh tiếng trong ngành cũng khá tt, cũng phát triện rất nhanh, chọn anh ta chắc chắc là sẽ tốt.
Có Cẩm đột nhiên công bố chọn anh, ngay cả Đường Minh cũng chưa chuẩn bị tâm lỉ trước. Mấy ngày nay anh cũng tìm người đệ hẹn gặp tông giám đôc Có nhưng đều không có kệt quả.
Ngay cả lúc nhìn thấy cô chính là tông giám đốc Có ở trên du thuyền, hai người cũng chỉ chào hỏi qua loa mà không nói chuyện gì khác. Cố Cẩm nói muốn hợp tác củng anh khiến anh thực sự bắt ngờ.
“Không sai, cũng có máy công ty đủ điêu kiện, tập đoàn Đường Thị không những có danh tiếng mà tiệm lực tài chính cũng rất tốt, qua nhiều lần suy xét tôi đã quyết định hợp tác với tập đoàn Đường Thị.”
Đường Minh đã nhanh chóng thu lại vẻ mặt ngạc nhiên, anh mang rượu sâm panh bước đến phía Cô Cẩm: “Tổng giám đốc Cố có thể chọn công ty chúng tôi là niêm hân hạnh của chúng tồi, tôi nhất định sẽ cho tổng giám đốc Cố thầy rằng lựa chọn của cô là không sai.”
“Tổng giám đốc Đường, hợp tác vui VÓ Cụm ly sâm panh, Đường Minh nở một nụ cười: “Hợp tác vui vẻ.”
Trông thấy người phụ nữ duyên dáng yêu kiêu trước mặt, đúng là không gì là không thể thay đồi.
Hai năm trước, lần đầu tiên gặp cô, anh đã lén lút nói rõ tình hình với cô đề che dâu bản thân mình.
Chỉ là kết hôn giả, không đăng kí kết hôn, cô mở lời muôn chín mươi tỉ, hai người đã thỏa thuận với nhau.
Lúc đó cũng nói một câu hợp tác vui vẻ, thời gian vừa mới đó mà đã đến hiện tại, tật cả những gì đã xảy ra trong quá khứ giống như một giấc mơ vậy.
Pháo hoa vẫn tiếp tục nở rộ, không biết là để chúc mừng cho Tử Lệ Đình và Cố Cẩm hay là vì lần hợp tác này.
Cho dù những người khác có oán thán trong lòng thì cũng không dám nói ra. Nêu lân hợp tác này không thành công, tương lai còn dài, nói không chừng lân sau sẽ thành công thì sao?
Buổi tiệc tùng ăn chơi kéo dài đến tận đêm khuya thì từng tốp người mới lần lượt rời đi.
Có Cẩm đã uống không ít, Tư Lệ Đình bề cô trở về phòng.
Tư Lệ Đình lầy khăn ấm đề cô lâu mặt nhưng Cô Câm cứ năm lây tay anh không buông.
“Chú ba, em căm ghét Hoa Tỉnh, cô ta mà cũng dám ôm anh, em rất tức giận!”
Trước đó khi con nhỏ đó giả bộ trăng trợn trước mặt mọi người còn tưởng là cô không tức giận, thì ra chỉ là cô cô kìm nén cơn giận dữ trong lòng.
“Xin lỗi em Cẩm Khê, đáng lẽ ra anh nên rời khỏi căn phòng đó sớm hơn.”
Tư Lệ Đình đâu có biệt Hoa Tỉnh không biết xáu hỗ mà làm đến mức đó.
Cố Cẩm xoay người kéo Tư Lệ Đình ngã xuông giường: “Anh là của em, anh chỉ có thê là của em thôi.”
“Được, anh là của em, cả đời này anh đều sẽ thuộc về em.”
Sau khi ân ái xong, Có Cẩm ngoan ngoãn ghé người vào trong lỗng ngực của Tư Lệ Đình ngủ, Tư Lệ Đình cũng mau chóng chìm vào giấc ngủ.
Chuyện đêm nay chắc chắn là có người bày ra, anh có cảm giác như cũng không phải là Hoa Tỉnh mà có lẽ có một người chủ mưu đứng sau Hoa Tỉnh.
Hai năm trước, lúc anh và Có Cẩm kết hôn thì đột nhiên có một người giúp việc chạy đến phá hoại khiên anh và Tô Cầm Khê không thê ở bên nhau.
Chuyện ngày hôm nay giông với chuyện năm đó một cách kì lạ. Tư Lệ Đình lăng lẽ đứng dậy, sau khi trời sáng thuyền sẽ vào đến bờ, bây giờ là thời điểm tốt nhất.