Đã Cưỡi Là Phải Cưỡi Đến Nơi Đến Chốn

Chương 43: Tắm (18+)



Edit: Rika

Nhéo nhéo gương mặt cô, Dịch Nam Phong cảm giác đầu gối mình phát đau, hai tay cơ hồ không có sức lực. Đầu gối đập vào nền gạch men phía dưới phát đau, nhưng mặc kệ, hô hấp của anh dồn dập, hoi thở nóng rực phun lên mặt cô, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bắt đầu đỏ lên.

“Đừng, còn phải huấn luyện nữa. . . .” Chỉ nói được nửa câu,cô liền tránh mặt đi, không dám nhìn vào mắt anh.

“Anh biết chừng mực, ngoan…” Giọng nói gần như là nỉ non, thanh âm trầm thấp kêu gợi, câu dẫn người nghe.

Anh nghiêng đầu cúi xuống, lập tức áp đôi môi của mình lên đôi môi mềm mại của cô. Như chuồn chuồn lướt nước, chỉ hôn một cái rồi dời đi, lại hôn một chút, nhìn vào mắt cô, lại rời đi, đợi cho cái miệng nhỏ nhắn của cô mở ra, Dịch Nam Phong cười nhẹ, sau đó cắn môi cô, đưa đầu lưỡi vào, rốt cuộc không rời đi nữa.

Trao đổi hương vị ngọt ngào trong miệng cô, trên lưng bị bàn tay của cô nhẹ vuốt, cổ họng phát ra một âm thanh vui sướng, Dịch Nam Phong biết con mèo nhỏ nhà mình đang giận dỗi. Anh càng tấn công chinh phạt trong miệng cô, đầu lưỡi đảo quanh cái miệng nhỏ nhắn, hấp thụ hết mật ngọt trong miệng, đầu lưỡi tiến sâu vào, cảm giác như đụng chạm vào cổ họng, đảo quanh một cái, sau đó đầu lưỡi dây dưa với nhau, quấn quít, chơi đùa, thỉnh thoảng cắn cắn một chút.

Dịch Nam Phong vốn cao hơn Lân Nhi Rất nhiều, hơi quỳ người xuống, lưng hơi cong, anh đơn giản ngồi xuống, đem hai chân của cô tiến vào trong phạm vi thế lực của mình, cái chân cô dương như chạm vào vật gì đó nóng rực, cứng rắn, từ trong miệng phát ra âm thanh , chứng tỏ cô cũng động tình.

“A, vù vù….” Miệng há thật to hít lấy không khí, rốt cục cũng buông ra, tai, mặt, bụng cả người cô đều bắt đầu nóng lên, ánh mắt cũng trở nên kiều mị. Lặng lẽ cúi đầu nhìn thoáng qua tiểu Dịch, cô nghĩ sao cái người này dễ dàng kích động như vậy, còn chưa vào, mà đã căng cứng như thế, nhìn thật dọa người.

Hai tay ôm lấy mông cô, xoa bóp một phen, rồi sau đó nâng mông cô lên cao so với bụng mình. Độ cao này, lập tức bộ ngực của cô gần như ngay trước mặt, Dịch Nam Phong không khách khí, há miệng ra ngậm lấy.

“A. . .” Ngửa đầu ra sau, nước chảy không ngừng xối lên người, nước ấm làm cho thân thể nóng lên, cả người cô đỏ hồng, nhìn rất đẹp mắt. Dịch Nam Phong không quan tâm, vẫn há miệng ngậm lấy ngực cô, mặc kệ nước chảy cũng không ngừng.

Một tay đặt ở mông cô mát xa, một day đặt ở eo vuốt vuốt, miệng cắn bên này, sau đó lại sang bên kia.

Hai chân cô khóa chặt bụng anh, động hoa giữa hai chân cũng mở ra, nằm đúng vị trí bụng anh.

“Ba. . .” một tiếng phát ra “Ngoan, đừng cử động” Tiếng nói ẩn nhẫn phát ra từ trước ngực cô.

Cảm giác trước bụng mình ướt sũng, Dịch Nam Phong đưa mắt nhìn, thấy một dòng chất lỏng màu trắng dính trên ấy. Anh liền đưa tay nhẹ nhàng đi vào.

