Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 70: Nhớ Em





Trước đó Tô Cẩm Khê không có để tóc mái ngang trán, giờ phút này cô trong kính cắt tóc cắt ngang trán nhàn hạ, màu gốc chính là màu hạt dẻ cho nên không cần nhuộm thêm nữa.

Đơn giản uốn nhẹ đuôi tóc một chút, hơi có chút uốn lượn.

Chỉ là làm thay đổi một chút nhỏ, Tô Cẩm Khê giống như là thay đổi thành người khác, bên trong thanh thuần lại lộ ra một chút cảm giác thời thượng.

“Chị Jenny, tôi làm xong rồi, chị chỉ cắt ngắn một chút thôi à?”
Tô Cầm Khê có chút thẹn thùng, Jenny chỉ cắt lại tóc một chút mà thôi, lại uỗổng phí thời gian đợi mình lâu như vậy.

Jenny gật gật đầu: “Không sao đâu, tôi cũng không đợi bao lâu, đi, chúng ta đến cửa hàng dạo đi.


“Được, để tôi đi tính tiền.


“Không cần đâu, tôi thanh toán rồi.

” Jenny vô cùng hào phóng lôi kéo Tô Cảm Khê đi, đến tiền của Tô Cẩm Khê đưa cô ta cũng không cần.

Đến cửa hàng, Jenny lựa cho Tô Cẩm Khê một chiếc đầm màu đen chữ A, đơn giản thời thượng lại lộ ra một chút gợi cảm.

“Chị Jenny, sao chị lại trả tiền vậy?”
Tô Cẩm Khê đều lờ mờ, trước đó thời điểm ở công ty Jenny không phải vừa nghiêm túc vừa dữ sao, làm sao đảo mắt liền biến thành chị lớn lương thiện như vậy chứ.

“Chúc mừng cô đên bộ phận của chúng ta nhập chức, đây là tâm ý của tôi, cô nhận đi.


“Không không không, chị Jenny, tôi có trang phục để mặc rồi, cho dù mua cũng phải là chính tôi tự trả tiền.


“Tôi nói nhận thì cô cứ nhận đi, nghe lời.



Tô Cảm Khê lâm vào tình thế khó xử, người ta là người trực tiếp lãnh đạo cô, không nhận chính là ngỗ nghịch với cô ta, nhận thì lương tâm của cô không được bình yên.

“Đừng lằng nhà lằng nhằng nữa, đây chính là lễ vật chị tặng cho cô nhân dịp nhập chức, thời gian không còn sớm nữa, về nhà trước đi, ngày mai phải mặc cái này, trong nhà có giày cao gót màu đen để đi không?”
“Có thì có, nhưng mà không phải đi làm mặc cái này…… Có chút gì không.

” Quần áo trong nhà của Tô Cẩm Khê chất thành một đống.

“Không sao đâu, ngày mai cô không cần đến công ty đâu, đi đến Đề Hoàng đi.


“Đi đến Đế Hoàng bàn hợp đồng tôi phải mặc thành như thế này sao?” Tô Cảm Khê vô cùng ngạc nhiên, chẳng lẽ không phải nên mặc sạch sẽ gọn gàng hào phóng sao?”
“Tóm lại nghe tôi thì tốt, buổi sáng ngày mai tôi tới đón cô, cô về nhà trước tiên làm quen với hạng mục này một chút đi.


*A, được rồi.

” Tô Cảm Khê ngoan ngoãn đi ra thuê xe về nhà, khó khăn lãm cô mới được tan làm sớm.

Sau khi Jenny tiễn Tô Cẩm Khê về lại tiền hành dự định kề tiếp, đó chính là bất luận như thế nào cô ta đều phải có được lịch trình của vị tổng giám đốc thần bí kia, từ đó cho tạo cơ hội cho Tô Cẩm Khê.

