“Ba...con muốn tự mình kiếm tiền!” Trong phòng khách Đạt ngồi nghiêm túc với ba mình nói chuyện!
“Con đùa đấy à, mới học lớp 10….”Ba Đạt nghe vậy liền bật cười lắc đầu!
“Con muốn làm đầu bếp!” Đạt lần nữa nói chuyện!
“Vậy sao?Thế con có thể chứng minh cho ba là con biết nấu không?” Ba Đạt, khá hiểu rõ của Đạt, trước kia Đạt cũng biết nấu nhưng chưa đủ yêu cầu để làm 1 đầu bếp!
“Vâng biết ạ, con sẽ chứng minh cho ba bằng 1 món ăn!” Đạt tự tin mỉm cười!
“Vậy đi, con sẽ làm cho ba một món ăn ngon vừa ý ba, ba sẽ giúp con giải quyết giấy tờ, ra ở riêng, còn lại là tự sức con lao động rồi!”
“Nhiệm vụ nhận được: Bước đầu sự nghiệp
Yêu cầu: Nấu 1 món ăn phù hợp yêu cầu của Ba!
Thưởng: Được phép ra ở riêng và tự do mở quán!”
“Con sẽ làm được!” Đạt mỉm cười và từ phòng khách đi xuống bếp!
Mở ra tủ lạnh, lấy từng cục rau, thịt đông lạnh!
Đạt từ “túi đồ” lấy 1 cái tạp đề mặc vào!
Rồi từ cái hộp đựng dao lấy ra 1 con dao bếp!
“Busoshoku haki!” Con dao bếp bao phủ bởi vật chất màu đen, Đạt cầm cây dao bếp này cắt mỏng miếng thịt bò lớn này thành 1 miếng thịt mỏng và đều nhau!
Rồi Đạt bỏ vào 1 cái hộp nhựa, bỏ thêm 1 tí mật ong, đường và hạt nêm!
“Đừng vội, nếu con có tự tin thì hôm nay con cứ tùy tiện nghỉ học!” m thanh của ba vang lên sau lưng Đạt!
Nghe vậy, Đạt mỉm cười càng lúc càng tươi hơn!
Đạt lấy ra 1 cái nồi, chế vào 1 tí nước, thêm vào 1 ít nước tương thêm vào 1 muỗng đường và miếng gừng sắc mỏng!
Cuối cùng là cho 1 ít me và nặn tí chanh vào!
Rồi bật lửa nấu lên! ( nước sốt)
Tiếp theo, cải bắp và những rau củ khác như hành lá, củ hành và cà rốt, Đạt nhanh chóng cắt ra từng mảnh nhỏ có những hoa văn đẹp!
“Con học điêu khắc khi nào vậy? Đẹp lắm đó nha!” Ba Đạt nghiêm túc mỉm cười đánh giá, trong lòng thì ngạc nhiên vô cùng!
Đạt không nói mà cứ tập chung và nhanh chóng sắc đều rau củ rồi cho vào 1 cái chảo, chế 1 tí dầu ô-liu bật lửa bếp xào lên!
Đến khi rau củ đã chính Đạt tắt lửa và sang nồi nước sốt nếm thử 1 chút!
“Hương vị này vừa lúc đều rồi!” Nhấm nháp ra 1 vị chua,vị mặn,vị ngọt và vị nồng của gừng ở mức cân bằng, Đạt liền tắt lửa nồi nước sốt!
Rồi lấy 1 cái chảo khác cho cơm nguội từ hôm qua vào!
Lấy 1 ít nước rải đều lên cơm, dùng muỗng xào gỗ vừa đánh cơm vừa xốc đều!
Rồi để lửa mức trung bình đóng nắp chờ cơm chín!
Kế tiếp, Đạt lấy ra 1 quả trứng, Đạt đập trứng vào 1 cái chén inox khuấy đều thành món trứng omelet còn sệt cho vào 1 chảo khác chiên lên!
Đạt lấy ra những miếng thịt được ướp gấp bằng mật ong ra!
Đặt vào phần còn trống của cái chảo vừa chiên trứng!
Đợi đủ lâu để những miếng thịt có phần ngoài chín, phần trong hơi tái và trứng kết đặc lại mà còn sệt,Đạt tắt lửa chảo này!
Lấy chảo rau xào, nhanh trộn vào chảo cơm rán!
Rồi tiếp tục khuấy lên!
Đạt lấy trứng chiên đổ lên mặt cơm!
