Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Chương 897: Bị âm (2)



- Ha hả, Nhất Ngôn huynh chỉ biết thứ nhất, không biết thứ hai, giết các ngươi quả thật có thể trực tiếp nuốt lãnh địa của các ngươi, nhưng đó cũng không phải là lý do giết các ngươi.

Lăng Vũ cười không ngớt nói, đối với sát cơ tràn ngập trên bầu trời làm như không thấy.

- Nga? Kia Nhất Ngôn xin lắng tai nghe. Nhất Ngôn trong lòng có chút nghi ngờ, lấy thân phận Lăng Vũ huynh, vì sao phải xuất thủ bảo vệ những con kiến hôi này?

Nhất Ngôn liếc mắt Diệp gia, mọi người Tinh Điện phía dưới một cái, đối với chuyện này hắn có chút khó hiểu, chẳng lẻ Lăng Vũ cùng Diệp Thần có giao dịch gì sao ?

- Ta tại sao muốn bảo vệ bọn họ, Nhất Ngôn huynh vẫn còn tự mình đoán đi.

Lăng Vũ cũng không trả lời cái vấn đề này của hắn, nụ cười trên mặt thu liễm, nhìn Nhất Ngôn cùng Từ Thanh như có chút ít tiếc hận nói.

- Lý do Nhất Ngôn huynh cùng Từ Thanh huynh không thể không chết là, các ngươi chọc người không nên dây vào!

Người không nên dây vào? Chẳng lẽ nói chính là Diệp Thần sao? Thật là chê cười! Diệp Thần từ đông đại lục đến Thiên Nguyên Đại Lục, không có rễ không đáy, tộc nhân cũng bất quá là một đám tu vi thấp kém như con kiến hôi! Nhất Ngôn trong lòng tức giận, hắn không tin Lăng Vũ sẽ vì Diệp Thần tới giết mình!

Sau lưng Nhất Ngôn mặc dù không phải là thế gia như Lăng gia, nhưng dầu gì cũng là một vị Đạo Huyền cảnh cường giả, hơn nữa còn là Lân Hoàng đệ tử, tương lai có thể có đánh sâu vào Chiến Hoàng cấp tồn tại, Lân Hoàng tu vi mặc dù so sánh với Tuyết Hoàng chỗ thua kém một chút, nhưng một phần của Huyết Ảnh chiến bộ, môn hạ đệ tử đông đảo, vẫn còn rất có một chút lực ảnh hưởng.

Nếu như Lăng Vũ ra tay giết hắn, Lân Hoàng nhất định sẽ truy cứu đến trên đầu Lăng Vũ, đến lúc đó Tuyết Hoàng chưa chắc sẽ xuất toàn lực bảo vệ Lăng Vũ. Mặc dù dựa theo Đạo Đình luật pháp, Lân Hoàng không thể đem Lăng Vũ như thế nào, nhưng đối với Lăng gia tạo áp lực vẫn là có thể, đến lúc đó Lăng Vũ chỉ sợ khó có thể giữ được người thừa kế thứ ba của Lăng gia.

Lăng Vũ rốt cuộc là vì cái gì, mới có thể làm ra chuyện tình tổn nhân bất lợi mình như vậy? Lăng Vũ lại không cần vị trí người thừa kế thứ ba Lăng gia, cũng muốn giúp Diệp Thần đối phó mình?

Này thật sự quá khó hiểu !

Nhất Ngôn không biết là, trước khi Lăng Vũ tới nơi này, cũng đã đem đường lui nghĩ kỹ, trong lòng Lăng Vũ hiểu, cử động hôm nay sẽ làm hắn vứt bỏ vị trí người thừa kế thứ ba của Lăng gia, nhưng mà này thì như thế nào? Lăng Vũ đã không cần !

Đang ở lúc bọn họ nói chuyện, năm vị Đạo Huyền cảnh cường giả đã vô thanh vô tức hiện ra ở chung quanh đám người Nhất Ngôn cùng Từ Thanh, hoàn toàn phong kín tất cả đường lui của bọn họ, ý đồ của Lăng Vũ đã vô cùng rõ ràng!

Không trung khí tức Đạo Huyền cảnh lẫn nhau va chạm, thử dò xét, không khí bị đè nén tới cực điểm, một cuộc đại chiến hết sức căng thẳng.

- Lăng Vũ, hôm nay nếu ta chết ở chỗ này, sư phó của ta nhất định sẽ không để cho ngươi trôi qua mạnh khỏe! Cho dù ngươi là Lăng gia đệ tử thì như thế nào?

Trong con ngươi Nhất Ngôn hiện lên một đạo hàn quang, ngoan lệ ngó chừng Lăng Vũ.

Thiên Hải Thần Di liếc Nhất Ngôn một cái, há mồm phun ra tảng lớn Thủy Hệ huyền khí, bầu trời rộng lớn vô cùng kia nhất thời biến thành một mảnh đại dương mênh mông, Thiên Hải Thần Di hừ lạnh một tiếng nói:

- Ta nói Nhất Ngôn, chết đã đến nơi còn nói nhảm nhiều như vậy, đại gia ta cũng nghe được có chút không nhịn được. Đừng tưởng rằng sư phó Lân Hoàng của ngươi có thể doạ chúng ta, nếu chúng ta thật sợ sư phó của ngươi, cũng sẽ không đối với ngươi động thủ!

