- Đường Uyển Nhi ta là nhân vật gì, lại đi coi trọng tên hỗn đản vô lại như ngươi à? Thân xác gì, trái tim gì, da mặt của tên hỗn đản ngươi sao lại dầy như vậy.
Bị Đường Uyển Nhi tóm cổ, Long Trần nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc, tuy tràn ngập tức giận, có điều khuôn mặt trong trắng lộ hồng, vô cùng mịn màng đó giống như quả đào chín, khiến người ta không kìm lòng được mà nói cắn một miếng.
Hơn nữa mùi thơm thiếu nữ xộc thẳng vào mũi Long Trần, bầu không khí như vậy rất dễ khiến người ta lòng hươu ý vượn, cho dù định lực của Long Trần rất mạnh, vẫn không nhịn được mà nuốt nước miếng.
- Hỗn đản, ngươi không ngờ lại dùng ánh mắt dâm tà để nhìn ta, có tin ta móc mắt ngươi xuống không?
Đường Uyển Nhi thấy ánh mắt Long Trần có dị dạng, không khỏi nổi giận nói.
Long Trần vừa nghe vậy, vội vàng nhắm mắt lại, hiện tại trong đầu hắn là một mảng hỗn loạn, hắn thà đối chiến với Lôi Thiên Thương, chứ không muốn đối mặt với Đường Uyển Nhi.
- Hỗn đản, ngươi nhắm mắt lại, đây là đang khiêu khích ta à? Ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn một cái sao?
Đường Uyển Nhi vẫn không buông tha.
Long Trần không khỏi trợn tròn mắt, nữ nhân này đúng là ma quỷ, so sánh nàng ta với Sở Dao và Mộng Kỳ, hai người kia đều rất ôn nhu, trong lòng không khỏi hoài niệm.
- Ngày đó rõ ràng là ngươi không đúng, không ngờ còn mắng chửi người ta không biết xấu hổ, lớn như vậy rồi, vẫn là lần đầu tiên có người dám mắng ta, ngươi xem ngươi có phải một tên hỗn đản không?
Nhớ tới tình cảnh ngày đó, Đường Uyển Nhi giận không thể át nói.
- Hự.
Long Trần vẫn đang ngậm miệng không nói gì bỗng nhiên lại phun ra một ngụm máu tươi, bắn lên người Đường Uyển Nhi, Đường Uyển Nhi ngẩn ra, phát hiện trên mặt Long Trần mang theo vẻ tái nhợt không khỏe mạnh.
Lúc này mới nhớ ra, Long Trần bị Lôi Thiên Thương đánh lén, bị gieo Lôi đình chi chủng, đang trọng thương.
- Xin lỗi, ta quên ngươi đang bị thương.
Đường Uyển Nhi bối rối nói, nói xong nhẹ nhàng đỡ Long Trần tựa vào một tảng đá bên cạnh.
Long Trần quả thật đã trúng công kích của Lôi Thiên Thương, đạo Lôi đình chi lực đó vô cùng âm độc, không ngờ bám vào trong cơ thể Long Trần, giống như dầu bọc lấy mặt, rất khó loại bỏ.
Cho nên vì sao gọi là Lôi đình chi chủng, giống như gieo hạt giống vào trong cơ thể người khác, không ngừng phá hoại cơ năng thân thể người ta, đau đớn vô tận.
Hơn nữa Lôi Thiên Thương hiển nhiên biết sự cường đại của Long Trần, Lôi đình chi lực dồn vào toàn là Bản nguyên chi lực của hắn, tuy không giết được Long Trần, nhưng cũng đủ để khiến hắn phải chịu đựng tra tấn mấy tháng, không thể tu hành.
Có điều hắn vẫn coi thường thân thể của Long Trần, lúc ấy chỉ cần Long Trần nguyện ý, chỉ cần triệu hồi ra Phong Phủ Chiến Thân thể hoàn chỉnh là có thể bài trừ trong nháy mắt.
Nhưng Long Trần không làm như vậy, bởi vì hắn từ trên người Lôi Thiên Thương nghĩ tới một vấn đề, đó chính là thiên phạt hắn lần đầu hắn trải qua.
Lần thiên phạt đó, cường giả Linh giới nói đó chỉ là thiên phạt nhằm vào ý chí của Long Trần mà đánh xuống, nhưng chính là thiên phạt như vậy, lại thiếu chút nữa đánh cho Long Trần thành than.
Hơn nữa Long Trần đoán rằng, thiên phạt như vậy tuyệt đối không chỉ có một lần, sau này còn có thể có tiếp, hơn nữa sẽ càng lúc càng cường đại.
Lôi đình chi lực trên người Lôi Thiên Thương khiến hắn nghĩ tới một loại khả năng đối kháng thiên phạt, đầu tiên là phải tăng cường sự miễn dịch của mình đối với lôi đình.