Và dùng kỹ thuật đảo đều đeo trứng bọc cơm và thịt lại!
Rồi đóng nắp!
Để 1 lúc ngắn rồi tắt lửa!
Bên trong những sức nóng còn lại đem những phần bên trong chín dần!
( Hệ thống hỗ trợ hành động và 1 số phần khó)
Đợi tầm 5 phút
Đến lúc món ăn chín hoàn toàn!
Đạt mở nắp và để món cơm rán phủ trứng đưa lên dĩa!
“Mời ba ăn thử!” Đạt đặt dĩa cơm lên bàn rồi đặt vào 1 cái muỗng!
Ba của Đạt ngồi vào bàn ăn, rồi thử múc 1 muỗng cơm kèm cơm trứng, rau được cắt mỏng cùng thịt cho vào miệng!
“Ô!” Một quang cảnh đặc biệt thay đổi, Ba của Đạt thấy mình đang ngồi trên 1 chiếc xuồng bằng thịt, đang cầm 1 cái mái chèo bằng rau và trôi giữa một con sông mật mong!
Trước mặt ba, là một quả núi lửa phun trào ra những cái màu vàng sền sệt chất lỏng, phủ đầy người ba một hương vị thơm của trứng làm ba rớt xuồng chìm xuống phải bởi bằng con sông mật ong này!
“Ngon quá!”Ba trừng lớn mắt kinh ngạc nhìn Đạt tự hỏi:”Bộ hôm nay có bão hay sao nhỉ?Hay là mình đang mơ?Con mình nấu được món ăn này sao?”
Cơ bản là cực kỳ kinh ngạc rồi tiếp tục xúc cơm cho vào khoang miệng của mình từ từ cảm thụ và trở lại chuyến du hành vào thế giới đồ ăn lần nữa!
Lần này là 1 ít mùi hăng của gừng và vị cay nhẹ của ớt xanh kết hợp với vị mặn của muối và vị ngọt tự nhiên của nước thịt!
“Nhiệm vụ hoàn thành!”
Sau một hồi, ba ăn xong
“Được rồi, như đã hứa, ba sẽ giúp con làm giấy tờ, thuê nhà hoặc mua nhà,v..v!” Ba của Đạt thõa mãn vỗ cái bụng no của mình, nhìn Đạt tự hào!
“Cảm ơn ba!” Đạt vui vẻ mỉm cười vì đã rất lâu rồi mới thấy ba tự hào như vậy!
“À còn về trường học thì con nghỉ luôn cũng được, ba sẽ nhờ mẹ tới rút hồ sơ!”
….
Thế là xong khoảng nhiệm vụ này, giờ Đạt có thể nói là chân chính được tự do!
Không phải Đạt không muốn ở chung với ba mẹ vì ở chung thì sẽ rất nguy hiểm!
Chủ yếu là lúc cần thử sức mạnh, hoặc xin phép đi đâu đó về trễ sẽ lại bị mắng cho 1 trận mà xem!
Nên dọn ra ở 1 mình là cần thiết!
Còn về khoản giấy tờ thì hệ thống với npc sẽ trợ giúp Đạt dù Đạt vẫn chưa đủ tuổi ra ở riêng và mở 1 cửa hàng!
Sẽ không có bất kỳ con bồ câu nào tới gần chừng nào thì Đạt không dùng chiêu trò bẩn trong buôn bán!
….
Về lại phòng ngủ của mình, Đạt lấy ra bộ đồ bó trọng lực trang bị vào người!
Điều chỉnh trọng lực cơ thể vào mức gấp 5 lần!
Mức trọng lực đem toàn bộ cơ thể Đạt đè xuống, Đạt chưa kịp thích ứng ngồi quỳ dưới đất một hồi rồi chầm chậm đứng lên!
“Có thứ này thì có lẽ về sau không cần đồ phụ trọng khác nữa nhỉ? Cơ thể hoàn toàn phát triển rồi cũng là lúc bắt đầu những bài tập huấn của Songoku thôi!” Đạt chảy 1 tí mồ hôi, rồi mở cửa ra khỏi nhà!
“Bắt đầu với 100 km nào!” Đạt hưng phấn đi ra ngoài cửa vươn vai!
“Cơ mà chạy 1 mình hơi buồn nhỉ? Triệu hoán Arch xem nào!” Đạt mở ra bảng menu của căn cứ, vào giao diện “anh hùng” và chọn Blacklist Arch ( tổng tư lệnh phe blacklist)
Lập tức 1 đoàn ánh sáng hiện ra, xuất hiện trước mặt Đạt là vị nữ tổng tư lệnh quyến rũ xinh đẹp mặc bộ áo váy màu nâu cùng áo khoác lông màu trắng!