“A, đau” Lân nhi nắm lấy đầu tóc ngắn của anh, nguyên bản hai ngón tay đi vào, Dịch Nam Phong dò xét bên trong, cơ bắt căng thẳng, cô thật mẫn cảm.

Buông tay ra, đè cô tựa vào vách tường, bàn tay bắt đầu đưa vào tiếp, hai ngón tay liên tục di động “A…” nước lạnh lẽo từ đâu tuông ra, Giản Lân Nhi co quắp chân ôm lấy anh.

Thời điểm dục vọng dâng cao, đột nhiên bị nước lạnh xối vào, quả thực dập tắt lửa dục, bị kích thích quá lớn, cô cả người mềm nhũn, ánh mắt vẫn mang theo mở mịt, Dịch Nam Phong cắn răng, đè lại bàn tay nỏ bé đang muốn làm loạn của cô.

“Kẽo kẹt….” một tiếng động rất nhỏ vang lên, lỗ tai Dịch Nam Phong liền nghe thấy, nghiêng đầu lắng nghe, bất chấp chính mình sắp vào trạng thái bùng nổ, anh đưa tay ôm lấy cô đứng dậy. Cảm giác có tiếng bước chân tới gần, cách phòng tắm của hai người một phòng, cơ bắp Dịch Nam Phong căng thẳng.

Nín thở, lặng lẽ để Lân nhi xuống, đem cô giấu sau người, anh “hừ” một tiếng, có một bàn chân đá tới, anh mau lẹ tránh đi.

“Ngươi vào đây bằng cách nào?”

“Ngươi sao lại ở trong này?” Cơ hồ là cả hai cùng lên tiếng, đều dùng tiếng Anh mà hỏi.

Nhìn vào mắt Dịch Nam Phong có chút dục vọng, sắc mặt 1015 rất khó coi “Ngươi đang làm gì?”

“Hừ” một tiếng, Dịch Nam Phong không nói lời nào, người này vào đây bằng cách nào không quan trọng, nhưng anh nghĩ con người nguy hiểm này luôn bên cạnh âm thầm quan sát Lân nhi, trong mắt anh hiện lên sự hung ác.

Thoải mái dựa người vào cửa, Dịch Nam Phong hiện tại không phải là muốn dập lửa, mà muốn giết người.

“Đi ra ngoài” Giọng nói rất lạnh, sắc mặt cũng rất lạnh.

Liếc mắt nhìn số của Dịch Nam Phong trên giày, 1015 giống như muốn chứng thực suy đoán của mình, hung hăng trừng mắt nhìn Dịch Nam Phong “Ngươi rốt cục là ai?”

“Ngươi không xứng để biết” Tùy ý nói ra những lỡi này, Dịch Nam Phong thản nhiên nhìn những giọt nước đọng trên người. Người Italy, có cốt cách ngạo mạn, tự cho mình là người có chủng tộc ưu tú nhất thế giới, đột nhiên bị người khác kinh bỉ đánh giá, trong ngực tực giận phập phồng, phẫn nộ.

Giản Lân Nhi đứng sát góc tường nghe được mà mất hồn mất vía, nếu 1015 dịch tới nửa bước, khẳng định cô sẽ bị phát hiện.

Lẽ ra không mặc quần áo, khẳng định khí thế cũng sẽ bị giảm sút một chút, nhưng Dịch Nam Phong lại không hề như vậy, thái độ quá mức tự nhiên, vẻ mặt quá mức thản nhiên, tất cả mọi thứ đều làm cho người ta có cảm giác bị áp bức.

“Cô ấy là người mà ngươi không thể chạm vào, nhớ kỹ điều này” Ngữ khí cuồng ngạo, Giản Lân Nhi cảm thấy người đang nói chuyện không phải là Dịch Nam Phong mà cô quan biết. Bỏ đi quần áo chỉnh chu, cái người này không còn có bản chất công tử nữa, đây có lẽ mới chân chính là con người thật của anh, cường thế, bá đạo, cuồng ngạo. Trong này chỉ có ba người, anh hoàn toàn không che giấu con người thật của mình, cái con người mà không phù hợp với thế giới xa hoa quyền quý trước kia.