Tô Cẩm Khê tâm tư đơn thuần không nghĩ nhiều như vậy, giờ này hơi kẹt xe một chút, về nhà ít nhất cũng phải nửa tiếng đến một tiếng.

Nhìn thấy mình lập tức có thể phi thăng, theo thói quen gửi đến cho sư phụ một tin nhắn: “Sư phụ đại đại, anh đang ở đâu?”
Tư Lệ Đình đang mở một cuộc họp quan trọng liếc qua màn hình chớp chớp, từ xưa đến nay chưa từng có ai sử dụng điện thoại trong cuộc họp của anh.

Đã từng có một giám đốc điều hành cao cấp cũng là bởi vì thời điểm đang họp trả lời một tin nhắn bị Tư Lệ Đình trông thấy, mà bị khai trừ tại chỗ.

Nếu như bình thường mặc kệ điện thoại của ai Tư Lệ Đình cũng sẽ không quản, chớ nói chỉ là một tin nhắn.


Chỉ có điều tin nhắn Wechat này là của Tô Cẩm Khê gửi tới vậy liền coi như chuyện khác.

Nhìn đồng hồ, giờ này cô tan làm rồi sao? Mặc kệ cô là tình huống như thế nào, chỉ cần cô đang liên hệ mình, như vậy chính là muốn tìm mình chơi game.

Tư Lệ Đình đứng dậy: “Hội nghị hôm nay dừng ở đây.


Mọi người một mặt lờ mờ nhìn Tư Lệ Đình đứng dậy rời đi, mới mở họp có một nửa mà.

Tư Lệ Đình không nhìn ánh mắt của những người khác, cầm điện thoại di động lên trực tiếp đẩy cửa rời đi.

Giám đốc quản lý cao cấp hướng phía Lâm Quân nhìn xem: “Trợ lý Lâm, tổng giám đốc hôm nay làm sao vậy?”
Lâm Quân cũng là muốn hỏi một chút Tư Lệ Đình anh là thế nào, anh luôn luôn ái cương kính nghiệp, xưa nay sẽ không phát sinh chuyện ngoài ý muốn như thế này.

*Ái cương kính nghiệp chỉ là trung thành với cương vị công tác sự nghiệp tinh thần, đây là đạo đức nghề nghiệp cơ sở.

Ái cương chính là yêu quý công việc của mình cương vị, yêu quý bản chức công việc, kính nghiệp chính là muốn dùng một loại cung kính thái độ nghiêm túc đối đãi công việc của mình.

.

.

.

“Thật xin lỗi các vị, tổng giám đốc có thể là xử lý chuyện khẩn cấp rồi, hội nghị lần sau chờ thông báo của tôi đi, trước tiên cứ như thế này đã.


Lâm Quân cũng vội vàng rời khỏi phòng họp, đến văn phòng Tổng giám đốc phát hiện Tư Lệ Đình đang cúi đầu nhìn điện thoại.


“Cậu chủ, có phải là xảy ra chuyện gì quan trọng không?” Lâm Quân một mặt nghiêm túc hỏi.

“Không có gì, cậu ra ngoài mau lên.


“Vâng, cậu chủ.


Tư Lệ Đình đang trả lời cho Tô Cẩm Khê: “Đây, hôm nay tan làm sớm như vậy?”
“Đúng vậy, ngày mai có chuyện quan trọng cần phải làm, cho nên quản lý hôm nay cho tôi nghỉ sớm.


“Chuyện gì?”
Chinh lạc ,ss Dù sao cũng là chuyện công tác, đại trạch nam như anh nói cũng không hiểu đâu.

” Tô Cảm Khê gửi đến một cái icon đắc ý.

Giờ phút này Tư Lệ Đình hận không thể đem Tô Cẩm Khê từ đầu điện thoại bên kia lôi ra ngoài, bình thường lúc ở trước mặt mình thì khúm núm, kỳ thật cô nhóc này vô cùng khinh người mà.

