Cứu Vớt Bạch Nguyệt Quang

Chương 28: Chương 28





Phong Hoa Tiên Tông chiêu tân tiểu hội rốt cuộc vẫn kết thúc viên mãn, mặc cho sắc mặt của một số ít người đi theo bên cạnh các trưởng lão, cũng như mấy đệ tử mới nhập môn tụ tập thành nhóm kia đều không thể nào cao hứng, chỉ trừ Yến Trục Quang được như ý nguyện đứng ở bên cạnh Vân Mật Tuyết, nàng thế nhưng cực kỳ thỏa mãn.

Nói tóm lại, mục đích dùng chiêu tân tiểu hội lần này để tạo ra làn gió mới trong tông môn của Phong Hoa Tiên Tông đã đạt được, chắc chắn sau khi tin tức về tiểu hội được truyền ra, Phong Hoa Tiên Tông sẽ còn có thể nổi bật hơn nữa.

Rốt cuộc thì mộc hệ Thiên Linh Căn cùng mộc linh thân thể kết hợp thiên phú như Yến Trục Quang, cho dù ở nơi nhân tài xuất hiện lớp lớp như tu chân giới cũng cực kỳ hiếm thấy.

Cũng không biết thiên phú xuất sắc như vậy, ngày sau đến tột cùng có thể đi được bao xa? Cái tên Yến Trục Quang, cũng đã gây chút oanh động trên toàn bộ tu chân giới rồi.

Nhưng đó là chuyện sau này.

Hiện tại chiêu tân tiểu hội kết thúc, người tham dự đều lần lượt rời đi.

Cố Sâm tựa hồ muốn tìm Vân Mật Tuyết thương lượng việc gì đó của tông môn, bất quá trước mắt chưa vội, liền để cho Vân Mật Tuyết sắp xếp cho Yến Trục Quang trước.

Yến Trục Quang đã có được tư cách tiến vào Phong Hoa Tiên Tông, việc còn lại chính là đi theo trình tự nhập môn, tỷ như thắp hồn đăng, nhận đệ tử lệnh bài, lãnh phần thưởng nhập môn, nhận phục sức nhập môn, vân vân.

Những việc này phần lớn không xử lý ở cùng một nơi, nếu một mình nàng chạy tới chạy lui thì thật sự phiền toái, nhưng khi có Vân Mật Tuyết thì lại khác, kéo người đến bên cạnh, dưới chân đạp mây liền trực tiếp bay đi.

Thời điểm chỉ còn lại hai người các nàng, Vân Mật Tuyết nhịn không được nói: “Tiểu nha đầu này, vì sao ngươi cứ nhất định phải đi theo bên cạnh ta? Các trưởng lão thực lực cao cường sẽ trợ giúp nhiều hơn cho việc tu hành của ngươi, ngươi đi cùng ta, hết thảy việc tu hành đều phải dựa vào chính mình.”
Yến Trục Quang ngẩng đầu cười cười: “Trục Quang từng nói là phải báo đáp Đại sư tỷ đại nhân thật tốt, sao có thể nói mà không giữ lời? Trước kia lúc ta ở Nhất Miểu Tông chẳng phải cũng tự tu hành hay sao, ta cảm thấy ta có thể làm được.”
Vân Mật Tuyết bất đắc dĩ: “Ta nào có yêu cầu ngươi báo đáp thứ gì? Việc tu hành sau này so với khi ở Nhất Miểu Tông sao có thể giống nhau? Tu hành càng sâu, vấn đề ngươi gặp sẽ càng ngày càng nhiều, đến lúc đó ngươi phải làm sao bây giờ!”
Vân Mật Tuyết “hung hăng” chọc chọc đầu Yến Trục Quang.


Yến Trục Quang che lại chỗ bị nàng chọc, nhếch miệng: “Vậy đến lúc đó rồi nói sau, Đại sư tỷ đại nhân không cần lo lắng cho ta.”
Vân Mật Tuyết lắc đầu, cảm thấy hoàn toàn không có biện pháp với cô nương ngốc cứng đầu này.

Thôi, nếu đã như vậy, về sau chính mình ngẫm lại biện pháp thay nàng nhiều hơn là được.

Vân Mật Tuyết trước tiên dẫn Yến Trục Quang đi hồn đăng điện, Yến Trục Quang là nội môn đệ tử, hồn đăng của nàng tự nhiên là thuộc phạm vi quản lý của nội môn hồn đăng điện, chiêu tân tiểu hội ở Thanh Phong Quảng Trường tọa lạc tại cửa nam Phong Hoa Tiên Tông, từ nơi đó đến nội môn hồn đăng điện còn phải đi qua khu vực ngoại môn.

