“Nè, làm sao vậy?” Ta thấy mặt Dạ tối sầm, vỗ vỗ vai y hỏi.
“Bá chủ rõ ràng muốn lừa tiền Đậu đậu, thằng chết bầm.” Dạ đấm một đòn trúng bàn phím. “Tốt thôi, ta mặc kệ, sau này nàng ta đừng có mà khóc lóc chạy tới tìm ta.” Dạ hờn dỗi nói. Ta khuyên Dạ không cần tức, có lẽ Bá chủ cũng không tới mức tệ như chúng ta nghĩ đâu.
“Ai ~ ngươi không biết đâu Momo, Đậu đậu chưa từng nói chuyện Bá chủ với ngươi, nhưng ta thì nghe không ít rồi, ta nghe rất nhiều chuyện về hắn, đối với người như vậy ta tin tưởng không nổi, đậu đậu lại cảm thấy lãng tử hồi đầu cái gì đó, còn nói Bá chủ đối nàng tốt lắm.” Dạ thở dài.
Ta lại PM cho Đậu đậu, hệ thống thông báo game thủ không có trên tuyến. Dạ bảo để về nhà xem thử, nên đã đăng xuất rời đi. Ta không khỏi có chút lo lắng, nhưng lại không biết phải làm gì, dù sao cũng là chuyện nhà người ta, lời của người ngoài như ta không có giá trị.
Tối hôm sau lúc chúng ta ra quán net chơi game, Dạ cũng đến.
“Không có việc gì chứ?” Ta hỏi y.
“Ừ, Đậu đậu hứa với ta sẽ không cho hắn mượn tiền. Hơn nữa cũng không tức giận gì ta cả, ha ha.” Dạ cười nói.
“Ừ, vậy thì tốt rồi.” Ta hướng y cười một cái.
Đằng long lão đại bán acc, chúng ta còn tưởng hội Đằng Long sẽ giải tán. Nhưng là Đằng Long tân lão đại nói, bản thân hắn có thể khiến cho Đằng long trở nên cường đại hơn, nếu ai muốn đi thì cứ đi hắn sẽ không giữ, nhưng một khi ở lại thì sẽ là huynh đệ, về sau mọi người cùng nhau cố lên. Có chút người ly khai Đằng long, bất quá đại bộ phận nguyên lão của Đằng long đều không có rời đi.
Dạ cũng không buông tha cơ hội để liên minh của mình lớn mạnh hơn, với lại bởi vì trước kia ở phòng TS của Đằng long chơi đùa vài ngày, cho nên có một số người biết Dạ, có không ít người nguyện ý đến liên minh của chúng ta. Trong đó có Danh Yêu vũ là Kiếm nhẫn vũ giả xin gia nhập chúng ta, kiếm nhận vũ giả là một kiểu chiến sĩ phụ trợ, khi hắn khiêu vũ có thể giúp người trong đội gia tăng thuộc tính, nào là phòng ngự công kích gì đó, bất quá thời gian hữu hiệu của vũ đạo chỉ có 2 phút, cho nên trước thời điểm hết phụ trợ hắn phải tiếp tục múa, đây cũng là một loại chức nghiệp phiền phức.
Bởi vì acc thợ thủ công của Bá vương đã qua cấp 52, khiến cho Dạ trở thành trùm của khu chợ Kỳ nham thành, nhờ đó mà đem về cho chúng ta không ít tiền, một bên mở một phòng chuyên thu phí gia công trang bị cấp B, còn nhân tiện bán bán những loại vũ khí gia tăng lực công kích như Linh hồn đản cùng Ma linh đản. Sau đó để Yêu vũ gia nhập đội ngũ chúng ta.
Đội ngũ sau khi bỏ thêm vũ đạo lại càng dũng mãnh hơn, Dạ đề nghị mọi người đến Ngạo mạn chi tháp luyện cấp, Ngạo mạn tháp nằm ở gần Á đinh thành, mà Á đinh lại được xưng là vương thành, Á đinh không náo nhiệt như Kì nham, nhưng có phần vương giả hơn rất nhiều. Những trấn cận kề Á đinh thành cũng vô cùng hùng vĩ, chung quanh phủ kín các loại hoa xinh đẹp. Có thể trở thành Á đinh thành chủ, thì đúng là vương giả chân chính rồi a.
Tầng 5 của Ngạo mạn chi tháp, quái vật sẽ rơi ra linh kiện của hắc quang trang sức, là trang sức cao cấp cấp B, có thể phòng ngự công kích của pháp sư ma pháp. Dù chỉ là linh kiện, nhưng bán ra cũng rất được giá. Người lùn còn có thể ở trong này thu được trang bị chế tác thuộc da cao cấp, trên thị trường cũng khá đắt tiền.
Đi đến tầng 5 của Ngạo mạn chi tháp tìm một gian phòng mà người ta vẫn gọi là Boss phòng. Tiểu Boss nơi đó phi thường lợi hại, hơn nữa đám tiểu quái đi theo cũng rất kinh người, cái đầu rất lớn, cùng đôi cánh đỏ lừ, thoạt nhìn cũng rất dọa người a. Chúng ta dự định là, để cho Dạ dẫn quái chạy, chúng ta nhân cơ hội đó mà đi qua, sau đó Dạ sử dụng kỹ năng liều chết để lừa quái, lại dùng Tĩnh hành kỹ năng chạy tới tìm chúng ta.
