Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 365: Một Bàn Tay Đập Chết Ngươi 1





Nhìn Huyền Thiên Các, sắc mặt Long Trần không khỏi có chút nghi hoặc, hỏi:
- Không phải nói Huyền Thiên Các có chín tầng à? Nhìn thế nào cũng thấy giống như một căn phòng nằm bò thế?
- Ngu ngốc, chín tầng là chỉ ở dưới lòng đất, không biết thì đừng có nói lung tung, không thấy bên kia có người đang dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn ngươi à?
Đường Uyển Nhi thấp giọng nói.

Quả nhiên Long Trần thấy có không ít người đang nhìn mình một cách không có hảo ý, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khiêu khích và miệt thị.

Long Trần thở dài, hạng ngu ngốc sao nhiều như vậy nhỉ, lão tử thật sự khiến người ta chán ghét như vậy sao?
- Đúng vậy, trước giờ luôn cho rằng Huyền Thiên Biệt Viện là thánh địa tu hành của võ giả, sao một tên rác rưởi chỉ có Ngưng Huyết thất trọng thiên cũng mò vào được thế, đúng là khiến người ta thất vọng.

Xa xa một người bỗng nhiên lạnh lùng nói.

Tu vi của Long Trần Hiện giờ trên cơ bản mọi người đều biết, cho nên Long Trần không cố ý che giấu khí tức của mình, điều đó đã là không cần thiết.


Trong những người ở đây, toàn bộ đều là cường giả Dịch Cân cảnh, như vậy Ngưng Huyết thất trọng thiên trong miệng hắn đã được chỉ ra rất rõ ràng.

Đường Uyển Nhi biến sắc, vừa muốn lên tiếng liền bị Long Trần kéo lại:
- Thôi đừng chấp nhặt với loại rác rưởi này, làm mất hình tượng của ngươi.

Đối với người như vậy, Long Trần lười chẳng muốn quan tâm, người như vậy chính là đang tìm cảm giác tồn tại, trên cơ bản đều là chiến lực không mạnh, hy vọng có thể dùng phương thức này để chứng minh sự tồn tại của mình.

Cho nên ngươi càng quan tâm tới hắn, hắn lại càng đắc ý, Long Trần là ai, mấy lần trải qua khảo nghiệm của tử vong, sớm đã nhìn nhạt tất cả, không muốn để đám người ngu ngốc này làm chậm trễ thời gian quý giá của mình.

Thấy trên mặt Long Trần không hề có vẻ tức giận, Đường Uyển Nhi cũng mỉm cười, lập tức bừng tỉnh, định lực của mình vẫn kém Long Trần quá xa, chẳng trách Long Trần lại nói mình là tiểu hài tử.

- Chúng ta đi vào thôi.

Đường Uyển Nhi mỉm cười, quên hết sự không thoải mái vừa rồi, nàng ta cũng phải giống như Long Trần, là một người luôn bình tĩnh.

Long Trần gật đầu, đi theo Đường Uyển Nhi vào Huyền Thiên Các, có điều vừa đi được hai bước, đã bị một người cản đường.

Người đó chính là người vừa rồi trào phúng Long Trần, hắn khoanh tay trước ngực, đứng đó, nhìn nhìn Đường Uyển Nhi, lại nhìn nhìn Long Trần, trong hai mắt toàn là vẻ trào phúng và đố kỵ, lạnh lùng nói với Long Trần:
- Đối mặt với một rác rưởi, ta sẽ không nhường đường.

Chung quanh có không ít người cũng tới Huyền Thiên Các, vừa rồi khi người đó trào phúng Long Trần, bọn họ đã nhìn về phía bên này, vốn tưởng rằng sẽ có một trò hay để xem, kết quả thấy Long Trần không ngờ lại nhịn, không khỏi cảm thấy Long Trần quá hèn nhát.

Hiện giờ người đó lại khiêu khích, mọi người không khỏi dừng bước, nếu thế này mà cũng có thể nhịn được, vậy thì mất mặt quá, người ta đã khi dễ đến trên đầu ngươi rồi.

- Ta lại vừa hay ngược lại.

Long Trần mỉm cười, kéo Đường Uyển Nhi nhường cho người chặn đường một con đường, Đường Uyển Nhi đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì lập tức che miệng cười khẽ.