Yến Trục Quang đứng trên vân giá của Vân Mật Tuyết, từ trên cao nhìn xuống Phong Hoa Tiên Tông bên dưới, lúc bay đến nơi nào đó, hệ thống bình thường không lên tiếng khi có người khác bên cạnh lại đột nhiên nói: “Ký chủ, nơi đó chính là rừng cây nhỏ lúc trước.”
Yến Trục Quang nhìn về phía rừng cây vài lần.

Có lẽ do phát hiện tầm mắt của Yến Trục Quang, Vân Mật Tuyết nói: “Nơi đó là thí luyện tiểu rừng rậm (rừng nhỏ để luyện tập) của Tiên Tông ngoại môn, trong rừng có vài yêu thú thực lực từ Kim Đan kỳ trở xuống, trong nội môn cũng có phân bố rải rác.”
Yến Trục Quang gật gật đầu, nếu là thí luyện rừng rậm, thời điểm Hà Sanh rời đi tông môn, hẳn là sẽ không cố ý hướng về thí luyện rừng rậm mà đi, vậy nàng bị người ta giết chết ở nơi đó là do đột nhiên gặp phải hung thủ, hay là bị gọi tới?
Yến Trục Quang hỏi: “Đại sư tỷ, đây là con đường duy nhất phải đi qua nếu muốn đến nội môn hồn đăng điện sao?”
“Con đường này là đường ngắn nhất giữa nội môn hồn đăng điện và cửa nam Tiên Tông.” Vân Mật Tuyết nói: “Phía trước không xa chính là ngoại môn hồn đăng điện, hồn đăng của Tiên Tông ký danh đệ tử cùng ngoại môn đệ tử đều ở chỗ đó.”
“Ký danh đệ tử...” Yến Trục Quang cẩn thận dò hỏi: “Đúng rồi Đại sư tỷ đại nhân, vị tỷ tỷ lúc trước tới tìm ta bây giờ thế nào rồi?”
Trong khoảng thời gian này, tuy rằng Yến Trục Quang luôn muốn biết người giết chết Hà Sanh là ai, nhưng nàng vẫn không hỏi Vân Mật Tuyết về chuyện có quan hệ tới Hà Sanh.

Vân Mật Tuyết nghe xong ngẩn người, nói với Yến Trục Quang: “Nàng đối đãi với ngươi như vậy, không xứng đáng là đệ tử Tiên Tông, ta đã trục xuất nàng khỏi Phong Hoa Tiên Tông ngay hôm đó rồi.”
Yến Trục Quang há miệng thở dốc: “Trục xuất khỏi Phong Hoa Tiên Tông, giống như Đào Chi sao?”
Vân Mật Tuyết đáp: “Trừng phạt hủy bỏ đan điền thật sự quá nặng, lỗi mà nàng phạm phải cũng không đến mức này.”
“Nga”, Yến Trục Quang lại nói: “Nàng cũng bị tiêu trừ tông tịch giống như Đào Chi sao?”

“Ở trong Phong Hoa Tiên Tông, cần phải hủy bỏ hồn đăng trước rồi mới xoá đi những ghi chép khác”, Vân Mật Tuyết tuy rằng không biết Yến Trục Quang vì sao lại thấy hứng thú với việc trừ khỏi tông môn như vậy, nhưng vẫn giảng giải cho nàng: “Tỷ như ghi chép về việc nàng là ký danh đệ tử của Đại sư tỷ, cũng sẽ bị xoá đi từng cái một.”
Yến Trục Quang nảy ra một ý nghĩ: “Ghi chép này được đặt ở nơi nào a?”
“Tại sâu bên trong nội môn hồn đăng điện, trong phong hào đệ tử hồn đăng đường.

Nàng nguyên bản là ký danh đệ tử của Đại sư tỷ, một phần hơi thở của hồn đăng phải được treo bên cạnh hồn đăng của Đại sư tỷ.”
Xem ra, mấu chốt nằm ngay tại bước này, lát nữa đi hồn đăng điện không biết có thể tìm được manh mối gì không.

Vân giá của Vân Mật Tuyết tốc độ thực mau, dù cho vì săn sóc Yến Trục Quang mà nàng cố tình hơi thả chậm tốc độ, nhưng vẫn có thể nhanh chóng đến được nội môn hồn đăng điện.

Lúc này còn chưa có đệ tử mới nào tiến đến thắp hồn đăng, với thân phận của những trưởng lão kia thì không có khả năng bọn họ sẽ tự mình mang đệ tử tiến đến, hơn phân nửa là trực tiếp đưa người trở về động phủ, sau đó kêu môn hạ đệ tử hoặc ký danh đệ tử đem người đi thắp hồn đăng.