Con tiểu Boss này lúc trước chúng ta đã từng gặp qua, nhưng là khi đó cấp bậc không cao, Dạ không may khiêu chiến nó, kết quả làm cả nhóm bị diệt. Lần này chúng ta đến cửa, phát hiện ra quái ở đây so với những gì ta nhớ còn kém rất nhiều.
“Kỳ lạ, dường như ít đi rất nhiều.” Dạ cũng thì thầm một câu.
Sau khi chuẩn bị xong hết, Dạ liền vọt lên dẫn quái chạy, chúng ta nhân cơ hội đó mà phóng qua, vốn hết thảy đều rất thuận lợi, nhưng bỗng nhiên ta phát hiện ra vì sao quái trở nên kém như vậy, bởi vì đã có một đội đến trước dẫn quái chạy, nhưng lại không phối hợp tốt, đã bị giết vài người, còn lại một Tiên tri đang cố định quái, bên cạnh còn có một giáo chủ vừa chạy vừa thêm máu. Giáo chủ kia chính là người chúng ta từng gặp qua, Khả ái đào tử của Hoàng tộc. Dạ từng nói thao tác của hắn rất tốt, còn bảo ta nên học hỏi hắn.
Mắt thấy tiên tri ngã xuống, ta còn nghĩ rằng, tiên tri không phải còn có kỹ năng hồi thành trong một giây sao? Tất nhiên trực tiếp hồi thành, cũng không bị mất 4 điểm giá trị kinh nghiệm. Kết quả giáo chủ kia không ai thêm máu nữa, chỉ đành bỏ chạy, đoán chừng hắn đã dùng hết mana, ta chợt có ý tốt giúp hắn thêm máu.
“Momo!!!” Âm thanh quái dị của Hồ ly chui vào lỗ tai ta.
Sau đó liền thấy đám quái đều hướng về phía ta mà…. Tấn công tới…
“Momo ngươi là đồ ngốc à, ngươi cứu tên Hoàng tộc kia làm gì chứ!!” Hồ ly oán giận kêu gào.
Cũng may bọn họ đứng xa không có bị hại cùng, mà đám quái kia giết ta xong vẫn cứ quanh quẩn ở đó không đi. Tên giáo chủ được ta cứu, tìm tới khu vực an toàn ngồi xuống.
Hồ ly mở Tĩnh hành chạy đến chổ đám quái vật chuẩn bị dùng Phục hoạt quyển đem ta kéo về, nhưng dùng Phục hoạt quyển cứu sống người quả thật rất chậm, không thể bằng được với kỹ năng sống lại của nhóm vú em a.
“Ngươi đừng kéo hắn!!” Khả ái đào tử đang ngồi dưới đất nói, “Ta dùng kỹ năng kéo hắn.” Hồ ly nhấn nút Esc, hủy bỏ lệnh sống lại.
Dạ thoát khỏi đám quái bên kia, trở lại đem mớ quái đang quanh quẩn bên ta dẫn dụ tiếp, sau đó Khả ái đào tử tiến lại dùng kỹ năng đem ta kéo về, hoàn hảo ở chổ là ta không phải mất bao nhiêu điểm kinh nghiệm cả. Ta nói tiếng cám ơn hắn.
“Cảm ơn làm chi? Nếu không phải cứu hắn thì ngươi đâu có chết.” Hồ ly kháng nghị. “Hắn nên cảm ơn ngươi!”
Đào tử không có cám ơn, thậm chí không nói thêm gì nữa, nhưng lại add friend ta, sau đó đem mấy người bạn bị chết lúc này trong đội của hắn cứu sống lại. Rồi cả đội kéo nhau lên tầng 5 kím phòng. Ta click vào Khả ái đào tử, thấy hắn là người của gia tộc [ Thủy quả lam tử ], là đồng minh của [ Hoàng tộc ].
“Nguyên lai này Đào tử không phải là người của Hoàng tộc, là chỉ là đồng minh a?” Ta trước giờ chính là nhìn các kí hiệu liên minh đều giống nhau, không chú ý lắm.
“Mặc kệ hắn có liên minh hay không, dù sao cũng đều là người của Hoàng tộc.” Hồ ly không cho là đúng.
“Trông ta rất có hứng thú với hắn sao?” Ta nửa thật nửa đùa nói.
“Xong rồi, ly hôn.” Lão Tam nói.
“Tẩy não ngươi đi, lão Tam ngươi bớt nói hưu nói vượn cho ta.” Ta có chút buồn bực, tại sao mọi người cứ đem ta với y hợp thành một chổ chứ. Rõ ràng chúng ta không có quan hệ kia, ta thực lo nếu cứ đùa quá trớn kiểu này, cả hai người chúng ta sẽ cảm thấy rất xấu hổ.
“Uy, các ngươi đừng loạn nữa, Hồ ly xem trong bao của ngươi đi!” Bỗng nhiên Dạ nói.
“A a a a a a!!! Mạo hiểm cung!!!!!” Hồ ly kích động…… Cả quán net sôi nổi hẳn lên……