Bước tới trước mặt Đạt nói:” Chủ nhân, ngài gọi em!” Cô ấy hiền hòa ôn nhu lên tiếng, nhìn không giống như một vị chinh chiến xa trường tư lệnh mà là 1 đứa con gái đang yêu!
Với bộ y phục này, sẽ không ai chú ý cô ấy dưới tác dụng của hệ thống, nhưng Đạt tính chạy bộ nên cô ấy cũng sẽ giúp hắn đến số vòng cho nên đổi cho cô ấy 1 bộ quần áo thể thao!
“ Đi thôi tiểu tư lệnh của ta!” Đạt bắt đầu chạy lên!
“Em biết rồi!” Arch cầm trong tay đồng hồ bấm giờ, bấm 1 cái rồi chạy bộ theo Đạt!
Đạt cùng Arch chạy quanh khắp thành phố, và từ từ tăng dần trọng lực bản thân!
Còn Arch thì vui vẻ đếm quãng đường mà Đạt đi được!
Dù chạy rất mệt, nhưng không ai chú ý tới Đạt và Arch hết!
Thậm chí là Đạt chạy trong siêu thị Emart,bảo vệ thấy Đạt nhưng lơ đi!
Và Đạt cũng vừa chạy bộ, thích nghi với trọng lực trên người vừa nói chuyện, mua đồ đi dạo với Arch!
Với tốc độ thích nghi này, chỉ số Streng, công và thủ của Đạt gia tăng lên rất nhanh chóng!
Tương đương với Songoku lúc chiến đấu với Vegeta ở màn trung bình thôi!
Còn ở màn địa ngục thì Đạt sẽ kém rất xa (Màn địa ngục: trọng lực trái đất gấp 5 lần ở chỗ của Đạt, nên khi lúc Goku luyện tập gấp 20 lần trọng lực đồng nghĩa là gấp 100 lần trọng lực ở khu vực của Đạt!
Cũng có nghĩa là ở địa ngục độ khó mà 7 viên ngọc rồng lại là 6* độ khó sẽ nâng lên thành 10* độ khó, Songoku sẽ tùy tiện đem Đạt đánh bay chỉ bằng 1 cái
“Muốn mua gì không Arch?” Trong trung tâm thương mại, Đạt liếc mắt nhìn Arch cũng đang dòm ngó xung quanh!
“Ừm...em cũng không muốn mua gì cả!” Arch suy tư một chút rồi lắc đầu, dù sao có Đạt là đủ rồi cô ấy cũng không muốn yêu cầu gì thêm!
“Em đợi anh mua nước 1 chút!” Đạt chạy tới quầy nước, mua về vài món thức uống thể thao có chức năng bù nước và khôi phục thể lực!
Rồi tiếp tục luyện tập, và gia tăng trọng lực!
Chạy không biết được bao nhiêu km, nhưng đôi chân đã mỏi nhừ, đau rát, Đạt vẫn cố gắng chạy tiếp đến khi không thể chạy được nữa rồi bắt đầu gập bụng!
“1...2...3..4..5…...212...cố lên chủ nhân!” Arch lo lắng nhìn, đang chảy mồ hôi đầm đìa đang gập bụng chủ nhân lo lắng!
“Ta ổn, tiếp tục đi, ta mạnh hơn để bảo vệ các em mà! Tiếp tục!” Nói đến từ bảo vệ, Đạt dường như được tăng sĩ khí, động tác của Đạt càng lúc càng trôi chảy hơn và bắt đầu tiêu hao thể lực!
Đạt từng coi anime của Saitama, lúc đó Saitama nói rằng, mình nhận được sức mạnh từ cố gắng và kiên trì!
Vì Saitama chạy 100km, gập bụng 1000 lần, hít đất 1000 lần là sự thật!
Anh ta phải luyện tập để đôi chân phải chảy máu, đến cơ bụng nóng rát và đến cơ tay như nứt toạc ra cũng không dừng lại!
Dùng ý chí của mình chèo chống đến tận bây giờ để nhận được sức mạnh siêu phàm của mình!
Nhưng ngoài ý chí và kiên trì mãnh liệt ra thì anh ta còn có sức khôi phục mạnh mẽ từ trong dòng máu của anh!
Nếu không luyện tập như anh ta chắc chắn sẽ bị một cái ám thương trong người!