Đây là một phương pháp ngu ngốc, chính là không ngừng để lôi điện công kích, khiến thân thể của mình dần dần thích ứng với lôi điện, sinh ra kháng tính.
Điều này khiến hắn hắn có chủ ý với Lôi Thiên Thương, dù sao tên này cũng nhìn mình không vừa mắt, vậy giữ lại kẻ địch này cũng tốt, sau này không lo không có đối tượng đọ sức.
Nhưng vừa rồi khi Lôi Thiên Thương công kích hắn, gieo Lôi đình chi lực vào trong cơ thể hắn, khiến hắn lập tức nghĩ tới một khả năng, dứt khoát không đỡ không tránh công kích của hắn, để mặc Lôi đình chi lực đó tiến vào cơ thể.
Long Trần không chỉ không khu trừ Lôi đình chi lực, hơn nữa để phòng ngừa Lôi đình chi lực đào tẩu, ngược lại đóng tất cả kinh lạc, khóa chết nó trong cơ thể.
Có điều dù sao Long Trần cũng không phải Lôi Thiên Thương, lần đầu tiên giao tiếp với lôi đình, hơn nữa còn là giao tiếp nội bộ, cho nên vẫn vô cùng cật lực.
Vừa rồi dưới tình huống cãi cọ với Đường Uyển Nhi, không thể tập trung tinh thần đối kháng lôi đình, kết quả bị thương tới tạng phủ, ói ra một ngụm máu tươi.
Thấy Đường Uyển Nhi bỗng nhiên trở nên ôn nhu, trong lòng Long Trần khẽ động, dứt khoát để mặc Lôi đình chi lực tàn sát bừa bãi trong cơ thể, khí tức trở nên càng hỗn loạn hơn.
- Uyển Nhi tiểu thư, thật sự.
.
.
Xin lỗi, ta trời sinh chính là một hỗn đản, hy vọng ngươi có thể tha thứ cho sự thô lỗ của ta.
Kỳ thật trong lòng ta, ngươi chính là một nữ thần thánh khiết không thể tiết độc, ta cảm thấy ta sắp không được rồi, hy vọng ngươi có thể tha thứ cho ta, để ta có thể an tâm ra đi.
Khí tức của Long Trần trở nên hỗn loạn, ánh mắt cũng bắt đầu trở nên mê man.
Đường Uyển Nhi hoảng sợ, lúc ban đầu nàng ta cũng cho rằng Long Trần đang giở trò, nhưng vừa dùng Linh hồn chi lực tra xét liền hoảng sợ phát hiện, gan của Long Trần không ngờ bắt đầu đang suy kiệt, đó là chuyện không thể giả vờ, thế là lập tức hoảng hốt.
- Long Trần, ngươi không sao chứ, chỗ ta có đan dược tốt nhất, để ta cho ngươi ăn.
Đường Uyển Nhi vội vàng từ trong không gian giới chỉ lấy đan dược ra.
Long Trần lắc đầu, yếu ớt nói:
- Vô dụng thôi, chắc ngươi cũng có thể cảm ứng được, Lôi đình chi lực đã lấp đầy mỗi một sợi kinh lạc của ta rồi.
- Tại sao lại như vậy? Tên hỗn đản Lôi Thiên Thương này quá độc ác.
Đường Uyển Nhi nghiến răng nghiến lợi nói, nàng ta cũng nhìn ra tình huống của Long Trần, tim không khỏi trầm xuống.
Lôi đình chi lực xâm nhập tạng phủ, vấn đề cũng không lớn, chỉ cần điều động linh khí là có thể từ từ khu trừ, nhưng tiến vào kinh lạc, vậy thì giống như hàng tỉ cương châm cắm vào kinh lạc, phá hoại kết cấu của kinh lạc, cho dù là người còn sống thì cũng bị phế bỏ.
Nếu lời nói của Đường Uyển Nhi bị Lôi Thiên Thương nghe thấy, hắn tuyệt đối sẽ tức tới hộc máu, cho dù hắn có lợi hại hơn một vạn lần cũng không thể đưa Lôi đình chi lực vào trong kinh lạc của người khác.
Đó là Long Trần không những không phòng ngự, còn dẫn dắt lực lượng của Lôi Thiên Thương, nói trắng ra là, là hai người phối hợp hoàn thành.
- Khụ khụ khụ!
Long Trần ho khan kịch liệt, sắc mặt ửng hồng, giống như đại nạn sắp tới, cảm giác hô hấp khó khăn, muốn nói lại không nói nên lời.
Long Trần chỉ chỉ vào miệng mình, vẻ mặt khẩn cầu nhìn Đường Uyển Nhi, Đường Uyển Nhi há to miệng, nói với vẻ không dám tin:
- Muốn ta độ khí cho ngươi á?