“Vậy thì chưa hẳn, em không nói làm sao biết tôi không hiểu?”
Tư Lệ Đình cảm thấy cô tan làm sớm đã vô cùng kì quái rồi, tiếp tục truy hỏi một chút.

“Sư phụ đại đại, hôm nay tôi được điều đến ban tiêu thụ, nhưng mà gần đây công ty của chúng tôi tiếp nhận một hạng mục rất khó giải quyết.


Tô Cẩm Khê coi anh là thành một đối tượng để tâm sự, dù sao cũng không biết đối phương là ai.

“Có chuyện gì khó giải quyết? Không chỉ có là game, cho dù ở trong công việc Tư Lệ Đình cũng có thể nhẹ nhàng mà chỉ điểm cho Tô Cảm Khê.

“Gần đây có một công ty đưa ra một mảnh đất, muồn tìm đối tượng hợp tác, công ty của chúng tôi muốn cùng bọn họ hợp tác, nhưng mà đối phương không mua tài khoản của chúng tôi.


Tư Lệ Đình liên tưởng đến công ty mình gần đây có cái hạng mục bắt động sản đang tìm đối tượng hợp tác, cô không phải đang nói đến cái hạng mục trong tay mình chứ?
“Công ty nào?”
“Đề Hoàng, trạch nam* như anh khẳng định sẽ không biết đâu.



Tô Cẩm Khê thích nhất trêu ghẹo anh là trạch nam.

(‘)trạch nam(nữ): chỉ một người không thích ra ngoài, thích ở nhà trong thế giới riêng của bản thân Tư Lệ Đình im lặng, trên đời này không có người nào rõ ràng Đề Hoàng hơn so với anh.

“Ừm, chưa từng nghe qua, ngày mai em phải làm gì mà hôm nay lại được tan làm sớm vậy?” Tư Lệ Đình lập tức đã hỏi tới chủ đề bên trên.

Tô Cảm Khê không có tâm tư nào thành thật trả lời: “Quản lý của tôi bảo tôi ngày mai tiên phong đến Đề Hoàng, kỳ quái hơn chính là lại không nói muốn tôi làm gì.


_ “Vừa mới nãy còn không hiểu được dẫn tôi đi làm tóc, mua quần áo cho tôi, nói là hoan nghênh nhập chức, quản lý bây giờ đều tốt như vậy sao?”
Tư Lệ Đình nhìn thấy hàng chữ này khóe miệng đều muốn nhéch lên đến mang tai, cô ngốc này thật sự là bị người ta bán còn muốn hỗ trợ kiếm tiền cho người ta đây mà.

Có điều nếu như bán cho mình, mình đương nhiên muốn chiếu theo thu hết.

Đồ ngốc làm kiểu tóc, là như thế nào đây? Đột nhiên có chút mong đợi.

Nói đến anh gần đây mặc dù ngày ngày đều cùng Tô Cẩm Khê nói chuyện phiếm ở trên mạng, bản thân cô thì đã lâu rồi vẫn không có gặp được.

“Sư phụ đại đại, tại sao không nói chuyện, anh đang làm gì đó?”
Một icon con mèo mang dấu chấm hỏi được gửi tới.

Tư Lệ Đình mặt mỉm cười, nhẹ nhàng trên điện thoại trả lời hai chữ.

“Nhớ em.


Cách màn hình, nhịp tim Tô Cảm Khê vẫn tăng tốc, cảm giác thật là kỳ quái, rõ ràng đúng là một người xa lạ ngay cả tướng mạo, tuổi tác cũng không biết, cô vậy mà lại có cảm giác.

Trong lúc nhất thời, bầu không khí giữa hai người có chút trở nên tế nhị.

Lâm Quân lần nữa đi vào văn phòng, vừa tiến đến liền nhìn thấy Tư Lệ Đình cười đến rạng rỡ.

Không cần nghĩ cũng biết anh là vì ai mà cười, ai”
, sức mạnh của ái tình thật là vĩ đại



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.