Mà Đạt, vốn rất tự tin về khả năng khôi phục, cho nên Đạt muốn chơi nát bản thân ép mình vượt qua cực hạn!
“Hồng..hộc...hồng..hộc…!” Đạt hít đất, chạy bộ, gập bụng, nhảy cóc, trồng cây chuối liên tục trong mấy tiếng đồng hồ liền không ngừng nghỉ, trọng lực cũng không ngừng gia tăng và giúp chỉ số của Đạt gia tăng theo tỉ lệ thuận!
Không chỉ thế, Đạt còn tập đứng trên mặt nước để giảm tiêu hao của Chakra, và thậm chí dùng khinh công, tổ hợp với Soru và Geppo!
Đồng thời dùng luôn cả hai loại Haki và dẫn mức tiêu hao lên mức cao nhất!
Làm mãi làm mãi liên tục trong hàng tiếng đồng hồ cho đến khi, thể lực không còn tí nào nữa!
“Vào trạng thái kiệt sức do hết thể lực: Giảm 80% toàn bộ chỉ số, bù lại tiến vào trạng thái phát huy tiềm năng, từ giờ sẽ dùng máu tiêu hao thay thể lực!Sẽ gây ra đau đớn cực độ”
Đạt di chuyển cực kỳ chậm rãi, nổi lên gân xanh cố gắng chầm chậm di chuyển từng bước một trong sự xé nát của cơ thể!
“Đau thật!”Đạt cắn răng gồng mình để di chuyển, nhưng không thể nào di chuyển với một tốc độ bình thường!
Trong người Đạt, trái tim thần đang không ngừng gia tăng công suất, đẩy nhanh lượng máu di chuyển cho quá trình trao đổi chất, và không ngừng nghỉ sinh ra lượng máu bù vào lượng máu đã tổn thất trở thành nguyên liệu xây dựng cơ thể nhờ các Virus!
Các virus trong người thay phiên nhau, tháo những tế bào cũ, tiến hành đổi mới và sắp xếp những tế bào mới từ lượng máu đang tự mình tiêu hao!
Ngoài ra, những con virus này đã học được cách đem những tế bào áp xúc lại với nhau tạo thành những tế bào mạnh mẽ hơn và cứng rắn hơn!
“Ta sẽ mạnh mẽ hơn ta sẽ mạnh mẽ hơn, ta sẽ mạnh mẽ hơn bao giờ hết!” Lượng máu có thể thấy mắt thường có thể thấy co rút lại nhanh chóng!
Khắp cơ thể lan tới cảm giác ngứa ngáy và đau đớn như những con kiến đang xé từng miếng thịt đó vậy, nhưng cảm giác này là cảm giác của những con Virus đang giúp hắn đổi mới tế bào!
Tế bào, Virus của Đạt hoạt động chăm chỉ như vậy thì làm sao Đạt lại chịu lười biếng nha? Tao là sếp của tụi nó lười biếng thì mất mặt lắm nên tiếp tục..tiếp tục….!!!!!
Đứng một bên, Arch nhìn Đạt đang gồng mình với trọng lượng gấp 15 lần, và nhìn Đạt đang chậm rãi sử dụng những động tác cực tiêu hao thể lực đến bồi luyện bản thân!
“Soru thăng lên cấp 6!”
“Bất bại khinh công thăng lên cấp 7!”
“Geppo thăng lên cấp 8”
(lv max là 10)
….
Còn 9 người chơi còn lại, trong đó Kim Anh vẫn đi học bình thường, Geiz thì huấn luyện chính mình ở doanh trại!
Còn 7 người kia thì dùng quyền lợi của mình để đi đánh quái, và gia tăng ít ỏi kinh nghiệm nhận được từ đám quái!
Ví như từng thành phố có những con quái là những tên tội phạm, côn đồ, xã hội đen,..vv.. Được hệ thống phán định là quái thì giết chúng sẽ không nhận bất cứ trừng phạt nào!
Tuy nhiên, Alexander đang tự mình luyện tập thể thuật của mình!
Musashi thì đang luyện kiếm sau khi tìm ra những thiếu sót của bản thân và lên núi bắt đầu đi tu và luyện kiếm!
Lý Liên cũng luyện tập môn võ công gia truyền của mình không chút nào lười biếng!
Natalie cũng tăng cường luyện tập chính mình khi nhớ tới nhóm Decade tự mình đi Clear quái một cách nhẹ nhõm và tập bắn súng để nâng cao kỹ năng của mình!