Thiên Hải Thần Di còn ghi nhớ công pháp Sư gia truyền thụ hắn đây này, đụng phải loại chuyện này có thể nào không xuất lực?

Nhìn thấy Lăng Vũ mang nhiều Đạo Huyền cảnh cao thủ đi ra ngoài như vậy, Nhất Ngôn còn có thể ỷ vào một Lân Hoàng sau lưng miễn cưỡng tỉnh táo lại, nhưng Từ Thanh đã luống cuống, Lăng Vũ đây rõ ràng là muốn đẩy bọn họ vào chỗ chết! Bọn họ bên này tổng cộng chỉ có ba Đạo Huyền cảnh, làm sao có thể cùng bên Lăng Vũ đối kháng?

Hắn còn không muốn chết!

- Lăng Vũ, chuyện gì cũng từ từ, chúng ta cũng không có thù hận!

Từ Thanh thần sắc khẩn thiết, lo lắng nói.

- Quả thật cũng không thù hận, trách chỉ có thể trách các ngươi vận khí quá kém !

Lăng Vũ lạnh lùng ngoắc ngoắc khóe miệng, vung tay lên, bao gồm Thiên Hải Thần Di ở bên trong, sáu Đạo Huyền cảnh võ giả hướng đám người Từ Thanh, Nhất Ngôn nhào tới.

Ầm! ! !

Tiếng nổ vang dội hoàn vũ.

Đạo Huyền cảnh đại chiến, tựa như ngày tận thế đã tới, chỉ thấy trên bầu trời các loại Thần Quang lần lượt thay đổi, bắn ra tia sáng chói mắt, căn bản thấy không rõ thân ảnh những Đạo Huyền cường giả đó, chỉ nghe đến tiếng tiếng nổ đùng điếc tai nhức óc, không khí cũng trở nên nóng rực lên, từng đợt khí lãng kinh khủng ở ở ngoài Tinh Điện cấm chế mãnh liệt quay cuồng .

Hầu Dã, Hầu Lăng, Lâm Nam cùng Tiếu Việt cũng thở phào nhẹ nhõm, Lăng Vũ cuối cùng là kịp thời chạy đến. Bọn họ không biết là, Lăng Vũ ngay từ lúc đám người Nhất Ngôn chưa tới đã đến, chẳng qua là mượn Đạo khí ẩn nặc thân hình mà thôi, chờ đám người Nhất Ngôn hoàn toàn lâm vào trong vòng vây mới ra tay.

Ở dưới sáu Đạo Huyền cảnh võ giả vây công, Nhất Ngôn cùng Từ Thanh đỡ trái hở phải, rất nhanh liền bị thương nặng, Nhất Ngôn thủ hạ chính là Đạo Huyền cảnh võ giả kia thì bị Thiên Hải Thần Di một chân bắn toái đầu, những Thần Huyền, Thần Hải cấp thủ hạ còn lại là trực tiếp bị khí tức Đạo Huyền oanh giết đến ngay cả tro cũng không thừa.

Đây là một tràng chiến đấu thực lực xê xích cách xa, Nhất Ngôn cùng Từ Thanh căn bản không có bất kỳ cơ hội!

Tràng diện hoàn toàn là nghiêng về một phía, Nhất Ngôn cùng Từ Thanh vẫn không ngừng bị đánh, miễn cưỡng dùng bí pháp bảo vệ thân thể, nhưng mà vẫn chảy máu tươi như điên.

- Đi!

Thần sắc Nhất Ngôn dử tợn, quát to một tiếng, trong tay đột nhiên xuất hiện một quả lân phiến màu vàng, lân phiến kia lớn cỡ bàn tay, toàn thân tản ra quang mang màu vàng, phía trên truyền đến một trận không gian ba động, sưu một tiếng, thân thể Nhất Ngôn cùng Từ Thanh tại nguyên chỗ biến mất.

- Muốn đi, không dễ dàng như vậy!

Lăng Vũ thần sắc lạnh lẻo, ở một sát na không gian ba động bắt đầu, một quyền trào ra.

Làm Lăng gia đệ tử, mặc dù Lăng Vũ thiên phú không bằng Nhất Ngôn, nhưng mà tu vi Lăng Vũ so sánh với Nhất Ngôn cao lưỡng trọng, dù sao Lăng Vũ bình thời cũng ăn không ít linh dược, nhất là các loại Thiên Vực Thánh Quả khác, không biết đã ăn bao nhiêu.

Cho dù Nhất Ngôn có Thiên Lân bảo vệ tánh mạng của Lân Hoàng, nhưng Lăng Vũ vẫn có cơ hội đem Nhất Ngôn lưu lại.

Mắt thấy Lăng Vũ sẽ phải một quyền oanh kích ở trên người Nhất Ngôn, ánh mắt Nhất Ngôn ngoan lệ, đột nhiên kéo qua Từ Thanh ở bên cạnh chắn trước người mình.

Oanh! ! !

Lăng Vũ một quyền oanh ở phần bụng Từ Thanh, Từ Thanh lập tức cả khuôn mặt đều đau đến bóp méo, phần bụng xuất hiện một lỗ máu rất lớn, máu tươi văng khắp nơi, nhìn thấy mà giật mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.