Hầu như không có ai trực tiếp mang người đến giống Vân Mật Tuyết dẫn dắt Yến Trục Quang như vậy, vì vậy mà hai người không cần xếp hàng chờ.

Trưởng lão quản lý hồn đăng điện cũng có người đại diện đi tham dự chiêu tân tiểu hội, nhóm tân nhập môn đệ tử lần này, từ số lượng, đến tướng mạo đặc thù của từng người đều đã được truyền lại trước một bước.

Hiện giờ Vân Mật Tuyết cùng Yến Trục Quang vừa đến nơi, còn chưa kịp nói ra lý do tới đây thì hồn đăng điện trưởng lão đã trực tiếp đem hai người dẫn vào nội môn đệ tử hồn đăng đường.

Hồn đăng đường là một tòa đại điện cực kỳ rộng lớn, bên trong vừa tối vừa trống trải, ngoại trừ mảnh ánh lửa màu cam nhấp nháy như biển sao kia, toàn bộ đại điện đều im ắng, bước chân dù nhẹ nhàng đến thế nào cũng sẽ phát ra tiếng vang nhỏ.

Đương nhiên, với thực lực của Vân Mật Tuyết và trưởng lão, trong gian nhà này cũng chỉ có duy nhất tiếng bước chân của Yến Trục Quang.

Nàng đi có vẻ hơi khẩn trương, Vân Mật Tuyết thấy vậy, săn sóc mà bắt chước nàng, giẫm vang lên tiếng bước chân nho nhỏ, Yến Trục Quang quay đầu, hướng Vân Mật Tuyết cười cảm kích.


Ba người cũng không đi sâu vào trong, chỉ đi vài bước thì dừng chân ở một mảnh khu vực tối hơn vài phần so với mảnh ánh nến như biển sao lúc trước, nơi này không treo nhiều hồn đăng.

Trưởng lão lật tay lấy ra một cái đèn hoa sen bằng kim loại to cỡ bàn tay, nói với Yến Trục Quang: “Trích ra một giọt tinh huyết của ngươi.”
Yến Trục Quang nghe lời làm theo, trưởng lão không có tiếp nhận tinh huyết mà trực tiếp đem đèn hoa sen đưa đến phía trước, bảo Yến Trục Quang đem tinh huyết nhỏ vào bên trong bấc đèn, sau đó liền bắt đầu thi triển pháp thuật với đèn hoa sen.

Không bao lâu, đèn hoa sen ong vang một hồi, từ bên trong bấc đèn “phun ra” một khối lệnh bài bằng bạc to cỡ hai ngón tay, trưởng lão nhẹ nhàng nhưng dứt khoát hất tay một cái, trản đèn hoa sen lập tức bay lên tòa núi nhỏ hơi hơi nhô lên kia, vững vàng treo lên.

Trưởng lão đem tiểu ngân bài giao cho Yến Trục Quang: “Đây là đệ tử lệnh bài của ngươi, là vật dùng để đi lại trong tông môn, mang theo đeo ở bên người, lúc ở trong tông môn tốt nhất không nên đem nó cất trong túi trữ vật.”
“Vâng, đa tạ trưởng lão.”
Trưởng lão gật đầu, hồn đăng đã thắp xong, hắn liền đưa Yến Trục Quang cùng Vân Mật Tuyết đi ra ngoài.

Yến Trục Quang cảm thấy rất hứng thú mà thưởng thức tiểu ngân bài, thời điểm sắp rời đi hồn đăng đường, nàng nhỏ giọng nói với Vân Mật Tuyết: “Đại sư tỷ, hồn đăng đường vẫn luôn quạnh quẽ như vậy sao?”
Thanh âm nàng nói chuyện dù nhỏ đến mức nào cũng không thể thoát khỏi lỗ tai của tu sĩ cấp cao, vị trưởng lão khuôn mặt hòa ái của hồn đăng đường kia đương nhiên cũng nghe thấy.