Người chung quanh cũng ngẩn ra, có điều lập tức minh bạch ý tứ của Long Trần, vẻ mặt cổ quái nhìn người đó.


Người đó thấy Long Trần nhường đường, không khỏi có chút nghi hoặc, có điều khi thấy mọi người dùng vẻ mặt cổ quái nhìn mình, người đó cuối cùng cũng có phản ứng.

- Ngươi mới là rác rưởi.

Người đó giận dữ, một quyền đánh về phía Long Trần, quyền phong gào thét, thanh thế kinh người, người này hiển nhiên vừa tấn thăng Dịch Cân cảnh, lực lượng tăng vọt, khiến trong lòng hắn sinh ra đố kỵ kiêu ngạo.

Bốp.

Một bàn tay nhanh như thiểm điện, trong nháy mắt người đó ra quyền đã hung hăng tát lên mặt hắn.

Mọi người phát ra một tiếng kinh hô, vội vàng tránh sang bên, chỉ thấy người đó giống như một quả đạn pháo đang bay tới.

Bay ra cự ly hơn chục trượng, va vào một bức tường đá, tường đá nhìn qua thì vô cùng bình thường, lại kiên cố dị thường, tường đá không có tổn hại gì, người đó thì lại trợn mắt ngất đi.

- Góc độ rất chuẩn, xuất thủ lưu loát, toàn bộ quá trình giống như mây bay nước chảy, tạo cho người ta một loại mỹ cảm không tỳ vết, Long Trần, ngươi rốt cuộc là làm như thế nào vậy?
Đường Uyển Nhi nhìn Long Trần, vẻ mặt hưng phấn nói.

Đường Uyển Nhi đã sớm chú ý tới một chiêu này của Long Trần, lúc trước khi tát Đường Xuyên của Y Liệu Đường cũng xuất thủ nhanh gọn rõ ràng, nhưng người ta lại không tránh được.

Ở trong lòng Đường Uyển Nhi, cái này đã là thần kỹ, gần bằng thần hoàn Long Trần từng triệu hoán, nhưng lực sát thương thì lại không hề thua kém.

- Đây là một trong những thần kỹ tổ truyền, có điều muốn học thì kỳ thật cũng không khó, chỉ cần có kẻ ngu ngốc động thủ với ngươi, ngươi cứ trực tiếp tát một phát là được.

Cần cù có thể tu bổ chỗ kém cỏi, chỉ cần sớm tối khổ luyện, tất nhiên có thể luyện tới lô hỏa thuần thanh, đăng phong tạo cực.

Long Trần nghiêm túc nói.

- Vậy có thể dạy ta không?
Đường Uyển Nhi đầy chờ mong nói.


- Đừng, như vậy sẽ tổn hại tới hình tượng của ngươi, người như vậy cứ giao cho ta xử lý là được rồi.

Ta phụ trách vả bọn ngốc, ngươi thì phụ trách xinh đẹp như hoa.

Long Trần nói.

Đường Uyển Nhi nghe mà cười khanh khách, tươi rói như hoa nở, xinh đẹp tuyệt luân, khiến tâm hồn người ta rung động, không thể kiềm chế.

- Lớn mật, người nào dám càn rỡ trước Huyền Thiên Các, ồ, là ngươi à?
Một tiếng quát lạnh truyền đến, một đám nam tử mặc áo trắng đi tới, một người đi trước quát to, bỗng nhiên nhận ra Long Trần.

Long Trần và Đường Uyển Nhi nhìn về phía đám người đó, không khỏi thầm kêu khổ trong lòng, người đó không phải ai khác, chính là Ngô sư huynh từng có xích mích với Long Trần.

Trong bản đồ khảo hạch, khi Đường Uyển Nhi và Lôi Thiên Thương tranh đoạt Cửu Diệp Chi Lan, Long Trần kích sát Triệu Vũ, lúc ấy Long Trần thiếu chút nữa thì bị đuổi.

Lúc ấy Ngô sư huynh này rất khó chịu với Long Trần, Long Trần tất nhiên cũng không tử tế gì với hắn, khiến cho Ngô sư huynh tức tới nổ phổi.

Ngô sư huynh chính là một thành viên của Chấp Pháp Đội, bình thường tuần tra biệt viện, tuy biệt viện cổ vũ cạnh tranh, nhưng tuyệt đối không cổ vũ chiến đấu.

trong khu kiến trúc.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.