Là một người đàn ông, khẳng định không chịu nỗi sự nhục nhã này, 1015 giơ nắm đấm lên, Dịch Nam Phong cũng tập trung tinh thần, vừa vặn mượn cơ hội này thu thập anh ta luôn, để cho khỏi tơ tưởng đến bảo bối nhà mình.

“Nha đầu, cô ở bên trong sao, oa nhi….” Dịch Nam Phong vừa nghiêng người nghênh đón cú đấm thẳng tới, ngoài cửa liền vang tới một giọng nói. Thân hình 1015 dừng lại, Dịch Nam Phong thừa dịp đạp một cước, chỉ nghe “oành” một tiếng, thân thể 1015 liền văng xa, ngã xuống kèm theo tiếng đỗ vỡ của giá treo đồ.

Giọng nói bên ngoài lo lắng gọi to “Nha đầu, xảy ra chuyện gì thế, tôi vào được….” Cửa phòng tắm được mở ra. 1015 cắn chặt răng, hai người đàn ông không hẹn mà dừng động tác lại.

Dịch Nam Phong cười ta mị, quân tử không chấp kẻ tiểu nhân, nhưng trước giờ anh chưa từng nhận mình là quân tử.

Măt thấy không khí trong phong có vẻ là lạ, Thái Ân liền xông vào, Giản Lân Nhi gập đến độ không biết phải làm thế nào cho phải.1015 phía sau mở cửa trốn đi, tốt lắm, một trận này đánh không thành, nhưng hai người biêt trước sau gì họ cũng đánh một lần nữa.

Đang muốn phá cửa đi vao, Thái Ân liền ngây dại, từ bên trong, người đi ra dĩ nhiên là sô 1015, cảm thấy kinh hãi, tiểu nha đầu Trung Quốc bị thương tổn? Nhưng ngàn vạn lần người đi ra là người này cũng không có khả năng nha?

“Không cần vào, tôi không sao” Giản Lân Nhi thấy 1015 đã đi ra ngoài, nhanh chóng chạy tới lấy quần áo mặc vào. Dịch Nam Phong cũng mặc quần áo, nhưng không bối rối giống Giản Lân Nhi, anh liếc mắt nhìn cô rồi nói “Anh nói em cũng thật đào hoa, nếu anh không ở đây, thì sẽ thế nào?”

Giản Lân Nhi không biết nói gì, im lặng mặc đồ.

Nhìn cảnh tượng trước mặt, Thái Ân lại ngây người một lần nữa, trong phòng tắm sao lại có hai người đàn ông, hơn nữa người này đi ra còn vỗ vai mình, Thái Ân cảm thấy rồi loạn, nha đầu làm gì bên trong, sao chỉ đi tắm một chút, trong nhà tắm lại xuất hiện hai người đàn ông, lại là một trước một sau xuất hiện, đây là có chuyện gì?

Há miệng thở dốc, rất muốn nói gì đó nhưng sợ gặp rắc rối như 1032, vì thế Thái Ân liền ngậm miệng lại.

Giản Lân Nhi vừa vào ký túc xá, liền cảm thấy không khí bên trong thật quỷ dị, cô cúi đầu không lên tiếng bước đi, Dịch Nam Phong dựa vào tường cúi đầu, thấy không rõ biểu tình.

Hôm nay, trong phòng tựa hồ quá mức bình tĩnh, Giản Lân Nhi phát hiện từ khi ăn xong, trừ bỏ chuyện phát sinh ngoài ý muốn trong phòng tắm, huấn luyện viên cũng không có động tĩnh, mọi người cũng không có, quả là một chuyện lạ. Mỗi ngày, huấn luyện viên không quản ngươi có ăn cơm được không, vẫn ép buộc mọi người luyện tập, nhưng hôn nay lại không có. Huống chi bữa tối hôm nay giống như là ban ân, làm cho người ta thật lo sợ, cuối cùng đây có phải là sự yên lặng trước cơn bão tố hay không, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.