Vân Mật Tuyết mới vừa nói “Nơi này luôn luôn như thế”, vị trưởng lão kia cũng tiếp lời, hắn cười nói: “Còn không phải vậy sao? Nơi này quanh năm suốt tháng chẳng ai đến, chỉ có những lúc tân đệ tử nhập môn như các ngươi đến mới có thể náo nhiệt hơn một chút.”
“Tân đệ tử nhập môn?” Yến Trục Quang hỏi Vân Mật Tuyết: “Tân đệ tử bao lâu tuyển nhận một lần nha?”
Vân Mật Tuyết nói: “Tiên Tông mười năm chiêu sinh một lần, thỉnh thoảng ba, bốn năm sẽ có mấy lần chiêu sinh nhỏ.”
“Vậy phải trải qua một đoạn thời gian rất lâu mới có thể náo nhiệt.”
Trưởng lão cười cười, trêu ghẹo nói: “Ngoài dịp đệ tử nhập môn, còn có lúc đệ tử bị đuổi khỏi tông môn đâu? Nếu ngươi cảm thấy nơi này quạnh quẽ, đừng ngại đến lần thứ hai, ta thật ra lại hoan nghênh ngươi đến.”
“Rất nhiều người bị đuổi khỏi tông môn sao?” Yến Trục Quang trừng lớn đôi mắt lắc đầu: “Tới lần thứ hai có phải là lúc bị đuổi khỏi tông môn hay không? Ta không nên tới đây nữa.”
Trưởng lão càng thoải mái: “Ta nơi này cũng còn tốt, ngẫu nhiên sẽ có lúc náo nhiệt, mà phong hào hồn đăng đường ở sâu bên trong mới thật sự quạnh quẽ, có lúc thậm chí mười mấy năm đều chưa từng có người nào tiến đến.”
“Bất quá nói tới đệ tử bị đuổi đi, tháng trước tựa hồ có một vị ký danh đệ tử bị đuổi khỏi Tiên Tông”, trưởng lão “đe dọa” Yến Trục Quang nói: “Lần sau không biết sẽ là ai, ngươi cũng nên cẩn thận.”
Tháng trước là ai bị đuổi đi, Vân Mật Tuyết và Yến Trục Quang trong lòng đều rõ ràng.

Yến Trục Quang nhưng thật ra lại không biết vị trưởng lão nội môn hồn đăng đường này vậy mà cũng biết việc đó.


Yến Trục Quang trộm liếc nhìn Vân Mật Tuyết một cái, Vân Mật Tuyết trấn an cười cười với Yến Trục Quang.

Hà Sanh là bị nàng trục xuất khỏi Phong Hoa Tiên Tông, nhưng sao nàng có thể đem Yến Trục Quang trục xuất Tiên Tông được chứ?
Trưởng lão không có nhìn thấy tương tác giữa hai người, hắn tiếp tục nói: “Bất quá, tháng trước hồn đăng điện cũng thật sự rất náo nhiệt, còn có mấy người tiến đến hồn đăng điện tìm hiểu...”
Trưởng lão tựa hồ nghĩ tới cái gì, thu lại thần sắc, không hề nhiều lời: “Hồn đăng đường này vẫn là thanh tịnh một chút mới tốt, nếu náo nhiệt lên ngược lại cũng không phải chuyện hay gì.”
Ánh mắt Yến Trục Quang chợt sáng lên, xem ra vị trưởng lão này đang che giấu một ít tin tức quan trọng.

Đáng tiếc, đối phương đã có cảnh giác, nàng muốn dò hỏi gì cũng sẽ khó khăn, trong lòng hiểu điều này, Yến Trục Quang không có lại tiếp tục dò hỏi.

Hệ thống ở trong đầu Yến Trục Quang rối rắm lăn lộn, vì sao không tiếp tục nói a, rõ ràng đã sắp biết được tin tức quan trọng a!
Yến Trục Quang không để ý đến hệ thống đang nổi điên.

Nàng cân nhắc một chút, có mấy người tiến đến hồn đăng điện tìm hiểu...!Có lẽ, hung thủ giết chết Hà Sanh cũng ở trong số đó.

Vân Mật Tuyết nghe trưởng lão nói, sắc mặt có chút biến hoá, nhưng nàng không có tỏ thái độ gì, lúc này, ba người cũng ra khỏi hồn đăng đường.

Vừa khéo chính là, các nàng mới ra tới thì đúng lúc gặp được một nhóm người khác tiến đến thắp hồn đăng.

Dẫn đầu là một vị nữ tử y phục thủy sắc, ánh mắt dạo qua trên người Yến Trục Quang một vòng, ngay sau đó rơi xuống trên người Vân Mật Tuyết, giơ lên một nụ cười không rõ: “Tỷ tỷ tới nhanh như vậy sao?”
Yến Trục Quang nhíu mày, đột nhiên nói với hệ thống: “Không cần nghĩ nữa, nàng là hung thủ.”
Hệ thống ngẩn ra một hồi: “...!A?!”
Qua loa như vậy sao ký chủ! Điều tra lúc trước đều bỏ đi hết?!
Bởi vì thái độ của nàng hư hư thực thực, không tốt với Đại sư tỷ thì liền chọn nàng sao? Ký chủ, ta nói ngươi biết, nhiệm vụ chủ tuyến mà thất bại thì sẽ bị trừng phạt rất nặng nga!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.